Thấy Hạ Hạ bước vào thành công thì cũng không ít tu giả nhìn nhau, sau đó có một tu giả là một trong những người lúc nãy bị bí cảnh cấm không thể vào được lên tiếng.
“Cái đó không biết cô ta nói đúng không nhưng ta thật sự có gia đình rồi.”
Có một người nói rồi thì đương nhiên sẽ có người tiếp ứng.
“Ta là người có hẳn một đứa con năm tuổi rồi.”
“Đúng vậy ta cũng có gia đình rồi.”
Có người xác nhận rồi thì khả năng chính xác câu nói của Hạ Hạ cũng tăng lên, tiếp đó không ít thanh thiếu niên là tu giả tự nói mình còn trẻ chưa trải qua chuyện kia cũng tiến vào và quả nhiên thật sự vào được bí cảnh.
Khi vào trong bí cảnh thì đối diện Hạ Hạ chính là một rừng cây xanh mát, xem ra bí cảnh này là một khu rừng không biết có liên quan đến khu khác không nhưng có lẽ là tỉ lệ đó thấp hơn, bởi vì bình thường bí cảnh cũng chỉ ở một khu vực nhất định thôi sẽ không có chuyện bí cảnh có kết hợp của rừng và khu băng tuyết lại với nhau.
Trong nguyên tác nói rằng boss phản diện xuất hiện ở trong bí cảnh nhưng không có nói hắn xuất hiện lúc nào hay có thứ gì đó đánh thức hắn. Khi Lục Yên trùng sinh thì cũng chỉ chờ boss phản diện đột nhiên xuất hiện sau đó ném đá dấu tay khiến cho boss phản diện giết chết Lục Dao. Vậy nên Hạ Hạ phải đi tìm đám người của Phù Nghi tông trước bởi vì ở gần Lục Dao thì sẽ dễ gặp boss nhà cô hơn.
Nhưng có lẽ bí cảnh này có thuật dịch chuyển nên có thể là cùng vào một chỗ nhưng lại bị dịch chuyển sang nơi khác, cô vẫn phải đi tìm đám người đó thôi.
Không rõ bí cảnh rộng bao nhiêu bây giờ tìm người chỉ còn cách nhờ vào may mắn thôi chứ nhờ Tiểu Hệ Hệ sợ rằng không được rồi.
Cũng không biết là Hạ Hạ đi theo cách nào, ngự kiếm theo kiểu nào mà bỗng dưng trước mặt cô xuất hiện một khu vực có thể dùng hay chữ thiên đường để mà hình dung.
Cây cỏ xanh mát, còn có một dòng suối nhỏ do khúc xạ của ánh sáng mà nhuộm thêm màu sắc cho khu vực này, thậm chí còn có một con nai bảy màu xuất hiện ở đây ăn cỏ.
Hạ Hạ: “....”
Không biết có ai nói con nai hay con hươu này có thân hình cùng cặp sừng bảy màu là đẹp không chứ bản thân cô cảm thấy nó hơi bị dị dị rồi đó.
Đây đâu phải truyện cổ tích đâu mà xuất hiện mấy thứ ảo diệu như thế này?
Con nai đó nghe thấy tiếng động, nó đang ăn cỏ cũng phải ngước đầu lên nhìn Hạ Hạ thấy cô đứng đó thì như gặp cái gì đó đáng sợ mà phóng giò chạy đi.
Hạ Hạ: “....”
Ngoại trừ đội cái nón có vải che mặt cùng với một bộ hắc y, hong đeo một thanh kiếm thôi mà có gì đâu đáng sợ khiến nó chạy đi như thế?
Hạ Hạ cảm thấy bản thân mình không có gì đáng sợ cả, chắc là do bản năng của con mồi khi thấy kẻ săn mồi đến thì cong giò chạy thôi. Đối với những thứ kì lạ cũng không kém phần mới lạ như con nai bảy màu này thì những kẻ tu tiên khác không giết nó tìm đồ tốt thì cũng lạ, bởi vậy nên việc con nai thấy cô mang theo vũ khí theo bản năng chạy đi cũng là việc bình thường.
Hạ Hạ đi đến đám cỏ của con nai đó đang ăn, khu vực cỏ này xanh mát thậm chí còn có cả linh khí trong cỏ. Tuy rằng rất ít nhưng mà đối với những chỗ mà Hạ Hạ đi qua nãy giờ thì nơi này là nơi duy nhất có linh khí, nhìn sơ qua thì nó như tách biệt khỏi mỗi chỗ khác vậy, trông cỏ không những tươi hơn mà cảnh vật lẫn những cái cây nằm trông khu vực này cũng khác với những nơi khác, tuy rằng cùng một màu xanh đấy nhưng mà kia là xanh đậm còn đây là xanh tươi kiểu như còn non vậy.
Theo suy đoán của Hạ Hạ thì việc con nai kia có bảy màu ít nhiều gì đó cũng có liên quan đến nơi này, cỏ có linh khí con nai kia ăn vào cũng không biết có trở thành linh thú không?
Đi sâu vào một chút thì Hạ Hạ thấy có một cái hang động, cô vừa bước đến gần cửa hang thì bỗng dưng có một nha đầu cỡ chừng bảy, tám tuổi xuất hiện.
Ngay lúc nha đầu này vừa xuất hiện thì kiếm của Hạ Hạ đã ra khỏi vỏ và đặt gần cổ của đứa nít này rồi.
Nha đầu hoảng sợ vội vàng xin tha: “Tiên hữu tiên hữu ta chưa làm gì ngài vì sao ngài lại muốn lấy mạng của ta?”
Hạ Hạ nghiêm trang nói: “Có, ngươi có làm!”
Nha đầu thắc mắc: “Ta làm gì?”
Nó vừa mới xuất hiện đã bị cô đặt kiếm ngay cổ không dám cử động rồi, nó có kịp làm gì đâu?
“Ngươi ăn mặc xúc phạm gu thẩm mỹ của ta, còn bỗng dưng xuất hiện khiến ta giật mình.”
Mặc dù không biết gu thẩm mỹ có nghĩa là gì nhưng nha đầu muốn phản bác cách ăn mặc của nó xúc phạm Hạ Hạ: “Cách ăn mặc này của ta trông xinh thế này sao có thể xúc phạm ngài được chứ.”
Ờ thì phong cách của con nha đầu này chính là mặc một cái váy công chúa bồng bềnh màu bảy sắc, tóc buột thành hai chùm, đuôi tóc xoăn xoăn và màu cũng bảy sắc cầu vòng nốt.
Hạ Hạ: “....”
Thật sự là lóe mắt!