Nhi quỷ à không bây giờ không thể gọi nó là nhi quỷ nữa mà phải gọi là một tiểu đào yêu có thân hình nho nhỏ gần bằng một gang tay, gương mặt bầu bĩnh mũm mĩm hồng hào trông rất đáng yêu, đôi mắt đen to tròn long lanh lóng lánh như chứa những ngôi sao lấp lánh bên trong.
Nhìn bộ dáng bây giờ lại so với một dáng trước thật không thể tưởng tượng được nhi quỷ và tiểu đào yêu vốn là một cá thể.
Dạ Nhạc ngạc nhiên đến tròn xoe mắt, thật không ngờ tác dụng của quả đào nhỏ xíu ấy lại có thể thay đổi một ngoại hình khác biệt đến như thế.
Tiểu đào yêu thấy vẻ mặt ngốc ngốc của Dạ Nhạc, cảm thấy rất hài lòng như khi nhìn sang Hạ Hạ lại thấy cô với vẻ mặt chẳng có chút biến hóa gì lại cảm thấy thất vọng tràn trề.
Ngoại hình nó thay đổi đáng kinh ngạc như thế sao cô lại chẳng có cảm xúc gì thế?
Thật sự Hạ Hạ có một chút ngạc nhiên, ngoại hình này của tiểu đào yêu hơi xinh ngoài dự tính của cô, có lẽ là do ngoại hình của nhi quỷ quá xấu nên khi nhìn thấy ngoại hình mới này mới cảm thấy nó xinh xinh.
Ngắm ngắm cái gì đó thì vẫn nên để sau đi, cô nắm lấy cổ ảo của tiểu đào yêu để trước mặt Dak Nhạc: “Mau kí khế ước chủ tớ nhanh đi.”
Tiểu đào yêu thầm mắng trong lòng, quả nhiên là nữ nhân tâm cơ chất chồng như núi cũng không thể quên chuyện khế ước này.
Chỉ thấy tiểu đào yêu lẩm bẩm cái gì đó rồi sau đó thì tay của Dạ Nhạc cùng thân thể nó phát sáng lên một ánh sáng màu vàng nhạt cũng không quá chói mắt bằng ánh sáng khi nó thay đổi ngoại hình.
Ánh sáng tan đi, Hạ Hạ nắm lấy cổ tay của Dạ Nhạc xem xem một chút xác định mọi thứ đều ổn thì hỏi hắn: “Có cảm giác gì không?”
Dạ Nhạc ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Ta có cảm giác giống như bản thân đã có thêm một thứ gì đó.”
Tiểu đào yêu dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn: “Ngươi quả nhiên ngu ngốc, đó chính là sợi dây liên kết của ta và ngươi. Có như thế cũng không biết, không hiểu ngươi như thế này thì làm sao xứng làm chủ nhân ta.”
Dạ Nhạc nghe thế tủi thân cúi đầu, Hạ Hạ mặt không thay đổi không chút lưu tình mày dùng tay đánh bay tiểu đào yêu chỉ cao bằng một gang tay kia.
Cô khoác vai Dạ Nhạc kéo hắn đi: “Đừng nghe lời nó nói, ngươi mới tu luyện vẫn còn nhiều thứ chưa biết, cứ học tập lần lần.”
Dạ Nhạc ngước nhìn Hạ Hạ hỏi: “Sư phụ người thích người thông minh sao?”
Hạ Hạ nhìn ngược lại hắn, không lẽ boss nhà cô nghe lời cô nói với tiểu đào yêu khi nó còn làm nhi quỷ là cô thích người thông minh nên khi nghe tiểu đào yêu nói hắn ngu ngốc mới trở nên buồn như thế.
Cô xoa nhẹ lên đầu Dạ Nhạc, mái tóc mềm mềm tiếp xúc với da tay cô làm nên một xúc vô cùng thoải mái, Hạ Hạ nhẹ giọng nói: “Ta quả thật thích người thông minh, nhưng mà...”
Dạ Nhạc vốn đang vừa nhìn đường vừa nghe thì bỗng dưng không nghe thấy tiếng của Hạ Hạ nữa, hắn nghi hoặc ngước nhìn lên cô, Hạ Hạ cười nhẹ dựa trán vào trán hắn dùng giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng nói với hắn: “Ngươi thì không cần như thế, chỉ cần là ngươi thì ta đều thích.”
Đây là lần đầu tiên có người là như thế này với hắn, cũng là lần đầu tiên Dạ Nhạc thấy Hạ Hạ mỉm cười thật lòng như vậy hơn nữa còn mỉm cười với hắn, và đây cũng là lần đầu tiên sau khi nhận cô làm sư phụ đến bây giờ Hạ Hạ dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại mang một cảm giác bình yên đến khó tả nói với hắn.
Từ đầu đến cổ của Dạ Nhạc đều đỏ hết lên, trong lòng hắn rối bời vô tình bỏ qua câu nói như lời tỏ tình của Hạ Hạ.
Hạ Hạ thấy bộ dáng của hắn như thế lại mỉm cười chuyển sáng nắm lấy tay hắn, lần này thì không phải nắm cổ tay nữa mà hai người nắm tay nhau, tuy không phải mười ngón xen kẻ nhau mà bàn tay Hạ Hạ nắm lấy tay Dạ Nhạc.
Dạ Nhạc quay về phía sau vẫn không thấy bóng dáng của tiểu đào yêu có hơi lo lắng hỏi Hạ Hạ: “Sư phụ, chúng ta bỏ nó như thế có sao không?”
Hạ Hạ chẳng để ý nói: “Nó với ngươi có liên kết chủ tớ cho dù bây giờ nó đi đâu thì chỉ cần xa ngươi quá hai trượng* thì sẽ tự động xuất hiện ở chỗ này thôi.”
*Khoảng hơn 6 mét.
“Hơn nữa ngươi có thể dùng ý thức để gọi nó về, dù gì bây giờ ngươi là chủ không cần lo lắng nhiều về việc con tiểu đào yêu đó mất tích. Nó vừa biến thành hình dáng xinh đẹp cứ để nó vui chơi một chút đi, chúng ta bây giờ quay về phòng ngủ ngày mai còn phải lên đường về tông môn nữa.”
Dù gì bây giờ cũng rất khuya rồi hay nói đúng hơn thì gần rạng sáng nhưng vì sức khỏe của boss nhà cô chỉ mới vừa tu tiên không lâu nên vẫn để hắn nghỉ ngơi thì tốt hơn. Còn việc ngủ đối với Hạ Hạ bây giờ có cũng được không có cũng chẳng sao.