Ánh kiếm lóe sáng cùng với ánh sáng chiếu của năng lực ma pháp vampire phát sáng một vùng đó.
Tên đó lui về sau bụng bị đâm về vết kiếm bây giờ còn đang bốc khói lên, ngược lại với hắn Hạ Hạ vẫn còn lạnh lặng đứng đó ánh mắt rõ ràng chẳng có lấy một điểm cảm xúc nhưng mà trên môi lại nở một nụ cười. Làm cho hắn có cảm giác hình như mình chọc nhằm người rồi.
Hạ Hạ liếc nhìn người à không một vampire đang nằm ở kia rồi sau đó lại chuyển tầm mắt về phía tên đó, giơ thanh kiếm trên tay lên cô bình tĩnh hỏi: “Bây giờ nên kết liễu ngươi như thế nào nhỉ?”
Rõ ràng một câu mang tính chất máu me như thế mà Hạ Hạ lại nói như một cách bình tĩnh cứ như hỏi hôm nay thời tiết thế nào vậy. Nhưng mà người đối diện cô lại không được bình tĩnh như vậy.
Hắn rốt cuộc cũng biết được người ở phía trước mặt hắn rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ, hắn hừ một tiếng nói: “Lần này xem như ngươi may mắn, lần sau cũng đừng hòng.”
Nói xong hắn cũng biến mất, Hạ Hạ cũng không định truy cứu làm gì, cô đi đến bên vampire đang ngất ở kia. Vốn nghĩ thời gian đã lâu như thế rồi hắn đã ngất đi thật rồi chứ nhưng không ngờ khi cô vừa vươn tay ra thì vốn đang nằm bất động kia lập tức dùng tay hất tay cô ra.
Hạ Hạ một chút cũng không giận, cô nói: “Đừng sợ, tôi xem vết thương cho anh.”
Tuy rằng nói như vậy nhưng hắn vẫn không có bỏ lớp đề phòng xuống, ngược lại ngồi dậy che phần bụng mình nhìn chằm chằm cô. Hắn nói: “Cô biết tôi là vampire!”
Đây không phải một câu hỏi mà là một câu khẳng định. Hạ Hạ nhún vai nói: “Thì sao?”
Hắn trả lời: “Cô là một purified đáng ra phải lợi dụng thời cơ tiêu diệt tôi mới phải.”
Hạ Hạ cười thấp một tiếng, cô nói: “Nếu bây giờ tôi giết anh thật thì sao? Dù gì tên kia cũng chạy thoát rồi, tôi giết anh thì cũng xem như nhiệm vụ hoàn thành rồi, không cần phải diệt cả hai vampire chỉ cần một là được. Nếu bây giờ tôi không giết anh thì nhiệm vụ của tôi sẽ thất bại. Anh cảm thấy nếu tôi giết anh thì tôi có lợi hay không có lợi?”
Hắn mím môi không trả lời.
Trả lời thế nào được khi cô là kẻ thanh trừng còn hắn là ma cà rồng. Giết hắn đương nhiên sẽ có lợi cho cô.
Hạ Hạ nhìn bộ dáng của hắn nói:“Anh chắc chắn hoạt động thân thể không ổn rồi. Bây giờ là muốn đi theo tôi về hay là bỏ trốn?”
Hắn mím môi tiếp tục lựa chọn im lặng để đáp lại Hạ Hạ. Mặc kệ hắn ở đó mà im lặng Hạ Hạ nói tiếp: “Đương nhiên tôi cũng sẽ không để anh đi dễ dàng rồi. Bây giờ anh tự nguyện theo tôi hay là muốn tôi dùng biện pháp mạnh?”
Hắn lại tiếp tục im lặng, Hạ Hạ cũng rất có kiên nhẫn để chờ đợi. Cuối cùng Hạ Hạ tưởng chừng như muốn dùng biện pháp mạnh đến nơi, mặc dù cô không muốn làm thế với boss nhà mình nhưng mà cũng đành chịu thôi thì hắn rốt cuộc cũng có động tĩnh.
Hắn giơ hai tay về phía trước, giọng nói có chút mệt mỏi: “Cõng.”
Bộ dáng của hắn vốn rất đẹp, cộng thêm động tác giang hai tay đòi cõng này nhanh chống làm cho trái tim Hạ Hạ mềm nhũn.
Xin lỗi vì sự thiếu nghị lực của cô nhưng mà boss nhà cô thật sự rất đáng yêu.
Vốn cũng chẳng hiểu vì sao mình lại dùng động tác ngu ngốc này, hắn có chút mất tự nhiên muốn thu tay về đúng lúc này hắn bỗng nhiên nghe thấy tiếng thở dài nhẹ nhẹ của người trước mặt này.
Cô đi đến ngồi xổm xuống quay lưng về phía hắn, cô nói: “Thế nào? Anh có lên được không?”
Mặc dù một kẻ lãnh khốc vô tình đang cùng anh em tranh đoạt ngai vị vương vampire như hắn lại chịu lên lưng của một bán nhân. Hơn nữa bán nhân này không phải là một bán nhân bình thường mà là purified thậm chí còn là nữ nhân.
Nằm yên vị trên lưng Hạ Hạ, hắn có chút cảm giác thèm máu nhất là cổ của cô gái này lúc ẩn lúc hiện phía sau tóc này làm hắn có chút đói.
Nghĩ lại thì hắn luôn cảm giác có gì đó không đúng. Một purified như cô lại không một chút phòng bị đưa lưng về phía hắn như thế. Cô không sợ hắn sẽ làm gì cô à?
Hai mí mắt của hắn như đang đánh nhau, mái tóc hắn cũng chuyển lại màu đen giống nhân loại. Tuy rằng vampire khi bị thương thì vết thương lành rất nhanh, vết thương ở bụng của hắn vốn cũng lành khi cô cùng tên kia đánh nhau rồi. Chỉ là mất máu có hơi nhiều nên bây giờ hắn có chút đói cùng buồn ngủ.
Hắn bỏ qua chiếc cổ đang như ẩn như hiện mà nặng nề thiếp đi. Một cảm giác ấm áp cùng an tâm trên lưng cô làm cho hắn có chút buồn ngủ. Thế là hắn cũng chẳng chút phòng bị nào ngủ ngay trên lưng Hạ Hạ.
Hạ Hạ đương nhiên phát hiện ra chuyện này, cô cười nói mặc dù người trên lưng vốn cũng ngủ rồi.
“Anh thật sự không sợ, em đem anh đến chỗ lãnh đạo của purified sao?”
Cô lắc đầu, hai người dần biến mất trong màn đêm.
...
Lời tác giả:
Khi con rể và con gái lại cầm lộn kịch bản của nhau. Người mẹ cũng biểu thị sự hoảng hốt (((;ꏿ_ꏿ;)))