Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 186: Chương 186: Hồng Liên tái xuất (17)




Vốn dĩ Hạ Hạ không có ý định nhúng tay vào chuyện này, dù gì tuy bây giờ cô ở Trần gia nhưng mà vẫn không có quá nhiều điều liên quan đến Trần gia ngoài Trần Tử Hàn cộng với việc thân phận Huyết Ảnh Hồng Liên này của cô chỉ mới có Trần Tử Lam và Trần Tử Lâm biết còn những tu giả khá ở Trần gia vẫn không hay biết gì nên vẫn không tiện ra mặt.

Đời không như là mơ!

Câu nói trên đúng thật là đang ám chỉ Hạ Hạ, rõ ràng vị trí của cô và Đông Nhi không gần ở khu vực đó như bỗng dưng cô cảm nhận được sự rung chuyển của mặt đất dưới chân mình.

Không hẹn mà Hạ Hạ cùng Đông Nhi đều nhảy ra khỏi chỗ đó, một cái rễ cây màu nâu sẫm từ dưới đất mọc lên. Sau khi phát hiện không tấn công được mục tiêu thì nó lại phân thành hai nhánh rễ cây khác, thế là một nhánh rễ lại tấn công một người.

Hạ Hạ nhíu mày lộn một vòng trên không trung né được một cái rễ cây khác từ dưới đất mọc lên, chân vừa chạm đất một cái thì Hạ Hạ xém tí nữa ngã chỏng vó.

Nguyên nhân chính là cô đang mang một đôi giày màu trắng, tuy đôi giày này không tính là cao gót nhưng mà khi bất ngờ nhảy lên rồi tiếp đất như thế này vẫn không thể giữ thăng bằng ổn định được.

Chỉ trách hôm nay Hạ Hạ bỗng dưng lại tiện tay lấy đôi giày này để mang.

Mắt thấy lại có thêm một cái rễ cây nữa sắp nhắm đến bản thân mình mà tấn công đến nơi, Hạ Hạ không nghĩ ngợi gì mà dậm chân một cái thật mạnh xuống đất.

Một dòng linh lực màu tím như từ dưới đất được giải phóng lên nhanh chóng bay đến đối đầu với cái nhành rễ cây đó.

Dùng mắt thường cũng có thể thấy được dòng linh lực này của Hạ Hạ hoàn toàn có thể áp đảo được cái nhành rễ cây đó. Rễ cây hoàn toàn chịu không được sức mạnh của linh lực bị thiêu rụi một cách hoàn toàn.

Tuy rằng chiêu này lợi hại nhưng tu giả rất ít ai sử dụng vì nó mất rất nhiều linh khí, không những thế còn khó khống chế những ngọn linh lực đó tấn công kẻ thù một cách chính xác được.

Bên Đông Nhi tuy không thể thuận lợi như Hạ Hạ nhưng những rễ cây đó vẫn không chạm được đến nàng.

Hạ Hạ tạm đoán là những Tiểu Quỷ Mộc ngoài kia chỉ là vật chặn bước chân của những người ở Trần gia còn mục tiêu thật sự của con Mộc Quỷ này thì có thể là cô hoặc cũng có thể là Đông Nhi. Nếu như mục tiêu là Đông Nhi thì cô không biết vì sao lại có nó nhưng nếu mục tiêu là cô thì Hạ Hạ hoàn toàn biết lí do vì sao.

Cô hít một hơi bình ổn lại hơi thở của mình, từ từ mà nhắm chặt mắt lại. Khi thị giác của bản thân mất đi thì những giác quan khác của cơ thể sẽ được tăng độ nhạy cảm lên mấy lần bình thường đặc biệt là thính giác, sẽ nghe rõ được những âm thanh gần nơi này.

Đôi tai của Hạ Hạ khẽ nhích một chút, xem ra cô đang nghe được chuyển động của những cành rễ cây của Mộc Quỷ ở trong lòng đất rồi.

Hạ Hạ bỗng dưng mở mắt, cô nhảy sang bên cạnh rồi vì đôi giày nên lăn một vòng trên đất rồi lại ngồi dậy, thành công tránh thêm một rễ cây khác.

Tử Tinh theo ý của chủ nhân mà xuất hiện, lần này Tử Tinh vẫn phát ra ánh sáng tím giống như bình thường không hề có một màu sắc nào khác, tựa như màu sắc đỏ của nó ở thế giới trước của Hạ Hạ chưa hề tồn tại vậy. Tử Tinh chém đất rễ của Mộc Quỷ, Mộc Quỷ ăn đau vội vàng thu lại rễ cây.

Nhưng nó lại không biết, khi nó quyết định rút lại cái rễ kia thì sẽ gây ra sự tàn đời của nó.

Tử Tinh bay vào cái con đường mà cái rễ cây lúc nãy vừa hụt xuống rồi biết mất tiêu. Cho dù Mộc Quỷ có lợi hại thế nào đi chăng nữa thì nó vẫn mắc phải một lỗi lầm rất nghiêm trọng.

Khi rể của nó đi lên mặt đất thì đã tạo ra một con đường trong lòng đất, chỉ cần tu giả điều khiển kiếm của mình bay vào bên trong. Đó chính là nhược điểm chí mạng của Mộc Quỷ.

Trần Tử Lâm ngồi trên sofa dựa thẳng lưng vào hận cả bản thân gã không thể thoải mái nằm lên ghế sofa này, gã than: “Sử lí mấy thứ yêu tinh thực vật thế này đúng thật là mệt mỏi.”

Đông Nhi giống như từ khi được sinh ra đã luôn muốn dập Trần Tử Lâm và việc này cũng không ngoại lệ: “Ta còn bị nó tấn công còn chưa than, ngươi chỉ xử lí mấy con kia thôi, có gì đâu mà than tới than lui.”

“Con nhóc này, ngươi mới là người có biết cái gì đó. Với lại là thân là người giết chết Mộc Quỷ ngữ Hạ Hạ vẫn chưa lên tiếng, cô dựa vào cái gì mà nói.”

“Ngươi... ngươi...”

Bên này hai con người trẻ con mắng qua mắng lại với nhau, bên này hai vị như hai bậc phụ huynh nghiêm túc thảo luận.

Trần Tử Lam nói: “Hôm nay Mộc Quỷ bỗng dưng xuất hiện, chắc chắn không phải chuyện tầm thường. Cô tiếp theo định làm gì?”

Ánh mắt Hạ Hạ tối lại nhớ lại cảnh Lưỡng Bát Mang đánh nhau với Trần Tử Hàn khiến cho hắn bị thương.

Hạ Hạ nén lại cảm xúc nói: “Tập hợp gia tộc lớn lại mở hợp. Bọn họ không muốn đánh nhau với yêu tinh thì tôi nhất định sẽ khiến cho bọn họ buộc phải gia nhập.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.