Xuyên Nhanh: Nam Thần Hắc Hóa, Ôm Một Chút

Chương 104: Chương 104: Mau sủng ái ta, ta siêu manh (1)




Edit by Shmily

#Do not reup#

– —————————-

“Tiểu Đường, chốc lát nữa gặp được chú Tô, con nhất định phải biểu hiện thật tốt, biết không?”

Vân Phiếm Phiếm vừa quay đầu liền thấy một người phụ nữ ngồi ở bên cạnh mình, nhìn qua chắc là tầm khoảng 30 tuổi, nhan sắc được bảo dưỡng thực sự không tồi, thế nhưng vẫn có thể nhìn thấy nếp nhăn ở khóe mắt bà.

Thấy cô không đáp lại, trêи mặt đối phương tức khắc lộ ra mấy phần gấp gáp.

“Tiểu Đường, mẹ cũng là vì muốn tốt cho con. Tới Tô gia, chúng ta liền có thể sống tốt hơn một chút, cho nên con nhất định phải biểu hiện thật tốt.”

Vân Phiếm Phiếm còn chưa tiếp thu cốt truyện cho nên chỉ có thể gật đầu, cũng không có nói thêm lời nào.

Người phụ nữ bên cạnh phảng phất như thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Vân Phiếm Phiếm mượn cơ hội này giả vờ ngủ, nhắm mắt lại câu thông với Tiểu Bạch Thái: “Tiểu Bạch Thái, đây là vị diện mới sao?”

Cô còn chưa hồi phục lại tinh thần từ vị diện trước.

Đời trước cô trôi qua cùng Cố Lê, quả thực là rất vui vẻ.

Tiểu Bạch Thái: “Đúng thế, đây là nhiệm vụ mới.”

Vân Phiếm Phiếm bỗng nhiên trầm mặc.

Một lúc lâu sau, cô mới nói: “Có phải ta sẽ không bao giờ gặp lại Cố Lê nữa hay không?”

Cô còn muốn gặp hắn, cho dù cô đã sinh sống cùng hắn lâu như vậy, chỉ là cô biết, đó chẳng qua cũng chỉ là một nhiệm vụ mà thôi, Cố Lê bất quá cũng chỉ là NPC trong nhiệm vụ đó.

Tiểu Bạch Thái: “Ký chủ, nếu ta nói, mục tiêu được chỉ định để tiêu trừ giá trị hắc hóa của cô đều là cùng một người thì sao?”

Đây là số liệu bên trong kho hệ thống của Tiểu Bạch Thái, nó biết bản thân mình được người khác ra mệnh lệnh, mệnh lệnh thứ nhất chính là để nó tìm được Vân Phiếm Phiếm, hơn nữa còn phải hoàn thành nhiệm vụ, trước khi kết thúc nhiệm vụ, kho hệ thống của nó mới có được số liệu mới.

Đó chính là hai mục tiêu nhiệm vụ ở cả hai vị diện trước đều là cùng một người, nói cách khác, mục tiêu kế tiếp hẳn cũng chính là hắn.

Vân Phiếm Phiếm nghe xong lập tức liền trở nên vui vẻ: “Thật sao?”

Nếu bọn họ thật sự đều là cùng một người, vậy có phải nó đại biểu cho cô còn có thể gặp lại hắn?

Vân Phiếm Phiếm bỗng nhiên có chút chờ mong với nhiệm vụ mới: “Vậy ngươi truyền cốt truyện cho ta trước đi.”

Ở vị diện này, thân phận của cô là một nữ sinh vừa mới tốt nghiệp cấp ba, Khương Đường. Thành tích của Khương Đường vô cùng ưu tú, lúc nghỉ hè liền nhận được thư báo nhập học của một trường đại học trọng điểm. Cha của Khương Đường chết sớm, sau đó mẹ của cô là Phương Vũ Lộ đã phải làm đủ mọi nghề nghiệp để nuôi cô lớn lên.

Nhưng mà theo thời gian lớn dần của cô, mức học phí cũng tăng dần lên khiến Phương Vũ Lộ có chút không biết làm gì.

Dù sao bà cũng là phụ nữ, cho dù làm công không ngừng nghỉ thì cũng không có khả năng kiếm được số tiền ngoài năng lực của mình.

Đúng lúc ấy, bà gặp một ông chủ lớn tên là Tô Viễn Phàm, đối phương giống như có ý tứ với bà, sau đó hai người liền hẹn hò, đối phương ra tay rộng rãi, còn đề nghị bà dọn tới nhà của ông.

Cho nên nói, người phụ nữ bên cạnh cô chính là mẹ của Khương Đường, Phương Vũ Lộ.

Mà hiện tại hai người đang trêи đường đi tới Tô gia.

Cứ như vậy, cô hẳn là đã hiểu được phần nào tâm tình của Phương Vũ Lộ.

Phương Vũ Lộ thực sự yêu đứa con gái này của mình, cho nên dù mệt dù khổ đến thế nào, bà cũng muốn nuôi nấng cô thật tốt, khi biết tin con gái đỗ đại học trọng điểm, bà vô cùng cao hứng, tự nhiên cũng không muốn vì tiền mà chậm trễ việc học của cô.

Lúc này bà mới đáp ứng Tô Viễn Phàm vào cửa Tô gia, lúc đó bà mới có tiền cho cô học tiếp.

Đây thực sự là một người mẹ vĩ đại.

Taxi rất nhanh dừng trước biệt thự Tô gia, Tô gia sống ở vùng ngoại ô, phong cách biệt thự cũng là kiểu châu Âu, Phương Vũ Lộ đại khái là cũng chưa từng thấy loại biệt thự nào xa hoa như thế này, lúc thấy nó, biểu tình trêи mặt có chút hâm mộ, trong mắt lại mang theo khẩn trương cùng khϊế͙p͙ đảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.