Trong nguyên tác thì sau khi qua ải cuối này thì tất cả những người đủ tư cách thu nhận đồ đệ sẽ bắt đầu chọn đồ đệ hợp ý mình nhất. Trong tông môn lúc trước đã có hơn mười người có thể nhận đệ tử bao gồm trưởng môn, phó trưởng môn cùng với tám vị trưởng lão. Vì chưa có đệ tử nào từ những vị trưởng lão hợp cách nhận đệ tử nên chỉ có mười người, bây giờ thì khác rồi. Lần này thì có thêm Hạ Hạ và nam chủ.
Trong nguyên tác thì nam chủ chắc chắn sẽ nhìn trúng nữ chủ mặc dù nữ chủ căn cốt rất tốt được tận ba vị trưởng lão nhìn trúng nếu bao gồm thêm nam chủ nữa thì sẽ có tận bốn người. Tuy nhiên nếu tiểu thuyết đã cho hai người về với nhau nên mặc kệ cám dỗ bao nhiêu hay thế nào thì nữ chủ vẫn chọn nam chủ. Tiểu thuyết chính là như thế không còn cách nào thay đổi cả.
Nguyên chủ của Hạ Hạ bản thân vốn kiêu ngạo từ trong xương cốt nhưng luôn bày ra một bộ dáng cao lãnh như thần tiên hạ phàm đối với những người mới nhập môn này một con mắt cũng chẳng thèm nhìn đến huống chi là nhận đệ tử. Bởi vậy nên trong nguyên tác đến lúc chọn đệ tử thì nguyên chủ đã rời đi rồi.
Còn vì sao bây giờ Hạ Hạ vẫn còn ở đây mà chẳng đi như nguyên chủ cô là vì boss nhà cô sắp xuất hiện.
Boss phản diễn Dạ Nhạc là một ma tộc thuộc ma giới, hắn chính là con trai của ma tôn đời trước nhưng do một số biến cố mà bị phong ấn thế lực ma tộc trong người hóa thành một đứa trẻ bình thường được một ông già tốt bụng nuôi. Khi ông già tốt bụng ấy mất thì Dạ Nhạc vừa tròn mười lăm tuổi đủ tuổi đến tu tiên lại trùng hợp Vạn Linh tông chiêu nhận đệ tử thế là hắn đến Vạn Linh tông bái sư tu luyện.
Cốt truyện của boss phản diện tiếp tục dừng ở đó không hề có thêm. Nhưng mà Hạ Hạ cũng lờ mờ đoán được lí do mà Dạ Nhạc lại trở thành boss phản diện, cô từ trong kí ức của nguyên chủ cộng thêm một số ít cốt truyện đã cho kia mà suy đoán.
Theo Hạ Hạ lí giải là Dạ Nhạc bị phát hiện là người ma tộc nên bị đuổi giết hoặc là do hắn bị người ở tông môn liên tục ức hiếp chèn ép nên vô tình biết được thân thế của mình nhờ cơ duyên sau đó bước lên con đường hắc hóa.
Nguyên nhân thứ hai không phải không có khả năng, dù gì trong kí ức của nguyên chủ có đoạn nguyên chủ đi ngang qua khu vực của đệ tử ngoại môn cũng vô tình thấy một đệ tử bị những đệ tử khác bắt nạt. Nhưng mà lúc đó nguyên chủ cũng rất khinh thường, trong đầu nàng lúc đó cảm thấy đệ tử đó bị đánh cũng rất đáng vì thực lực yếu nên phải chịu cảnh như thế.
Người đệ tử trong kí ức của nguyên chủ rất có khả năng chính là Dạ Nhạc. Cũng có khả năng trong lần chọn đệ tử này Dạ Nhạc tuy rằng ở lại tông môn như mà cũng chỉ là đệ tử ngoại môn.
Nếu không phải nguyên chủ của Hạ Hạ đã chết rồi thì Hạ Hạ đã trực tiếp đi tìm cô ta tính sổ vì dám không giúp boss nhà cô, tuy nhiên cô cũng chẳng thích lắm, dù gì là boss nhà cô vẫn để cô giúp mới thỏa đáng.
Lần lượt từng đệ tử ở dưới đi lên chạm vào quả cầu thử linh căn, đây chính là quả cầu đoán người chạm vào nó có mấy linh căn và cũng như người đó có linh căn thuộc hệ gì.
Linh căn có năm hệ tương đương cho năm màu. Phong là màu vàng nhạt, thủy màu xanh biển, hỏa là màu đỏ, thổ nâu, mộc xanh lá. Còn có hai linh căn biến dị vô cùng hiếm có là băng và lôi có màu lần lượt là xanh biển nhạt và tím.
Linh căn của nam chủ thuộc hệ lôi, sát thương vô cùng cao. Còn nữ chủ là linh căn hệ băng. Không hổ là nam nữ chủ ngay cả linh căn cũng đều là biến dị giống nhau.
Nguyên chủ của Hạ Hạ có song linh căn là thủy và phong. Bởi vì có song linh căn nên tốc độ tu luyện thua hẳn nam nữ chủ.
Tương truyền rằng người có đơn linh căn thì là người có tố chất cường đại vì đơn linh căn tu luyện vô cùng nhanh. Người càng có nhiều linh căn thì tốc độ tu luyện lại càng chậm nhất là những người có đủ thấy linh căn thì được xem là phế vật, thà đừng bao giờ tu tiên thì tốt hơn. Đương nhiên trường hợp thất linh căn đó vô cùng thấp, từ khi Vạn Linh tông thu nhận đệ tử đến bây giờ thì chỉ thấy người có ngũ linh căn là cùng, tuyệt đối không có người hơn nữa.
Đương nhiên Hạ Hạ đối với truyền thuyết trên chỉ nhếch mép một cái khinh bỉ.
Quả nhiên những người này đúng thật thiếu hụt kinh nghiệm về lịch sử, tuy nhiên cũng không quá trách họ dù gì thì những người mà biết lịch sử hoặc là thành tiên không hạ phàm nữa hoặc là đều chết hết rồi làm gì có ai mà ghi lại lịch sử cho bọn họ học.
...
Mọi người thích hai ngày một chương hay là lâu lâu lại bão ba đến năm chương??