Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1884: Chương 1884: Ma Pháp Sứ Đồ (7)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Bầu trời trong trẻo, trong phòng học, học sinh tốp năm tốp ba vây lại một chỗ.

Chuông vào học vang lên, các học sinh trước đó vào lớp lề mà lề mề, còn có thể nói là mất cả nửa ngày, vậy mà lúc này cấp tốc ngồi xuống, trong phòng học lặng ngắt như tờ.

Một người phụ nữ ăn mặc già dặn, tóc mai điểm bạc đi từ ngoài phòng học vào, rất hài lòng gật đầu với kỷ luật của lớp.

“Ngày hôm nay chúng ta tiếp tục học cấu tạo của ma pháp trận, mọi người mở sách ra...”

Mặc dù ma pháp có thể giải quyết rất nhiều chuyện, nhưng học viện cho rằng sách vở chứa đựng tri thức là một loại truyền thống, cho nên cho dù có thể trực tiếp dùng ma pháp để biểu thị, nhưng dạy học về tri thức lí luận, vẫn sẽ sử dụng sách vở.

Mà vị đạo sư này có tiếng nghiêm khắc, cực kỳ không thích học sinh học tiết của bà ta không đem theo sách.

Elsa lật tìm trên bàn một vòng, mà vẫn không tìm được sách cần tìm, dẫn tới sự chú ý của đạo sư.

Rõ ràng ả nhớ là để ở chỗ này, sao lại không thấy đâu?

Elsa vừa định lấy sách của bạn cùng bàn, đạo sư đã kêu tên ả: “Elsa, sách của em đâu?”

Elsa: “...”

“Đứng lên!”

Đạo sư tuyệt không cho vị đại tiểu thư này mặt mũi.

Sắc mặt Elsa khó coi, trên mặt hơi nóng lên: “Đạo sư, em...”

Đạo sư chống vào bục giảng: “Tiết đầu tiên tôi cũng đã nói quy tắc của lớp học, em ra ngoài đứng đi.”

Elsa: “...”

Một đại tiểu thư như Elsa có bao giờ bị đối đãi như vậy đâu.

Nhưng vị đạo sư này không giống, bà ta không nể mặt ai cả, nổi danh công chính nghiêm minh.

Bà ta là một trong số không nhiều đại ma pháp sư.

Trên thế giới này ma pháp sư chia làm bảy đẳng cấp: Ma pháp sư tập sự, ma pháp sư sơ cấp, ma pháp sư trung cấp, ma pháp sư cao cấp, đại ma pháp sư, ma đạo sư và thánh ma đạo sư.

Ma đạo sư ở Tây đại lục chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, thánh ma đạo sư thì rất lâu rồi chưa có ai được xưng hô như vậy.

Mà số đại ma pháp sư ở Tây đại lục cũng không nhiều, đại bộ phận đều chỉ có thể dừng tại ma pháp sư cao cấp, không thể thăng cấp làm đại ma pháp sư.

Vị đạo sư này có địa vị rất cao trong học viện, ả bây giờ ngay cả ma pháp sư sơ cấp cũng không phải, làm sao có thể đối nghịch với bà ta.

Trên mặt Elsa đỏ lên một mảnh, cả mang tai cũng đỏ lên, khuất nhục tuôn trào dưới đáy lòng.

Ai làm?

Nina?

Hay là...

Elsa đột nhiên đối đầu với một ánh mắt, chủ nhân của ánh mắt kia, một tay nâng cằm lên, con ngươi không một gợn sóng nhìn chằm chằm vào ả, giống như nhìn một thứ đồ vật râu ria.

Trong đầu Elsa lóe lên linh quang: Là cô!!

Hai ngày nay ả luôn sai người giáo huấn cô, nhưng mà không lần nào đắc thủ.

Không phải là bị cô tránh thoát, thì chính là người phái đi đột nhiên sợ hãi.

Elsa cứ nghĩ mãi mà không rõ, sao cô lại có biến hóa lớn như vậy? Chẳng lẽ là bị người đánh tráo rồi?

Cũng không đúng...

Nếu như bị đánh tráo, vậy thì nên bắt chước y như lúc trước mới đúng, sao lại dám rêu rao như vậy?

Elsa càng nghĩ càng thấy kỳ quái, dáng vẻ trước kia chẳng lẽ là cô giả vờ?

Elsa bị phạt đứng, còn bị đối thủ một mất một còn là Nina nhìn thấy, xúc động muốn giết người Elsa cũng có rồi.

“Shelleya!”

Tan học, Elsa chặn Sơ Tranh lại trên đường, không biết có phải là cố ý lựa chọn không, mà trước sau chỗ này đều không có ai.

“Có việc?” Chó điên đưa tới cửa, còn không có người, nhân sinh sắp viên mãn rồi!

Elsa căn bản không biết lúc này Sơ Tranh đang hưng phấn.

“Mày làm đúng không? Shelleya, mày thật đúng là có bản lĩnh! Mày đừng quên, mẹ mày còn đang ở nhà tao, mày làm ra những việc này, là đang gây thêm phiền phức cho mẹ mày...”

“A!”

Elsa còn chưa nói xong, trời đất trước mắt quay cuồng, sau đó cái mông chạm đất, đầu cũng ong lên.

Elsa đau đến mức nước mắt tràn ra: “Mày... Mày muốn làm gì?”

Sơ Tranh khom người, đối đầu với ánh mắt Elsa, gằn từng chữ một: “Vì phòng ngừa cô gây phiền phức, tôi cần dự phòng một chút.”

“Cái...cái gì?”

Dự phòng cái gì?

Cô muốn làm gì?

Đáy lòng Elsa phun lên dự cảm không tốt.

Ả lập tức thấp giọng ngâm xướng, trong lòng bàn tay vọt ra một ngọn lửa nhỏ, dần dần hội tụ thành cầu lửa.

“Hỏa Cầu Thuật!”

Cầu lửa từ lòng bàn tay ả bay ra ngoài, đánh về phương hướng Sơ Tranh.

Sơ Tranh vung tay lên, ống tay áo tung bay, đáy mắt Elsa hiện lên một sợi ngân mang, cầu lửa bị vô hình ngăn trở, tiếp đó giống như bị thứ gì đó nhốt chặt, cấp tốc biến mất không còn tung tích.

Con ngươi Elsa hơi co rụt lại.

Sao lại thế...

Rõ ràng cô là một phế vật, không có thiên phú ma pháp.

Vì sao có thể đón được ma pháp của ả?

Elsa tiếp tục thấp giọng đọc chú ngữ, chú ngữ tối nghĩa khó hiểu tràn ra từ trong cổ họng ả, nguyên tố hỏa trong không khí đều trở nên sôi sục.

“Ngọn lửa quấn quanh!”

Elsa quát to một tiếng, ngoạn lửa to bằng cánh tay từ mặt đất dọc theo người vươn ra ngoài, di động như rắn vọt về phía Sơ Tranh.

Ngọn lửa quấn lên mắt cá chân Sơ Tranh, Elsa vui mừng, tiếp tục ngâm xướng.

Nhưng mà không giống như Elsa nghĩ, ngọn lửa cũng không tiếp tục đi lên, mà đang vô thanh vô tức dập tắt.

Phía sau lưng Elsa chui lên một trận hàn ý.

Cô... Rốt cuộc là ai?

Chuyện này sao có thể?

Sao cô lại dập tắt được lửa? Ma pháp sao?

Đại ma pháp sư mới có thể đạt đến trình độ thuấn phát ma pháp, chính là không cần đọc chú ngữ mà vẫn sử dụng được ma pháp, cô chỉ là một phế vật...

Trong đầu Elsa toàn là nghi vấn, nhưng lúc này không phải lúc để nghĩ chuyện này.

“Lá chắn lửa!”

Elsa lần nữa ném ra một cái ma pháp, cấp tốc chạy về phía lối ra.

Quá tà môn, ả phải rời khỏi nơi này trước.

Mắt thấy là sắp ra ngoài rồi, dưới chân không biết bị thứ gì vấp một cái, thân thể mất đi trọng tâm, đổ nhào về phía trước.

Elsa nhìn về phía chân mình, chỗ đó sạch sẽ, không có thứ gì cả...

“Shelleya, mày muốn làm gì! Mày đừng qua đây! Mày dám làm gì tao, cha tao sẽ không bỏ qua cho mày, càng không bỏ qua cho mẹ mày!”

Uy hiếp của Elsa không có hiệu quả gì.

Sơ Tranh từ trên cao nhìn xuống ả, cánh môi khẽ mở: “Yên tâm, tôi là người tốt.”

Elsa: “???”

Người tốt?

Cô có mặt mũi mà nói ra hai chữ này sao?

-

Nửa tiếng sau.

Sơ Tranh cầm lấy quyển trục ma pháp, hết sức hài lòng: “Thứ này còn rất thuận tiện.”

Sắc mặt Elsa tái xanh, kéo chặt quần áo giống như vừa bị người ta cưỡng ép, đôi mắt nhìn chằm chằm Sơ Tranh chứa đựng oán độc và phẫn nộ.

Sơ Tranh lung lay quyển trục ma pháp trong tay: “Tiểu thư Elsa, nếu như cô còn làm phiền tôi, quyển trục này, tôi cũng không biết sẽ truyền đến trong tay ai đâu.”

Sơ Tranh dừng một chút, tiếp tục chậm rãi nói: “Trong học viện có không ít người theo đuổi cô, tin tưởng sẽ có người thích.”

“Mày...”

Hốc mắt Elsa đỏ bừng, nước mắt tí tách rơi xuống, nửa ngày sau cũng chỉ nghẹn ra hai chữ: “Mày dám!!”

Sơ Tranh vô cùng dễ nói chuyện: “Chỉ cần cô đừng chọc tôi, thì chúng ta có thể tạm thời bình an vô sự.”

Quả nhiên vẫn làm nhân vật phản diện trong tư liệu giảng dạy của người nối nghiệp chủ nghĩa xã hội thoải mái hơn.

Elsa: “...”

Elsa nhìn chằm chằm quyển trục ma pháp trong tay Sơ Tranh.

Đó là quyển trục ma pháp có thể lưu giữ hình ảnh, bởi vì ma pháp này rất khó học, giá cả đắt đỏ, gia tộc Charles cũng không có được mấy cái, cô lấy từ đâu ra?

Sơ Tranh cất kỹ quyển trục ma pháp, chậm rãi rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.