Edit: Ochibi
Thơ Ngữ Lam lòng tràn đầy thô bạo, há miệng thở dốc muốn nói chuyện, đáng tiếc lại bị Lệ lão đoạt mất, “Lệ đình, nơi này còn có vị hôn thê của mày.”
Ông ta nhìn mặt Tiên Tảo Tảo, nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng không nói quá nghiêm khắc.
Thơ Ngữ Lam đứng thẳng lưng cười châm chọc.
Còn lại hội trưởng phu nhân hơi sửng sốt xoay người nhìn về phía Lệ Đình.
Mà Lệ Đình, hắn trực tiếp làm lơ cha của hắn, quay đầu khẽ kéo tay Tiên Tảo Tảo, thấy vật nhỏ nhìn qua, khóe môi hắn cong lên.
“Hội trưởng phu nhân hỏi em là gì của tôi, em còn chưa có trả lời.”
Lệ lão bị làm lơ trước mặt mọi người:…… Tức chết rồi!
Nhưng tức giận thì tức giận, Lệ lão vẫn giống những người khác, đem ánh mắt chuyển hướng sang Tiên Tảo Tảo.
Lệ Đình từ nhỏ đã cố chấp, nếu hắn đã lựa chọn Tiên Tảo Tảo thì gần như sẽ không đổi, cho nên mấu chốt nằm ở quyết định của Tiên Tảo Tảo.
Tiên Tảo Tảo:……
Tiên Tảo Tảo quét mắt nhìn người bốn phía, sau đó đối diện với tầm mắt Lệ Đình, thật muốn trả lời “Anh chính là đối tượng công lược của em a!”
Nhưng khi đối diện với đôi mắc đen trầm sâu không thấy đấy kia của Lệ Đình, cô lại không có dũng khí trả lời như vậy, mà đột nhiên ôm ly nước uống một ngụm.
Không được, có hơi khát.
Nhưng uống nước xong, Lệ Đình vẫn còn nhìn chằm chằm cô, nhìn Tiên Tảo Tảo luống cuống.
“Tiểu Nhất! Toi mạng rồi!! Mau mau, trả lời sao?”
001 nghe động tĩnh của Tiên Tảo Tảo nghĩ rằng đã xảy ra gì, vội vàng online: “Bé ngoan làm sao vậy?”
Tiên Tảo Tảo: “Đối tượng công lược hỏi ta là gì của hắn.”
001 đang suy nghĩ:…… Ừ, vấn đề này, chẳng lẽ đối tượng công lược có phòng bị với ký chủ? Cũng không giống, nó che dấu tốt, đối tượng công lược nhất định không biết mục tiêu của ký chủ.
Nhưng cái kia trả lời sao giờ?
“Em lúc trước nói thích tôi,” mắt thấy Tiên Tảo Tảo ngây ngốc, Lệ Đình lôi kéo tay vật nhỏ nhẹ nhàng vỗ một cái, “Có phải hay không?”
Ánh mắt hắn tràn ngập bất đắc dĩ với Tiên Tảo Tảo, khóe môi lại đắc ý nhếch lên.
Tiên Tảo Tảo khó hiểu gật gật đầu, tại sao cô bỗng cảm thấy đối tượng công lược kiêu ngạo vậy?
Nhưng mà lại không thể nói đối phương kiêu ngạo cái gì.
“Em mỗi ngày đi theo phía sau tôi, ánh mắt cứ đảo quanh theo dõi tôi.”
Tiếp tục gật đầu.
“Em còn không hy vọng tôi đính hôn,” Lệ Đình nói đến đây đột nhiên dừng lại, hắn quét mắt Thơ Ngữ Lam trên mặt chưa thu hồi dữ tợn đáng ghê tởm, người kia giật mình một cái run run núp sau đám người.
Lệ Đình che dấu không sạch, tiện đà cười nhìn về Tiên Tảo Tảo đối với chuyện này hoàn toàn không biết gì cả: “Mà tôi đồng ý không đính hôn, em nói em có ý tưởng gì đó với tôi?”
Tiên Tảo Tảo ngây thơ mờ mịt nghĩ một nửa thì dừng lại, không phải, cô có thể có ý tưởng gì?
Nhưng Lệ Đình tràn ngập thú vị nhìn cô.
001 còn đang trong xử lý dữ liệu.
Vì thế Tiên Tảo Tảo thử trả lời: “Em nghĩ…… Làm anh càng ngày càng thích em,” thích đến mức có thể nói cho cô rốt cuộc có nguyện vọng lớn nhất gì.
Lệ Đình dừng lại, ý cười trên khóe môi khắc chế không được gia tăng, hắn nhấp môi làm bộ bất đắc dĩ gật đầu, “Làm đi, tôi cho phép.”
Mặt khác người vây xem cảm giác bị nhét cẩu lương đầy họng, mà người nhét cho bọn họ là bá tổng cao lãnh, thật sự là……
Tiểu cô nương quá xinh đẹp!
Lệ Đình vừa nói xong liền nhìn về phía Tiên Tảo Tảo, lại thấy người sau cúi đầu, khóe mắt vật nhỏ hơi mang áy náy chợt nhìn Lệ lão nói: “Ừm…… Em đây cũng không ngăn cản Lệ ca ca đính hôn.”
Ở Tiên Tảo Tảo xem ra, nếu đối tượng công lược ra vẻ nhượng bộ, hiện tại dĩ nhiên đến phiên cô nhượng bộ.
Tuy rằng Thơ Ngữ Lam vừa thấy liền biết sẽ tìm việc cho cô, nhưng cô cũng không phải trị không được, chính là quá phiền phức.
Thôi được rồi, vì sinh hoạt hài hoà của đối tượng công lược, cô cần nhọc lòng một chút.
Tiên Tảo Tảo ngẫm lại bỗng cảm thấy mình vĩ đại, nhưng lời này lọt vào tai Lệ Đình liền thay đổi hương vị, hắn nhìn Lệ lão thái độ hung dữ còn có Thơ Ngữ Lam làm bộ làm tịch, lại nhìn Tiên Tảo Tảo nhát gan lo sợ.
Đột nhiên hiểu rõ ngay.
Khụ khụ, vật nhỏ nhất định là ghen nên nói ngược với lòng mình.
Nhưng ghen còn hiểu chuyện như vậy.
Trong lòng khó chịu cũng ngoan ngoãn đến thế, chết tiệt, tâm động tay cũng ngứa làm sao bây giờ?
6/2/2020