Hạ Hạ vừa mở mắt thì đã thấy mình bị trói trên ghế.
Một tên với vẻ mặt ghê tởm đang tiến lại gần.
“Yên tâm lượt tao xong sẽ tới những người khác nữa. Để niếm thử hương vị của tiểu thư hào môn là như thế nào”
Một thanh kiếm bỗng xuất hiện trước con mắt khiếp sợ của hắn, cắt đứt dây cho Hạ Hạ sau đó tự động chém về tên đó.
Vài phút sau, Hạ Hạ đứng chính giữa xung quanh là hai mươi người máu me chảy dài.
Ánh mắt Hạ Hạ lạnh lùng nhìn những xác chết cứ như nhìn một thứ gì đó không phải là con người nữa.
Bây giờ cô hoàn toàn như một con ác quỷ.
Một cậu thiếu niên đứng ở cửa, ánh mắt Hạ Hạ quét qua, cậu ta còn thản nhiên cười một nụ cười thật tươi.
“Thật là thú vị a”
Nói xong thiếu niên đó liền đi.
Hạ Hạ bước ra đi về.
Hôm sau báo đưa tin có 20 mạng người bị thuê chết do bất cẩn làm nổ bình ga.
Hạ Hạ mở cửa đi vào.
Người giúp việc trong nhà hoàn toàn không dám hó hé gì.
Nằm trên giường Hạ Hạ đưa tay đỡ trán.
Nhiệm vụ này tương đối khá dễ.
Nữ chủ tên Tô Y được Tô gia nhận nuôi vì lúc trước Tô gia không có con. Vừa nhận nuôi Tô Y được một năm Tô phu nhân có thai đẻ ra cô con gái. Kể từ đó Tô Y cứ như một người hầu ở Tô gia đến khi nam chủ Cố Huy cưới về.
Nói đúng ra một cuộc giao dịch. Tô Y nhận được sự chú ý của Cố Huy, đúng lúc Cố phu nhân hối hôn.
Cố Huy giúp Tô gia với điều kiện để Tô Y gả cho hắn.
Hai người ngược ngược lúc đầu sau đó thấu hiểu tin tưởng nhau và cuối cùng là HE.
Nguyên thân tên là Tô Bạch Vu thua Tô Y ba tuổi. Chính xác là đại tiểu thư Tô gia.
Nguyên thân ác độc luôn chèn ép Tô Y, đến khi lên năm 22 tuổi, không phải do nam nữ chủ hại mà là do đối thủ một mất một còn của Tô gia thuê người bắt cóc rồi cưỡng hiếp.
Nguyên thân vốn là đại tiểu thư cao ngạo làm sao cho người khác cưỡng hiếp mình. Nguyên thân cắn lưỡi tự xác.
Khoảng thời gian này chắc nam nữ chủ đang ngược nhau rồi
Quản gia gõ cửa phòng.
“Đại tiểu thư vị hôn phu ngài về sắp đến rồi, ngài có ra chào không?”
Hạ Hạ nhớ lại.
À nguyên thân còn có một vị hôn phu. Khi nguyên thân mất hắn cũng là người quản lí Tô thị vì cha mẹ Tô vừa mất không lâu trong vụ tai nạn tiếp đến là nguyên thân. Không biết quản lí kiểu gì mà làm Tô thị nợ một khoảng tiền cuối cùng phá sản.
Cố Huy đâu có rảnh mà đi giúp lần hai.
“Không đi”
Cô đâu có rảnh đi gặp hắn ta.
Nếu được cô còn muốn phá huỷ hôn ước nữa kìa. Boss nhà cô còn chờ cô đó.
Hôn ước này ước định khi nguyên thân được ba tuổi, Tô gia nhận nuôi hắn kiểu con rể nuôi từ bé. 10 tuổi đã đi du học, lúc đó nguyên thân mới 5 tuổi nên không nhớ rõ mặt hắn.
Một lát sau lại có người gõ cửa.
Hạ Hạ tưởng là quản gia nên nói:
“Tôi đã bảo không đi”
Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục.
Hạ Hạ ý thức được người bên ngoài chắc không phải người ở Tô gia.
Vì người giúp việc và quản gia đều biết nguyên thân nói một là một vì nguyên thân rất hay nổi tính tình nên chắc không hỏi lại nữa.
Hạ Hạ đứng dậy mở cửa. Nhìn thiếu niên trước mắt Hạ Hạ nhíu mày.
Tên này cô gặp ở ngôi nhà ở ngoại thành.
Tô Luật cười một cái thật tươi:
“Đây là cách em chào đón vị hôn phu của mình?”
Hạ Hạ nghe tên này nói là biết tên này là vị hôn phu của nguyên chủ.
Nhưng mà cô cảm nhận được khí tức của vòng tay cô làm cho boss nhà cô trên người hắn tuy rằng hơi thoáng qua. 60% tên này là boss nhà cô.
Chưa chắc thì cô sẽ không hành động lộ liễu được.
“Tôi không quen anh. Mời đi chỗ khác”
Hạ Hạ định đóng cửa lại thì Tô Luật nhanh tay lẹ mắt nắm cửa lại:
“Nè cô nhóc, anh là vị hôn phu của nhóc đấy nhé. Tên là Tô Luật nhớ chưa?”
Hạ Hạ:“....”
Nhóc cái đầu anh.
Hạ Hạ chuẩn đoán 60% Tô Luật là boss nhà cô nên cô dứt khoát đóng cửa lại.
Bây giờ không có tâm trạng nói chuyện.
Tô Luật nhìn cánh cửa đã đóng. Rồi bước đi về phòng.
Cô nhóc vị hôn thê này càng ngày càng thú vị, một mình giết 20 người. Thật không giống tài liệu tí nào.
[Kí chủ....]Tiểu Hệ Hệ do dự.
“Chuyện gì nga”
[Có thể nói cho ta biết chiếc vòng kí chủ và tam...Trần Tử Hàn đeo có tác dụng gì không?]
“À trên vòng đó có linh khí của chị thêm vào làm vào bình an đến khi nào người đeo chết chị sẽ nhận biết cũng như người đó ở trong một đoàn người thì chị cũng biết dù người đó cãi trang thế nào. Chiếc vòng đó đã gắn liền với linh hồn. Điểm yếu của nó là khoản cách. Nếu ca quá chị sẽ không nhận biết được”
[Thì ra là vậy. Còn nguyên nhân vì sao chị lại đeo nó cho tam...Trần Tử Hàn vậy?]
Cái này thì Hạ Hạ không nói.
Vì sao ư? Lúc trước cô muốn sau khi chết có thể nhờ linh khí trên vòng tay ở cạnh chờ Trần Tử Hàn chết đi.
Tiểu kịch trường.
Hôm nay hai chương mấy ngày tiếp theo ta lại lặn mất nữa.
Ta đang cố gắn hoàn thành bộ xuyên không: xuyên qua tổng đài văn.