Xuyên Nhanh: Nam Thần Hắc Hóa, Ôm Một Chút

Chương 297: Chương 297: Cầu anh mang em (32)




Edit by Shmily

#Do not reup#

- --------------------------------

Vân Phiếm Phiếm liền gác cái đề tài này qua một bên, cũng không có đề cập tới nữa.

Kiều Thời Việt nhìn gương mặt cô, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu.

Bỗng nhiên hắn nghĩ tới một cái vấn đề rất lâu trước đó.

Hắn nói: “Em thật sự là Chanh Dây?”

Vân Phiếm Phiếm mờ mịt.

Cô là người mà.

Vẻ mờ mịt của cô bị Kiều Thời Việt thu hết vào trong đáy mắt, biểu tình đó đã nói cho hắn biết đáp án là gì.

Một lát sau, Vân Phiếm Phiếm mới phản ứng lại “Chanh Dây” có nghĩa là gì.

Cô hỏi lại hắn: “Anh không phải là fan của Chanh Dây sao? Anh không biết cô ấy trông như thế nào?”

Kiều Thời Việt duỗi tay nắm lấy đuôi tóc cô, hôm nay cô buộc tóc đuôi ngựa thấp rũ ở một bên vai, dây buộc tóc là màu hồng hình cái nơ.

Hắn thuần thục cởi nơ xuống, giúp cô sửa lại tóc một lần.

Sau khi buộc xong, hắn mới cười nhẹ nói: “Đúng là fan của Chanh Dây, chanh dây pha với trà uống cũng không tệ.”

Đáy mắt Kiều Thời Việt rõ ràng có ý vị hài hước.

Vân Phiếm Phiếm bóp bóp bím tóc của mình, sau đó nói: “Em thực sự là một streamer, nhưng không phải là Chanh Dây, tên của em là Xoài nhỏ, lúc ấy là em muốn lừa anh cứu em.”

Kiều Thời Việt thấy dáng vẻ này của cô, tâm có loại cảm giác bị hòa tan.

Sao lúc đó hắn có thể nhẫn tâm không cứu cô chứ?

Kiều Thời Việt thở dài, hỏi: “Tối nay có live không?”

Vân Phiếm Phiếm gật gật đầu.

Hắn sờ tóc cô, nói: “Vậy lên đi, lát gặp trong game.”

...

Hôm nay phòng phát sóng trực tiếp hoàn toàn thay đổi bộ dáng.

Lúc mở phòng ra, rất cả bình luận đều đang gọi tên 'Nguyệt Thần'.

Trước kia phía bình luận của cô khá đông, nhưng lại không khoa trương như lúc vừa mới phát sóng như thế này.

Cô nhìn một loạt 'Nguyệt Thần' trên màn hình, mới nhớ tới cái này là xưng hô fans đặt cho Kiều Thời Việt.

Khu bình luận cũng có người đang hỏi: [Streamer này có quan hệ gì với Nguyệt Thần thế? Sao lại cùng nhau chơi game?]

Cô đã mở trò chơi ra, còn đang xem bình luận thì Kiều Thời Việt đã bắt đầu mời cô.

Cô chưa vào vội là là xoay camera ra chỗ khác, dùng điện thoại gửi tin nhắn cho hắn: [Kiều Thời Việt, hình như đã có người biết thân phận của anh rồi, bên trong phòng phát sóng trực tiếp đều đang gọi tên anh, làm sao bây giờ?]

Kiều Thời Việt vừa mới tắm xong, một tay hắn cầm khăn lông lau tóc.

Nhận được tin nhắn của cô, một cái tay khác liền đưa ra cầm lấy di động.

Nhìn thấy nội dung trên màn hình, hắn liền ném khăn qua một bên.

Vân Phiếm Phiếm còn đang đợi hắn hồi âm, kết quả lúc nhận được liền nhìn thấy mấy chữ: [Kiều Thời Việt?]

Cùng với đề tài cô đang nói chẳng có liên quan gì.

Đang chuẩn bị hỏi thì Kiều Thời Việt lại gửi tin nhắn qua, lần này là một tin nhắn thoại.

Vân Phiếm Phiếm vặn nhỏ âm thanh, sau đó mới click mở.

Bên trong truyền tới tiếng nói trầm thấp từ tính của Kiều Thời Việt: “Anh cho là chúng ta hiện tại đang là quan hệ tình cảm nam nữ, chẳng lẽ không nên xưng hô thân mật một chút sao? Mang Mang.”

Vân Phiếm Phiếm đỏ bừng mặt.

Cô mím môi, cảm thấy chính mình không thể chịu được dụ hoặc.

Nhanh chóng gửi tin nhắn qua: [Đại thần, anh có phải get sai trọng điểm rồi hay không?]

Kiều Thời Việt: [Anh không nên chú ý tới cái này? Anh có thể thấy trước tương lai sau này của anh ra sao rồi.]

Thấy hắn còn ở đó nói đùa, Vân Phiếm Phiếm liền không đáp nữa.

Khóe môi Kiều Thời Việt mang theo ý cười, lúc sau liền mở phần mềm phát sóng trực tiếp ra.

Tìm thấy được phòng của cô, sau đó liền thấy được trên màn hình, cô không có xuất hiện, màn hình cũng đã bị vô số bình luận bao trùm.

Mà bên trên toàn bộ đều là hai chữ 'Nguyệt Thần' kia.

Hắn chơi game cùng cô cũng không phải ngày một ngày hai, hắn cũng không hề phát sóng trực tiếp, trừ chơi game ra thì cơ hồ sẽ không xuất hiện ở trong tầm mắt của đại chúng.

Có thể thông qua một cái tai nghe mà nghe ra được giọng của hắn...

Trừ người của Bury ra, hắn không nghĩ được người thứ hai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.