Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 273: Chương 273: Giấc mộng đầu dân quốc (1)




“Chúng ta chơi một trò chơi đánh cược đi. Nếu như trong ba nhiệm vụ tiếp theo cô không mang theo trí nhớ cùng với Trần Tử Hàn cũng đang mất trí nhớ kia cùng nhau yêu đương hết cả ba nhiệm vụ thì ta sẽ cho cô về thế giới thật của mình cùng với một tuổi thọ đáng ra cô nên có.”

Tiếng một người nam nhân vang lên trong không gian nhưng lại chẳng thấy người nhưng ngược lại đứng ở nơi đó là một cô gái. Không thể nhìn thấy rõ cô gái ấy đang nói gì hay có biểu cảm gì nhưng mà giống như cô gái đó đã cười và chấp nhận điều kiện của người đàn ông vừa lên tiếng kia.

Khi bóng dáng của cô gái không rõ mặt kia biến mất khỏi không gian lạ lẫm kia thì Hạ Hạ cũng đã tỉnh giấc.

Cô nằm trên giường của mình, khó chịu mà vò vò tóc mình. Hạ Hạ không rõ rốt cuộc bản thân mình đã mơ thấy giấc mơ này bao nhiêu lần rồi, trong mơ vẫn là giọng nói kia vẫn là bóng dáng không rõ lai lịch của cô gái nọ. Lần nào cũng như thế lúc kết thúc giấc mơ cũng chính là lúc Hạ Hạ tỉnh giấc. ngôn tình sủng

Cô bước xuống chiếc giường trắng của mình, căn phòng đơn sơ đến đáng thương. Ngoại trừ chiếc giường trắng lớn khi thì cũng chỉ có một cái bàn trang điểm nhỏ có một chiếc gương để soi, trên bàn có vài cái kẹp tóc cùng một số thun buộc tóc và cây lược gỗ thêm một cái tủ đồ trong chẳng lớn mấy. Khi Hạ Hạ mở tủ thì bên trong cũng chỉ có lát đác vài bộ đồ, còn có cả một số bộ phai màu.

Điều kiện của cô bây giờ đúng thật là không tốt tí nào cả, nhưng chịu thôi ai bảo cô và anh trai mình đều là những đứa con riêng chẳng có tích sự gì làm chi.

Hạ Hạ có một anh trai là Hạ Bằng, lớn hơn cô hai tuổi năm nay đã hai mươi lăm rồi. Cô và anh trai mình là con của gia tộc họ Hạ, một gia tộc thuộc một trong bốn gia tộc đứng đầu dân quốc bây giờ.

Nhưng rất tiếc, mẹ của hai anh em chỉ là vợ lẻ, hơn nữa còn là người hầu ở nhà. Bà có một nhan sắc rất động lòng người, bởi vậy nên cha của hai người đã cưỡng bức bà, ép bà trở thành vợ lẻ của mình. Tuy rằng bà sinh Hạ Bằng là con trai nhưng mà vợ lẻ vốn không được coi trọng trong cái gia tộc này vậy nên cho dù có sinh ra con trai thì cuộc sống trong gia tộc này cũng chẳng khá giả. Bởi vì mẹ mình nên Hạ Hạ cùng Hạ Bằng cũng bị các anh chị em khác trong gia tộc này khinh thường, bởi vì mẹ từng là người hầu nên trong gia đình thường xem hai anh em bọn họ là hai đứa vô tích sự.

So với thông minh của anh chị em khác trong gia đình thì Hạ Hạ và Hạ Bằng lại không bằng, cho dù bất cứ lĩnh vực gì cả hai đều không bằng anh chị em khác. Có điều Hạ Hạ và Hạ Bằng đều không để ý đến việc này, dù cho họ có trở nên giỏi giang thông minh đi chăng nữa thì cũng bị khinh thường thôi, vậy cần chi mà cố gắng nữa, chi bằng cứ tiếp tục hưởng thụ cảm giác mà mình thích không phải gò bó bởi bất cứ lời lẽ của ai khác.

Khi Hạ Hạ xuống dưới nhà thì Hạ Bằng đã chuẩn bị xong buổi sáng rồi. Căn nhà nhỏ này của hai anh em là do người cha vô trách nhiệm kia đưa cho, vì ông ta cảm thấy hai anh em không xứng đáng ở nhà chính của nhà họ Hạ nên mới để hai người ra đây, mỗi tháng đưa cho một số tiền nếu sử dụng hết thì tự sinh tự diệt, ông ta tuyệt đối không cho thêm dù chỉ một xu. Còn vì sao chỉ có hai anh em mà không có mẹ là vì bà ấy đã mất khi Hạ Hạ vừa lên mười lăm tuổi rồi. Lúc bà ấy mất, Hạ Hạ lên cơn sốt cao hơn hai ngày mới khỏi bệnh, cũng từ lúc ấy cô bắt đầu mơ về giấc mơ kì lạ kia.

Mới đầu cũng chỉ thỉnh thoảng một hai tháng mới xuất hiện một lần, nhưng dạo gần đây thì nó xuất hiện rất thường xuyên, hai ba ngày lại xuất hiện. Hạ Hạ sắp thuộc lòng luôn giấc mơ đó có tình tiết thế nào rồi.

Hạ Bằng gắp cho Hạ Hạ một miếng rau vào chén nói: “Hôm nay anh hơi bận có lẽ sẽ không về ăn trưa và tối với em được đâu. Không cần chừa thức ăn cho anh, anh sẽ ăn ở chỗ làm thêm của mình.”

Gia tộc họ Hạ không thiếu tiền, nhưng người cha đáng kính kia cho họ tiền cơ bản chỉ đủ để chi tiêu cho việc tiền thức ăn còn về ăn mặc gia dụng thì ông ta chẳng quan tâm. Vậy nên cả hai anh em đều cố gắng làm thêm một số việc hi vọng có áo đẹp mùa xuân, có áo ấm cho mùa đông.

Hạ Hạ gật đầu, tuy cô không biết công việc của Hạ Bằng là gì nhưng vì là anh trai mình nên Hạ Hạ tuyệt đối tin tưởng Hạ Bằng là một con người đàng hoàng, sẽ không làm việc xấu xa gì.

Anh không có nhưng Hạ Hạ lại có, cô có một bí mật không thể để anh trai mình biết. Cô không đơn giản như vẻ bề ngoài của mình, cái lớp vỏ vô tích sự chẳng qua chỉ để ngụy trang mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.