Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2072: Chương 2072: Khoảng cách năm ánh sáng (3)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Sơ Tranh bị dẫn đi hỏi, khoảng thời gian cô “tử vong” đã ở đâu, trải qua những gì, đều phải nói rõ từng cái.

Sau đó lục tục có không ít người đến.

Trong đó có người nguyên chủ quen thuộc, cũng có người không quen.

Phản ứng đầu tiên khi tất cả mọi người trông thấy cô đều là khiếp sợ.

Khiếp sợ cô thế mà vẫn còn sống...

Từ kiểm tra thân thể, đến hỏi thăm chi tiết, mỗi một mục đều tốn thời gian rất lâu.

Sơ Tranh xác thực không làm gì, cho nên dựa theo tình hình thực tế mà nói là được.

Về phần kiểm chứng thế nào, thì đó là vấn đề của bọn họ.

“Lương tiểu thư, ngài ở đây chờ một lát.” Ferro dẫn người rời phòng, đến phòng họp thảo luận.

-

Nửa tiếng sau, Ferro vội vàng trở về.

“Đây là tinh phiến thân phận mới làm của ngài, đa phần quyền hạn đã khai thông một lần nữa, nhưng có một ít vẫn cần thời gian đi theo quy trình.”

Sơ Tranh nhận lấy đồ, gật đầu, biểu thị mình biết rồi.

Ferro tiếp tục nói: “Ngài cũng biết, xử lý những chuyện này cần thời gian, cho nên chúng tôi bên này tạm thời vẫn chưa đưa ra được phương án cụ thể. Chúng tôi sắp xếp cho ngài một điểm dừng chân, phương án được đưa ra tôi sẽ thông báo cho ngài ngay, ngài xem như vậy có được không?”

“Không cần, tôi có chỗ ở.”

“Là tôi hồ đồ rồi, Lương gia...” Ferro nói được một nửa lại dừng lại, anh ta hơi chần chờ, nói: “Hay là ngài cứ ở nơi mà chúng tôi sắp xếp đi? Như thế thì sẽ thuận tiện giao lưu tin tức...”

Ferro nhớ rõ, lúc trước người yêu đương với Lộ Triệu Niên chính là vị Lương Sơ Tranh trước mặt này.

Mà bây giờ người Lộ Triệu Niên sắp cưới lại là chị gái cô...

Cô trở về nhìn thấy, chuyện này còn tốt được không?

Ferro cảm thấy không thể tốt.

Xuất phát từ tôn kính và bội phục đối với ‘anh hùng liên minh”, Ferro muốn che giấu chuyện đó trước.

Nhưng gần đây chuyện này trắng trợn đưa tin khắp nơi, cô đến Đế Đô Tinh, nói không chừng đã sớm biết...

“Tôi không trở về Lương gia.” Sơ Tranh báo ra một cái địa chỉ: “Có vấn đề thì đến đây tìm tôi.”

Ferro hơi kinh ngạc, chỗ kia tiêu phí cũng không thấp, cô vừa trở về, sao lại ở đó?

Mặc dù Sơ Tranh trở về rất đột ngột, nhưng cô không phải phạm nhân.

Cho nên Ferro không có quyền yêu cầu Sơ Tranh ở đâu.

Sau khi Sơ Tranh rời đi, Ferro bóp mi tâm, vội vàng trở về phòng họp.

“Thân phận không có vấn đề.” Trong phòng họp, mọi người đang phân tích: “Nhưng cô ấy nói xuyên qua lỗ đen... Điểm này, có chút không phù hợp với thực tế. Lúc ấy cô ấy điều khiển máy bay chiến đấu, không thể an toàn thông qua lỗ đen được.”

“Có một số lỗ đen bản thân nó đã không ổn định, trước kia cũng có phi thuyền an toàn thông qua lỗ đen, điểm này chỉ có thể nói lên là cô ấy may mắn.”

Chuyện như thế thật ra vẫn có, rất nhiều tư liệu đều có thể tra được.

Mọi người thấp giọng thảo luận với người bên cạnh, một lát sau có người giơ tay phát biểu.

“Tôi đồng ý.”

“Tôi cũng đồng ý.”

Lần lượt có người đồng ý với quan điểm này.

Có người phản đối, nhưng thiểu số phục tùng đa số, cho nên phản đối vô hiệu.

Trải qua vài giờ thảo luận, các vấn đề đều giơ tay biểu quyết, cuối cùng đồng ý khôi phục danh dự cho Sơ Tranh, sau khi nghị quyết được đệ trình lên, phê duyệt xong sẽ lập tức chấp hành.

-

Sơ Tranh đi ra, sắc trời bên ngoài đã tối, so với khu phồn hoa náo nhiệt, cơ quan quân liên minh yên lặng hơn không ít.

Sơ Tranh không có tâm tình thưởng thức cảnh đêm, trực tiếp trở về chỗ ở.

Hỗn loạn tạo thành lúc ban ngày, lúc này đã không tồn tại nữa, xe bay thông suốt trở lại điểm dừng chân.

Hai ngày sau đó, Sơ Tranh đều không đi ra ngoài, chỉ dùng tinh võng tìm hiểu tình huống của Đế Đô Tinh.

Ferro của cơ quan quân liên minh liên lạc với Sơ Tranh mấy lần, chủ yếu là xác định một chút vấn đề trên quá trình, và xác nhận một chút chi tiết.

Cuối cùng Ferro bên kia thông báo với Sơ Tranh, yêu cầu đã được phê duyệt.

Khôi phục vinh quang và thân phận của cô, đền bù sẽ phê duyệt phía sau.

Quân hàm tạm thời vẫn chưa đưa ra, chờ sau đó chắc sẽ có bổ nhiệm mới.

Dù sao một ‘anh hùng liên minh” chức vị không thể quá thấp, lên chức là tất yếu.

Bọn họ bên kia sẽ tổ chức buổi họp báo, đến lúc đó cần cô có mặt.

Sơ Tranh nghe Ferro lải nhải nói nhảm một đống xong: “Thời gian của buổi họp báo là do các anh đặt ra à?”

“... Nếu như ngài muốn chọn thời gian, thì bên phía chúng tôi cũng sẽ sắp xếp hợp lý.”

“Ngày kia.” Sơ Tranh cho thời gian: “Mười hai giờ trưa.”

“Được, tôi sẽ sắp xếp.” Ferro đồng ý, cảm thấy không thích hợp, nhưng trong lúc nhất thời Ferro lại không nhớ ra được.

Mãi đến ngày họp báo diễn ra, Ferro mới kịp phản ứng rằng lạ ở chỗ nào.

Hôm nay là ngày vị kia của Lộ gia kết hôn mà!

Hơn nữa mười hai giờ trưa...

Đây là buổi họp báo nhằm khôi phục thân phận của cô, để cho mọi người biết cô không chết, tất cả những thiết bị có tín hiệu trên toàn Đế Đô Tinh đều sẽ chuyển tới buổi họp báo.

Ferro nhìn về phía Sơ Tranh bên kia một chút, trên trán đổ một tầng mồ hôi lạnh.

Mấy ngày nay anh ta tiếp xúc với Sơ Tranh nhiều nhất, nhưng cho tới bây giờ cô đều không hề hỏi đến chuyện liên quan tới Lương gia và Lộ gia.

Ferro không tin cô không biết.

Biểu hiện bình tĩnh như vậy, Ferro xém chút đã cho là cô mất trí nhớ.

Nhưng đến thời khắc này, Ferro mới biết được cô gái tuổi còn trẻ mà đã có thể lên làm quan chỉ huy độc lập này sao có thể cho qua như vậy.

Hôn lễ của Lộ gia hôm nay... Sợ là sẽ không thuận lợi.

Đương nhiên chuyện này cũng không liên quan gì đến Ferro, nhiệm vụ của anh ta là sắp xếp tốt cho buổi họp báo ngày hôm nay.

-

Lương gia.

“Niệm Niệm.” Một người phụ nữ ăn mặc tinh xảo bưng vương miện pha lê vào, gương mặt được bảo dưỡng tốt, không nhìn ra chút nếp nhăn nào: “Nhìn xem, đây là cái gì?”

Cô gái trong phòng nhìn thấy đồ vật trong tay người phụ nữ, con ngươi sáng lên: “Đây không phải là cái lần trước con...”

“Triệu Niên cho người đưa tới.”

“Triệu Niên đưa tới?” Giọng điệu cô gái vui đến nhảy cẫng lên: “Mẹ, mẹ mau đeo lên cho con đi.”

“Nhìn con kìa, đã sắp trở thành bà chủ của gia đình rồi, sao vẫn có tính tình này, sau này đến Lộ gia cũng không giống như ở nhà mình, con phải biết thu liễm tính tình lại.” Người phụ nữ ngoài miệng quở trách, nhưng trên mặt lại rất vui vẻ.

Cô gái thè lưỡi: “Con chỉ quá vui mừng thôi.”

Người phụ nữ lắc đầu, bưng vương miện pha lê qua, cố định trên đầu cô gái: “Quả nhiên rất xứng với Niệm Niệm nhà chúng ta...”

Lương Niệm nhìn người trong gương, trên mặt đỏ bừng, áo cưới trắng nõn trải rộng sau lưng, ngày hôm nay cô ta chính là công chúa xinh đẹp nhất.

Thời đại Tinh Tế, không chú ý nhiều như vậy nữa, hình thức hôn lễ cũng đơn giản hơn không ít.

Nhà trai đến nhà gái đón người, sau đó có thể trực tiếp đến hiện trường hôn lễ.

Lộ Triệu Niên tướng mạo nhã nhặn, âu phục vừa người nổi bật lên dáng người thẳng tắp của y, mắt kính gọng vàng gác trên sống mũi, đôi mắt dưới đôi kính khiêm tốn lại ôn hòa.

Nhưng lúc này Lộ Triệu Niên nhìn có vẻ không vui bao nhiêu, chỉ duy trì lễ tiết vừa vặn.

Lương Niệm dựa sát ở bên cạnh y, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, trong mắt chứa đầy hạnh phúc.

Qua ngày hôm nay, tất cả mọi người sẽ biết, cô ta là vợ của Lộ Triệu Niên.

Những người coi Lộ Triệu Niên là tình nhân trong mộng kia, chỉ có thể ghen tị hâm mộ cô ta.

“Triệu Niên, chúc mừng nha.” Một người đàn ông sải bước đi đến, mặt đầy ý cười: “Lương tiểu thư thật xinh đẹp, Triệu Niên thật có phúc.”

Lộ Triệu Niên gật đầu thăm hỏi, hàn huyên với người đàn ông hai câu.

Lương Niệm chưa từng gặp người này, chỉ mỉm cười không nói lời nào.

Người đàn ông đột nhiên ném ra một câu: “Triệu Niên, cậu còn chưa biết nhỉ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.