Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1355: Chương 1355: Người chơi Cẩm Lý (10)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Quả Quả khiêu khích giơ ngón giữa với Hoa Đào Vẫn Như Cũ.

Hoa Đào Vẫn Như Cũ tức giận đến muốn bùng nổ tại chỗ, loại người gì thế này!

“Biến mất thì biến mất.” Sơ Tranh hờ hững lên tiếng: “Một thanh kiếm Thương Vũ mà thôi.”

“A... Một thanh kiếm Thương Vũ mà thôi? Cô biết bây giờ muốn rơi được cái này khó khăn đến bao nhiêu không?” Ánh mắt Quả Quả quét qua bộ đồ tân thủ trên người Sơ Tranh, cũng chẳng muốn ấn mở tư liệu xem “Một acc nhỏ như cô, vẫn nên bớt nói chuyện đi, miễn cho gây trò cười.”

Acc nhỏ...

Acc nhỏ thì làm sao!!

Acc nhỏ là ta muốn sao?

【 Tiểu tỷ tỷ bình tĩnh một chút, bây giờ cô là một tên da giòn, đến, hít sâu, đến, phá sản nào. 】

【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mua một thanh kiếm Thương Vũ, thời hạn một tiếng. 】

Sơ Tranh: “...”

Mi là muốn ta tức chết đúng không??

【 Tiểu tỷ tỷ, sao lại thế được, ta làm thế là để cô tỉnh táo một chút, phá sản khiến người ta vui vẻ, khiến người ta tỉnh táo nha ~ 】

Sơ Tranh: “...”

Ta... X!

Đáy lòng Sơ Tranh hít sâu một hơi, trấn định nói: “Khó rơi cỡ nào thì tôi không biết, nhưng tôi có tiền.”

“Mua? Toàn bộ server chỉ có một ít như thế, ai bán cho cô?” Quả Quả trợn mắt trừng một cái: “Cô cho rằng nó là rau cải trắng, có thể tùy tiện giao dịch, cô muốn mua là mua chắc?”

Sơ Tranh mặt thành thật: “Đúng thế.”

Quả Quả: “...” Bây giờ người mới đều nói khoác mà không biết ngượng như thế sao?

【 Tin tức hệ thống 】 Người chơi “Một Bước Bại Một Tỷ” dùng số tiền lớn mua “kiếm Thương Vũ”, 30.000 kim.

Tin tức hệ thống không thể che đậy.

Tức này chậm rãi bay qua trước mắt tất cả mọi người.

Tuyên bố loại tin tức hệ thống này, đều cần nạp tiền, người bình thường căn bản không phát nổi.

【 Thế giới 】 Thịt ba chỉ chạy vội: Hả?

【 Thế giới 】 Ánh trăng như nước: Tôi có thể hỏi thăm phát loại tin tức này, bao nhiêu tiền một lần không?

【 Thế giới 】 Hộ vả mặt chuyên nghiệp: 300 kim một lần.

【 Thế giới 】 Một Bước Bại Một Tỷ: Hệ thống tặng.

Tin tức của Hộ vả mặt chuyên nghiệp và Sơ Tranh đồng thời phát ra ngoài.

【 Thế giới 】...

Đây là phải nạp bao nhiêu tiền?

Hệ thống có thể tặng loại tin tức 300 tệ một lần?!

【 Thế giới 】 Đào Kép Họa Tây Lâu: Tiểu tỷ tỷ thêm bạn đi mà ~

【 Thế giới 】 Lĩnh Vọng Thiên Mạt: Không phải tiểu tỷ tỷ chiêu mộ người sao? Tại sao lại muốn mua kiếm Thương Vũ rồi?

【 Thế giới 】 Nhược Gia: Tài khoản cấp 0 không dùng được kiếm Thương Vũ.

【 Thế giới 】 Mi muốn giàu trong một đêm không: Điêu dân, báo cáo vị trí của mi và tin tức!

【 Thế giới 】 Điêu dân to gan:...

Cậu ta có thể nói cái gì?

Bởi vì tiểu tỷ tỷ thổ hào bị người nói không mua nổi, cho nên liền muốn mua một cái sao?

Thế giới của người có tiền, cậu thật sự không hiểu.

-

Thương Vũ kiếm bởi vì độ hiếm hoi, bây giờ giá thị trường đại khái nằm trong tầm từ tám ngàn đến mười lăm ngàn.

Sơ Tranh đi lên chính là ba mươi ngàn, tăng lên gấp đôi.

Người bán rất nhanh liền nói chuyện riêng với Sơ Tranh.

Từ nói đến giao dịch, trước sau chỉ có thời gian một phút đồng hồ.

Cuối cùng có chút vấn đề chính là...

Sơ Tranh không thể giao dịch, cấp của cô quá thấp.

Khắp nơi bị kỳ thị, Sơ Tranh có chút tức giận.

Sơ Tranh kêu Hoa Đào Vẫn Như Cũ đến, để người bán kia giao dịch cho Hoa Đào Vẫn Như Cũ.

Hoa Đào Vẫn Như Cũ: “???”

Mới đó mà đã mua?

Hoa Đào Vẫn Như Cũ lấy kiếm Thương Vũ ra, thanh kiếm Thương Vũ này rõ ràng đã được chủ nhân đời trước thăng cấp qua, nhìn qua càng hoa lệ hơn so với thanh trên mặt đất kia.

Mà người đối diện, trông thấy Hoa Đào Vẫn Như Cũ lấy kiếm Thương Vũ ra, mặt đều đen lại.

Sơ Tranh khoanh tay trước ngực, giọng nói lãnh đạm chậm rãi vang lên: “Muốn mua, thì mua.”

Quả Quả: “...”

Hoa Lạc Bất Tẫn: “...”

Hoa Lạc Bất Tẫn lúc này mới nhìn thẳng Sơ Tranh, còn ấn mở tư liệu của cô xem.

Một Bước Bại Một Tỷ, cái tên này khá quen...

Đúng rồi!

Lần trước cô ta PK với Tương Mộ, đám người trên thế giới kia không chú ý bọn họ PK, mà chú ý đến người này.

Có tiền có gì đặc biệt hơn người.

Còn không phải tiêu của cha mẹ à.

Một đám ăn bám tộc, sâu mọt của xã hội, tiêu xài tiền cha mẹ vất vả kiếm được, cũng không cảm thấy ngại mà còn ở bên ngoài rêu rao.

“Hoa Lạc, sắp biến mất rồi.” Có người chỉ vào kiếm Thương Vũ trên mặt đất.

Còn thừa lại ba mươi giây cuối cùng.

Đáy mắt Quả Quả rõ ràng có lo lắng.

“Thật sự chờ nó biến mất sao?”

“Kiếm Thương Vũ này rất khó rớt...”

Cho dù mình không cần, thì cũng có thể bán lấy tiền.

Cứ để cho nó biến mất như vậy, quả thực chính là phung phí của trời.

Hoa Lạc Bất Tẫn cau mày.

Mấy người Hoa Đào Vẫn Như Cũ đứng ở bên cạnh kiếm Thương Vũ, nhặt cần thời gian, cho dù bọn họ động thủ, cũng có khả năng sẽ bị cắt ngang, còn chưa nhất định có thể lấy được.

Mười lăm giây...

Mười bốn giây...

“Các cậu chặn bọn họ lại, để Quả Quả qua.” Hoa Lạc Bất Tẫn hạ giọng.

Ba người khác lập tức động thủ, phát động kỹ năng công kích về phía bọn họ.

“Đậu má!”

Điêu dân to gan không nghĩ tới bọn họ lại đột nhiên công kích, bị đánh trúng một chút, máu rơi không ít.

Mấy người Hoa Đào Vẫn Như Cũ bị dẫn ra, Quả Quả ngay lập tức vọt tới trước kiếm Thương Vũ.

Đếm ngược ngừng lại, hiện lên biểu tượng nhặt.

Nhưng vào lúc này, một đạo kỹ năng từ bên cạnh đánh tới, Hoa Đào Vẫn Như Cũ xông phá đám người ngăn cản, tới trước mặt cô ta.

Kiếm Thương Vũ trong tay sáng rực lên, trước mắt Quả Quả bị ánh sáng ngăn trở, chỉ nghe thấy một tiếng tiếng gió bén nhọn, sau đó trước mặt bỗng tối sầm lại.

Bên tai vang lên bối cảnh âm nhạc khi nhân vật tử vong.

Hoa Đào Vẫn Như Cũ giẫm lên thi thể Quả Quả: “Nhặt đi! Tiếp tục nhặt đi xem nào!!”

Kiếm Thương Vũ trên đất tiếp tục đếm ngược.

Năm giây...

Bốn giây...

Ba giây...

Hai giây...

Một giây...

Kiếm Thương Vũ biến mất.

Hoa Đào Vẫn Như Cũ giẫm Quả Quả hai cước, mang theo thanh kiếm Thương Vũ của cô ấy trở lại trong đội ngũ, giơ ngón tay giữa lên.

Điêu dân to gan: “Giỏi quá nha Hoa Đào.”

Vừa rồi điểm thao tác này, con gái bình thường có thể không làm được.

Hoa Đào Vẫn Như Cũ không hề khiêm tốn: “Tôi đã nói tôi rất lợi hại.”

Hoa Lạc Bất Tẫn bên kia không cướp được, kiếm Thương Vũ cũng biến mất, bọn họ đều lui về.

Ngay lúc này, bên người Hoa Lạc Bất Tẫn đột nhiên có ánh sáng thoáng hiện.

Có người truyền tống tới.

“Hoa Lạc.”

Người đến là một Ma tộc, một thân phong cách trang bị, nhìn xa xa chính là cảm giác —— ta có tiền.

Con ngươi Sơ Tranh khẽ híp.

Ôi!

Đây không phải là vị hôn phu hoang dại kia của ta sao?

Trước đó chờ hắn ta thổ lộ, kết quả hắn ta lại cho leo cây, bây giờ mới lên mạng.

Chơi game tuyệt không tích cực!

Có đi theo kịch bản nữa không!

“Anh Văn Tiêu!” Quả Quả kinh hỉ kêu một tiếng: “Anh Văn Tiêu anh đến rất đúng lúc, những người này cướp đồ của chúng em.”

Quả Quả xỏ xiên lật ngược lại hoàn toàn.

“Này, cô nói cái gì đó!” Hoa Đào Vẫn Như Cũ chỉ vào Quả Quả: “Ai cướp đồ của mấy người!”

Quả Quả không để ý tới Hoa Đào Vẫn Như Cũ, miệng nhỏ bá bá nói lại chuyện vừa rồi, cải biên thành bọn họ đánh quái, rơi được kiếm Thương Vũ, mấy người Sơ Tranh lại không cho phép bọn họ nhặt các kiểu.

Cuối cùng Quả Quả tăng thêm một câu: “Bọn họ còn bắt nạt Hoa Lạc!”

Quả nhiên nghe xong lời này, biểu cảm của Dạ Văn Tiêu liền trầm xuống.

Dạ Văn Tiêu nhìn Hoa Lạc Bất Tẫn: “Ai bắt nạt em?”

Hoa Lạc Bất Tẫn không nói chuyện.

Quả Quả chỉ vào Hoa Đào Vẫn Như Cũ: “Chính là cô ta!”

Dạ Văn Tiêu nhìn theo phương hướng Quả Quả chỉ, vừa nhìn một cái, trong đầu “ông” lên một tiếng.

“Sơ Tranh?”

Cho dù dung mạo Sơ Tranh có chút biến hóa, nhưng tốt xấu gì Dạ Văn Tiêu cũng là vị hôn phu hoang dại của cô, không nhận ra mới kỳ quái.

“Tại sao em lại ở đây?” Giọng của Dạ Văn Tiêu mang vẻ khiếp sợ và chất vấn.

Đám người: “...”

Tình huống như thế nào?

Sơ Tranh là ai?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.