Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Có thể đưa đến nhà tang lễ, thì dù thế nào cũng phải chết được một ngày rồi.
Loại thể sống nhờ này, nhiều nhất có thể sống nhờ được mấy ngày...
Vấn đề này Tinh Tinh cũng không rõ ràng, bởi vì chức trách chủ yếu của nó là bảo vệ nơi này, không cho những vật khác tiến vào.
Thao tác cụ thể như thế nào, nó không biết.
Chuyện duy nhất biết được chính là, những thi thể kia có sinh vật không biết sống nhờ, cũng giống như sống nhờ bình thường, sẽ không xuất hiện tình trạng thối rữa.
Sơ Tranh phác họa một bản đồ đơn giản từ chỗ bắt được Tinh Tinh đến đây, vị trí bây giờ của bọn họ là ở phía dưới, còn ba tầng nữa.
Thao tác để sinh vật không biết sống nhờ, chính là hoàn thành ở phía dưới.
“Vạn Phi là các ngươi giết sao?”
“Vạn Phi... Là ai?”
Sơ Tranh điều động hồ sơ của Vạn Phi ra.
Tinh Tinh nhìn vài giây: “Phải.”
Ánh mắt Sơ Tranh rét lạnh, ngữ điệu lạnh hơn: “Ngươi giết thì giết, treo bên ngoài Vấn Tiên Lộ làm gì? Thị uy à?”
Trên mặt Tinh Tinh xuất hiện mấy phần mờ mịt: “Ta... Không biết.”
Sau khi giết chết Vạn Phi bọn nó mới biết được đây là người của Vấn Tiên Lộ.
Bởi vì biết Vấn Tiên Lộ bên kia có thủ đoạn đặc thù, bọn nó cũng không dám tùy tiện xử lý thi thể, cuối cùng là do Bao Lỗi xử lý.
Về phần xử lý như thế nào, bọn nó cũng không biết.
Sơ Tranh: “...”
Sơ Tranh không xoắn xuýt vấn đề này: “Liên quan tới nhà tang lễ này, ngươi còn biết gì nữa?”
“Không... Không biết...”
Những chuyện Tinh Tinh biết không tính là nhiều, Sơ Tranh thực sự không hỏi ra được gì nữa, trực tiếp đánh nó thành trạng thái Linh Phách.
Quả Nhân Sâm ở bên cạnh run lẩy bẩy.
Đại lão sẽ không đối xử với nó như thế chứ...
Sơ Tranh đưa tay vớt Quả Nhân Sâm về nhét lại vào trong túi, dự định đi xuống xem một chút xem rốt cuộc là đang làm trò gì.
Ngay lúc cô tìm được lối đi thông xuống phía dưới, người máy đột nhiên cuồng kêu lên.
Trước mặt Sơ Tranh xuất hiện một tấm biểu đồ xu hướng, bên cạnh có đánh dấu mấy chữ —— Linh trị dao động.
Số lượng trên biểu đồ xu hướng đang không ngừng nhảy lên.
Tám ngàn, chín ngàn, mười ngàn, mười hai ngàn...
Chỉ qua mấy giây, số lượng đã nhảy đến ba mươi ngàn, số lượng vẫn đang không ngừng nhảy lên...
Một giây sau, một tiếng ầm vang rung trời vang lên.
Ở vị trí nhà tang lễ, mặt đất trực tiếp sụp đổ lún xuống, cháy đen một mảnh.
-
Vấn Tiên Lộ.
Mai Cơ ôm con thỏ, vô cùng lo lắng đi vào trong phòng, vừa vặn đụng phải Tạ Thời đi ra.
Mai Cơ lui lại hai bước, Tạ Thời che ngực: “Mai Cơ em làm gì thế, đằng sau có gì đuổi theo em sao?”
Mai Cơ theo thói quen giơ tai của con thỏ trong lòng cô ấy lên: “Nhà tang lễ phát sinh nổ lớn.”
“Hả?”
Tin nhà tang lễ bị nổ, đã lên tin tức.
Tạ Thời vội vàng dẫn Mai Cơ đi vào, mở TV cơ hồ dùng để trang trí ra, cùng Liễu Trọng vây lại xem tin tức, tin tức vẫn chưa chiếu xong, hình ảnh đột nhiên bị cắt ngang.
Tin tức còn lại trên mạng, cũng rất nhanh bị xóa bỏ.
Giống như chuyện này chưa từng xảy ra.
Nhưng vừa rồi bọn họ nhìn thấy rất rõ ràng...
Có thể làm cho bên kia rút lui tin tức nhanh như vậy, còn xóa tin tức đến sạch sẽ, chắc chắn là cục quản lý sinh vật không biết làm ra.
Cho nên chỗ kia có lẽ đã xảy ra vấn đề rồi...
Sắc mặt Liễu Trọng vẫn còn hơi trắng bệch, ông chỉ huy Tạ Thời: “Đi sang sát vách xem sao.”
Tạ Thời ra ngoài lại rất nhanh trở lại: “Không có ai.”
Đám người: “...”
“Liên lạc với cô ấy xem.” Liễu Trọng lại nói: “Khụ khụ khụ...”
Tạ Thời liên lạc với Sơ Tranh, lần thứ nhất không gọi được, lần thứ hai sau hai giây liền được kết nối.
“Làm gì nha?” Âm thanh bập bẹ từ bên kia truyền tới, hình ảnh cũng truyền tới.
Kiến trúc xung quanh phi thường cao lớn, nhìn có vẻ như đang ở góc độ của người máy.
Nhìn từ trên màn hình chắc là đang ở trên một con đường nào đó, cũng không phải ở nhà tang lễ phát sinh nổ lớn.
“Chủ nhân mi đâu?”
“Chủ nhân đang mua quần áo nha.” Người máy nói.
“???”
Chuyện này có chút không giống như bọn họ nghĩ tới nha!
Chẳng lẽ nhà tang lễ kia không có quan hệ gì với cô sao?
Một phút sau, Sơ Tranh xuất hiện trong màn hình —— tha thứ cho ánh mắt bọn họ vụng về, thật sự không nhìn ra quần áo này, có gì khác so với quần áo bình thường cô mặc.
Sơ Tranh cầm người máy lên, hình ảnh lập tức biến thành góc độ bình thường.
“Chuyện gì.” Giọng nói của cô gái lãnh đạm lạnh lùng, không nghe ra bất kỳ chập trùng gì.
“Nhà tang lễ bên kia phát sinh nổ lớn, chuyện này cô...”
“Tôi làm ra.” Sơ Tranh cắt ngang: “Trở về nói.”
Sơ Tranh chặt đứt thông tin, thả người máy lên trên bờ vai.
“Chủ nhân, vừa rồi đám sinh vật không biết kia quá làm càn!” Người máy lòng đầy căm phẫn nắm tay: “Nhất định phải nghiêm trị! Quá không để chủ nhân vào mắt!”
“Yên tĩnh.”
Sơ Tranh tùy ý hất một góc vạt áo lên, nhét vào trong lưng quần, không nhìn ra có bao nhiêu tức giận.
“Thu tập được bao nhiêu tư liệu?”
“Nổ quá nhanh, chỉ download vào được 3%...” Người máy có chút ủy khuất.
Trên đường trở về Sơ Tranh xem 3% nội dung kia, đều là tư liệu của một số khách hàng, không có tác dụng gì.
Vụ nổ kia xác thực rất nhanh...
Sơ Tranh điều động biểu đồ Linh trị dao động ra nhìn kỹ một chút, Linh trị tăng vọt trong thời gian cực kỳ ngắn, cuối cùng lúc nổ tung, giống như xung quanh đều tràn ngập Linh trị dao động, gây nên cộng minh, sau đó tạo thành vụ nổ lớn như vậy.
Sơ Tranh đóng biểu đồ Linh trị dao động lại: “Mô phỏng vụ nổ.”
Người máy: “Người ta cần thời gian nha...”
Sơ Tranh không đáp lời nữa, người máy nói thầm hai câu, Sơ Tranh không để ý tới nó, nó đành phải tự vận hành.
Khi Sơ Tranh đến Vấn Tiên Lộ, người máy cũng đưa mô phỏng vụ nổ ra cho Sơ Tranh nhìn.
Mô phỏng người máy làm ra, là dựa theo hết thảy khả năng có thể gây nên vụ nổ như thế mà làm, lại đem những thứ tồn tại ở hiện trường, từng chút từng chút nhập vào.
Cuối cùng bài trừ những khả năng khác, còn lại một cái, chính là đáp án cuối cùng.
Đáp án này không nhất định sẽ chính xác, nhưng có xác suất rất lớn là sẽ không sai lầm.
Bây giờ đáp án người máy cung cấp cho cô, là khi chỗ kia xây dựng, thì đã dựng nên thiết bị cộng hưởng Linh trị.
Nếu như có chuyện ngoài ý muốn phát sinh thì chỉ cần khởi động thiết bị, Linh trị đạt tới giá trị max nhất định, lại có những nguyên nhân khác gây ra, sinh ra nổ lớn cũng không khó.
Nhưng mà...
Nguyên nhân gây ra này là gì?
Còn có người sau lưng nhà tang lễ là ai?
Muốn làm gì?
Sơ Tranh có chút phiền, phiền muốn chết.
Cứ không thể yên lặng làm một cư dân ngoại lai sao?
Cứ khăng khăng phải kiếm chuyện! Khăng khăng phải làm!
Mỗi lần xảy ra chuyện, người phiền phức là ai!!
Còn không phải là nhóc đáng thương này đi thu thập cục diện rối rắm cho các ngươi sao!
Sơ Tranh cất đầy bụng tức giận, đi đến Hoàng Tuyền Lộ, Tạ Thời đứng ngay ở cửa ra vào, mũ hề đội trên đầu vô cùng bắt mắt.
Tạ Thời thấy cô lập tức chào hỏi: “Sơ Tranh tiểu thư, cô về rồi.”
Sơ Tranh gật đầu, tiến vào cửa hàng sát vách.
“Liễu Trọng thế nào rồi?”
Tạ Thời: “Chú Liễu không sao, nghỉ ngơi hai ngày là tốt rồi.”
Sơ Tranh vào xem Liễu Trọng một chút, Liễu Trọng đang lo lắng chuyện vụ nổ: “Nha đầu, vụ nổ kia là thế nào?”
Mai Cơ chuyển cái ghế đến cho Sơ Tranh, Sơ Tranh thuận thế ngồi xuống, nói đơn giản lại chuyện nhà tang lễ một lần.
Liễu Trọng cau mày: “Bao Lỗi kia đâu?”
Sơ Tranh: “Chạy rồi.”
Lông mày Liễu Trọng nhíu lại càng sâu hơn: “Tại sao bọn họ phải cho nhiều sinh vật không biết như vậy sống nhờ trong thân thể người?”
Sơ Tranh: “Không biết, có lẽ muốn dùng cách này để chiếm lĩnh thế giới đi.”
Liễu Trọng: “...”
Vào lúc này rồi mà cháu còn có tâm tình nói đùa à.