Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2407: Chương 2407: Thiên Tứ Tinh Quang (33)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Chuyện này nhốn nháo náo loạn hai ngày, người trong cuộc không đáp lại gì cả.

Ngay khi mọi người cho là chuyện này không có đáp lại gì, thì đột nhiên có người vạch trần.

[ Phú quý không quên đi: Vừa phát hiện, chuyện này là thật sao? [ Ảnh ][ Ảnh ][ Ảnh ]]

Tiêu đề cực lớn trên hình ảnh làm cho người ta muốn không nhìn cũng khó.

#Tổng giám đốc trẻ tuổi của CAG tổ chức lễ đính hôn, hiện trường danh nhân thương giới tụ tập #

Mà phía dưới tiêu đề phối hợp với ảnh chụp, là đối tượng mà bọn họ thảo luận náo nhiệt gần đây.

[!!!! ]

[ Là tôi nhìn lầm, hay là hôm nay chưa tỉnh ngủ. ]

[ Đính... Đính hôn? ]

[ Bây giờ tôi nên bắt đầu mắng từ đâu đây? ]

[ Tôi đã nghĩ đến các loại phương thức quan hệ xã hội, nhưng không nghĩ tới sẽ trực tiếp đính hôn... ]

Mọi người đã gắn sẵn cái kiểu tư duy như “bao nuôi” “kim chủ” rồi.

[ Cho nên họ đang yêu nhau sao? Hoàn toàn không phải là bao nuôi gì đó. ]

[ Ca ca đính hôn... Tôi không tin!! Ảnh này photoshop đúng không! ]

[ Sao ca ca có thể đính hôn chứ! ]

[ Bạch phú mỹ đó trời ơi, một bước lên trời, cơ hội như vậy sao mình không có được vậy. ]

Trong bình luận gì cũng nói được.

Đám fan hâm mộ tất nhiên là không tin.

Dù sao bên phía Dạ Mị vẫn chưa chính thức lên tiếng.

Bọn họ còn có thể lừa mình dối người cảm thấy hình ảnh này là giả.

Nhưng mà rất nhanh các trang web lớn cũng bắt đầu đăng lại, hơn nữa có hình ảnh mới từ hiện trường không ngừng đăng tải.

Thậm chí có người còn đăng video quay trực tiếp ở hiện trường.

Sự thật đều chứng minh, chuyện này là thật...

Đám fan hâm mộ sao mà tiếp nhận được.

Weibo gần như sắp bị bọn họ làm cho tê liệt.

[ Chỉ có tôi chú ý đến chuyện lễ đính hôn này còn xa hoa hơn cả kết hôn sao? ]

[ Thuần quần chúng ăn dưa, tôi cảm thấy buổi lễ đính hôn này không giống như xử lý tức thời mà có được, sân bãi, bối cảnh muốn làm được đều rất hao tổn thời gian, hơn nữa có rất nhiều thứ cũng do đặt làm mới có, nhìn ra được vô cùng dụng tâm. Những thứ này nếu không có thời gian mà chuẩn bị, sao có thể làm xong được trong một vài ngày chứ? ]

Chuyện mới phát sinh có hai ngày, nhanh như vậy đã làm ra lễ đính hôn long trọng như thế, quần chúng ăn dưa không tin.

Nhìn từ hình ảnh hiện trường thì có rất nhiều thứ liên quan đến Dạ Mị.

Trong video, còn có cảnh lúc Dạ Mị đi trên thảm đỏ, dùng hình chiếu chiếu ra vô số hình ảnh của hắn trên không của thảm đỏ.

Trong cuộc sống, khi quay phim, trong bộ phim, lúc tham gia hoạt động... Thậm chí là lúc ngủ.

Ảnh chụp bay lả tả rơi xuống, giống như ký ức hiện lên trong thời không.

Quần chúng ăn dưa đột nhiên rất ngưỡng mộ.

[ Cho nên đây là tình yêu thần tiên gì? ]

[ Nhan sắc của hai người đều siêu cao, tôi đột nhiên muốn làm fan quá, hôn lễ trong mơ cũng không hơn được cảnh này. ]

[ Đoạn thảm đỏ đó thật làm người ta hâm mộ quá đi. ]

[ Đột nhiên tôi lại tin tưởng tình yêu rồi. ]

Quần chúng ăn dưa bị chi tiết đả động, không ít người qua đường chuyển thành fan, hơn nữa cơ bản đều là fan CP.

Fan hâm mộ của Dạ Mị thì không chịu làm kiểu fan này.

Bọn họ hâm mộ hắn, ủng hộ hắn, là để hắn yêu đương sao?

Loại cảm giác này giống như bị phản bội vậy, dồn dập tuyên bố thoát fan, giống như làm thế là có thể thay đổi hiện thực này vậy.

Đương nhiên cũng có một số fan hâm mộ cảm thấy hai người rất xứng đôi.

Còn một bộ phận khá lý trí, biểu thị bất kể thế nào cũng tôn trọng quyết định của Dạ Mị.

【 Dạ Mị V: Sơn hà thịnh yến, nhân gian muôn màu, không thể may mắn tương phùng, nhưng tôi may mắn tình cờ được gặp em, người đứng trên cả sơn hà nhân gian @Thu 】

[ Sao ca ca có thể vứt bỏ chúng em, hu hu hu, đau lòng quá. ]

[ Mấy ngày trước vừa cười nhà đối diện, hôm nay đã đến phiên chúng ta, quả nhiên làm người không thể quá bỏ đá xuống giếng. ]

[ Hôm nay cũng là một ngày thất tình! ]

Hàng phía trước đều bị fan hâm mộ “khóc ngập bờ đê” chiếm lĩnh, đằng sau mới là bình luận giống như đã nghiêm túc đọc nội dung Dạ Mị đăng.

[ Nếu tôi nhớ không nhầm, thì câu phía trước hình như là lời thoại của Thiếu tế ti « Tuyết vực » đúng không. ]

[ Má ơi!!! ]

[ Không biết vì sao, đột nhiên rơi nước mắt, cảm thấy như Thiếu tế ti đã tìm được cảm giác thuộc về ở nhân gian rồi. ]

[ Lầu trên +1, cảnh tượng nhìn thấy Thiếu tế ti ba năm trước giờ như vẫn còn rõ mồn một trước mắt, lúc trước tôi còn khóc rất lâu vì cái chết của người. ]

[ Sơn hà nhân gian đâu chẳng thấy, sinh tử trăm năm chốn hồng trần*. ]

(*Nguyên gốc câu này: 山河人间未相逢, 百载红尘朝与暮.

Sơn hà nhân gian vị tương phùng, bách tái hồng trần triêu cùng mộ

Chữ Vị 未 nghĩa là không, chưa, ý ở đây là không thể hay chưa thể gặp được sông núi, cảnh sắc nhân gian, giống như vị Thiếu tế ti năm ấy, hướng đến nhân gian muôn màu rực rỡ, nhưng đáng tiếc lại chưa được gặp.

Triêu và Mộ ở đây, Triêu là sáng sớm, Mộ là hoàng hôn, sáng sớm và hoàng hôn, khoảnh khắc bắt đầu và kết thúc một ngày, cũng giống như đời người vậy đó, bắt đầu và kết thúc, sinh và tử liên hệ chặt chẽ đến nhau.

Dịch thơ không phải là nghề của tui, có được câu này phải nhờ đến sự giúp đỡ của bợn thân ó.)

Câu nói này không biết đâm đến điểm nào của mọi người, phía dưới đột nhiên bắt đầu chơi domino.

[ Sơn hà nhân gian đâu chẳng thấy, ngày ngày nhớ chàng mà không gặp được. ]

[ Sơn hà nhân gian đâu chẳng thấy, buồn nghe tiếng nước Trường Giang. ]

[ Sơn hà nhân gian đâu chẳng thấy, hôm nay cưng có thất tình không. ]

[ Sơn hà nhân gian đâu chẳng thấy, toán lý hóa nào tha cho ai. ]

[... ]

...

Chính chủ đã lên tiếng, chuyện này không còn bất cứ khả năng đảo ngược gì nữa rồi.

Thật ra người trong cuộc cũng rất ngơ ngác.

Khi chuyện này xảy ra, Kim Lân Khai đã bảo hắn không cần phải để ý đến, an tâm quay phim, cũng bảo anh Phi thu điện thoại của hắn đi.

Sau đó thì chính là ngày hôm nay, Kim Lân Khai bảo hắn chuẩn bị đi tham gia một hoạt động rất quan trọng.

Sau đó thì được đưa tới lễ đính hôn.

Làm một trong hai nhân vật chính, thời khắc khi bước chân lên thảm đỏ mới biết được hoạt động quan trọng này là gì.

Dạ Mị đăng Weibo xong, nặng nề thở ra một hơi.

Lúc này trong phòng nghỉ chỉ có một mình Dạ Mị, làm căn phòng lớn như vậy lộ vẻ rất trống vắng.

Cốc cốc --

Cửa phòng nghỉ bị gõ vang.

“Mời vào.”

Bạch Mãn Xuyên thò một cái đầu vào, vẫn là dáng vẻ cà lơ phất phơ ấy: “Dạ tiên sinh.”

“Bạch tổng.” Dạ Mị lễ phép gọi một tiếng.

“Đừng, sau này cậu đừng gọi tôi là Bạch tổng nữa.” Bạch Mãn Xuyên lắc đầu: “Từ giờ về sau cậu là sếp bà của CAG rồi, cậu gọi tôi là Bạch tổng không phải là hại tôi sao?”

Dạ Mị: “...”

Sếp bà là kiểu xưng hô gì?

Bạch Mãn Xuyên bị người ta đẩy một cái, đẩy cho cửa mở ra luôn.

Lúc này Dạ Mị mới nhìn thấy Bạch Tẫn Ý.

“Anh!!” Bạch Mãn Xuyên bị đẩy cho lảo đảo: “Anh ấn đầu em làm gì, tóc cũng bị anh làm xù hết lên rồi!”

Bạch Tẫn Ý lặng lẽ đảo mắt nhìn qua, Bạch Mãn Xuyên lập tức im lặng.

“Bạch tiên sinh.”

Bạch Tẫn Ý ngược lại không nói về vấn đề xưng hô giống như Bạch Mãn Xuyên, đưa cái túi trong tay tới: “Đây là quà đính hôn tôi và Mãn Xuyên chuẩn bị cho Dạ tiên sinh.”

“Anh chuẩn bị gì chứ, rõ ràng là em...” Bạch Mãn Xuyên giơ tay lên miệng: “Em không nói nữa.”

Còn phải xin tiền nữa, không thể đắc tội với đại ma vương này.

“Làm Bạch tổng và Bạch tiên sinh tốn kém rồi.” Dạ Mị không từ chối, dù sao đây cũng là quà đính hôn mà người ta tặng.

“Hai anh làm gì ở đây?” Sơ Tranh đi từ ngoài cửa vào.

Bạch Mãn Xuyên cười hì hì: “Tặng quà cho vợ sếp.”

Sơ Tranh: “Anh hối lộ hắn thì có ích gì.”

Bạch Mãn Xuyên có chút đắc ý: “Hắn vui chẳng phải cô sẽ vui à? Sao mà không có ích được?”

Sơ Tranh: “...”

Mi lại biết rồi!!

“Chúc mừng tiểu thư và Dạ tiên sinh, không quấy rầy nữa.” Bạch Tẫn Ý thì lãnh đạm hơn nhiều, túm lấy cổ áo Bạch Mãn Xuyên kéo ra ngoài.

“Ôi, từ từ... Anh kéo em làm gì!! Anhh!!”

Bạch Mãn Xuyên bị túm ra, nghe giọng ấy, người không biết còn tưởng rằng Bạch Tẫn Ý đang ngược đãi em trai đấy.

Anh em nhà họ Bạch đi rồi, phòng nghỉ lập tức yên tĩnh lại.

Sơ Tranh vừa định nói chuyện với Dạ Mị, Bạch Tẫn Ý lại đột nhiên xuất hiện ở cửa ra vào.

“Dạ tiên sinh có hứng thú tham gia một hoạt động không, thuận tiện có một kỳ nghỉ đính hôn với tiểu thư?”

Dạ Mị: “Hả?”

Không biết Bạch Tẫn Ý moi đâu ra một thứ như thư mời: “Dạ tiên sinh suy nghĩ thật kỹ nhé.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.