Thấy không có ai lên tiếng, Hạ Hạ nhướng mày tiếp tục hỏi: “Sao nào? Không ai tình nguyện đem tuổi thọ cũng mình ra đổi cho tên đệ tử kia sao? Vậy ta đi ngủ đây?” nói rồi cô còn rất phối hợp che miệng ngáp một cái.
Cô vừa đứng dậy chuẩn bị đi đến nơi thì lúc này cuối cùng cũng có người liên tiếng, nam nhân lạnh lùng lời nói chẳng có một chút cảm xúc nào: “Lấy tuổi thọ của ta đi.”
“Sư huynh!”
“Sư huynh!”
“Đại sư huynh!”
“Đại sư huynh!”
Vừa nghe Thượng Trầm nói như thế các đệ tử khác liền lớn tiếng gọi hắn vừa ngỡ ngàng lại mang theo cảm giác không muốn.
Quá rõ ràng họ tuy không muốn dùng tuổi thọ của mình và càng không muốn Thượng Trầm lấy tuổi thọ củ chính hắn. Quả nhiên Thượng Trầm rất được lòng các đệ tử ở chỗ này.
Khóe môi Hạ Hạ cong cong, cô nhìn thẳng vào mắt hắn. Thượng Trầm cũng lạnh lùng nhìn vào mắt cô cũng chẳng hề né tránh.
“Được rồi, lấy tuổi thọ của ngươi thì cũng được.” nói xong cô liền bước đến chỗ của vị đệ tử trúng độc kia.
Từ trong không gian lấy ra chai chai lọ lọ còn có cả vải và dao nữa. Mắt thấy Hạ Hạ chuẩn bị rạch một đường trên tay của vị sư đệ kia, tam sư tỷ vội vàng ngăn lại: “Ngươi muốn làm gì?”
Hạ Hạ không để ý đến vị tam sư tỷ kia chỉ chăm chú vào vị sư đệ đang trúng độc này, tam sư tỷ giơ tay định xuất kiếm ngăn chặn cô thì đã có một ánh sáng tím bỗng dưng xuất hiện chỉ thẳng vào cổ của cô ta, kèm theo đó là giọng nói của Hạ Hạ.
“Đứng im đó mà nhìn đi, đã lấy tuổi thọ của đại sư huynh nhà các ngươi thì ta tuyệt đối sẽ làm đúng nghĩa vụ của mình. Muốn quấy rầy thì hỏi xem Tử Tinh của ta có đồng ý hay không?”
Bỏ một viên đan màu nâu đậm vào miệng của vị sư đệ đang trúng độc kia, sau đó Hạ Hạ lại băng vải lại vết thương do bị cô dùng dao rạch trên đó.
“Xong rồi. Bây giờ thì cũng nên trả nợ rồi nhỉ?” ánh mắt của Hạ Hạ cong cong ngước về phía của Thượng Trầm.
Hắn bỗng dưng có chút mất tự nhiên không dám nhìn vào mắt cô, rõ ràng khi nãy còn dám nhìn thẳng vào nhưng không hiểu vì sao đối với ánh mắt này hắn lại không dám nhìn thẳng. Không phải cảm giác bức bách khó chịu mà là một cái cảm giác vô cùng khó tả, giống như là đang ngượng ngùng?
Tuy rằng có cảm giác không đúng ở đâu đó nhưng việc đã nói ra Thượng Trầm đương nhiên sẽ làm, hắn hỏi: “Ngươi lấy tuổi thọ bằng cách nào?”
Hạ Hạ từng bước từng bước đi đến bên cạnh Thượng Trầm, những đệ tử xung quanh di chuyển xa cô ra một chút dùng ánh mắt đề phòng nhìn cô, chỉ riêng Thượng Trầm vẫn là cây ngay không sợ chết đứng mà đứng đó chờ Hạ Hạ đi đến gần.
Hạ Hạ đứng trước mặt Thượng Trầm, cô bỗng dưng nhóm chân hôn chụt lên má hắn một cái.
Biến cố này diễn ra một cách bất ngờ đến mức Thượng Trầm người bị hôn đứng đờ cả người ra, những đệ tử xung quanh cũng dùng mắt chữ O mồm chữ A ( (OAO)) mà nhìn Hạ Hạ cư nhiên cưỡng hôn đại sư huynh của bọn họ.
Sư muội là người đầu tiên lấy lại tin thần: “Ngươi ngươi ngươi....” nhưng nàng cũng không thể nói hết được một câu, bởi vì từ vô liêm sỉ không thể diễn tả Hạ Hạ được nữa rồi.
Đại sư huynh của Vân Thanh môn trước giờ luôn luôn trong sạch, là một thiên tài đứng ở đỉnh núi cao cao kia. Đại sư huynh cao đến mức mà người ta chỉ có thể dừng lại ở mức ngưỡng mộ tuyệt đối không có ý nghĩ nào khác.
Nhưng mà bây giờ đại sư huynh cư nhiên cư nhiên bị một nữ nhân tu tà đạo cưỡng hôn, đúng thật là đúng thật là....
Tức chết người mà!
Tam sư tỷ vẫn bị Tử Tinh khống chế không dám động đậy nhưng mà bây giờ động đậy cũng không muốn bởi vì nàng bị hóa đá rồi!
Thật ra do đám người cổ đại quá bảo thủ nên là việc hôn má như thế này mới làm quá thành chuyện cưỡng hôn, nếu như bọn họ biết tương lai kiếp sau của Thượng Trầm còn cùng Hạ Hạ ôm nhau vài lần, thậm chí còn ngủ chung thì sợ rằng sẽ bị sùi bọt mép mà chết.
Thượng Trầm nắm chặt tay thành quyền, nổi cả gân xanh. Hắn đang nhẫn lại cơn xúc động của mình.
Hạ Hạ rất tự nhiên mà nói: “Bây giờ ta không có đem đồ dùng đầy đủ nên không thể lấy tuổi thọ của ngươi. Nhưng yên tâm đi, ta đánh dấu ngươi rồi, sau này ta đến lấy tuổi thọ ngươi sau. Ngươi chạy không thoát đâu.”
Ánh mắt cô cong cong, nở một nụ cười giảo hoạt nếu không phải xung quanh cô không có yêu khí mà có một nguồn tà khí quay quanh thì Thượng Trầm sẽ tưởng cô là hồ ly tinh tu luyện mà hóa thành người.
Hạ Hạ thu hồi Tử Tinh, Tam sư tỷ vẫn như đá đứng im không động đậy, mà đâu chỉ tam sư tỷ rõ rành một số lớn các đệ tử ở đây vẫn còn chìm trong cơn sốc.
Hạ Hạ đúng là bị hoàn cảnh này chọc cười, người cổ đại quả nhiên là rất bảo thủ.
“Hôm nay nghỉ ngơi được rồi, hẹn gặp lại vào ngày mai.”
Hạ Hạ nháy mắt một cái với Thượng Trầm sau đó lại ngự kiếm đi mất, cũng chẳng rõ cô muốn đi đâu.