Hạ Hạ theo trí nhớ về những tiểu thuyết cương thi mà mình đã đọc mà chuẩn bị đồ.
Oán linh nhỏ bay đi bay lại xung quanh cô hỏi: “Ngươi quyết định thật à? Thứ đó nguy hiểm lắm đó! Đến lúc đó đừng trách ta không nói trước.”
Hạ Hạ nhìn những con gà đang tự hỏi chọn gà trống hay gà mái mới đúng nghe oán linh nhỏ nói vậy đáp: “Không cần ngươi lo lắng, ta tự biết cách sử lí. Cho dù có chết thì ta cũng tự biết.”
Chết thì cùng lắm ta sẽ trở về thế giới nguyên bản của ta thôi.
Oán linh nhỏ nghe vậy giống như giận dỗi bay đi không để ý đến cô. Hạ Hạ cũng không lo lắng dù gì cho dù có đi đâu thì một chút nó cũng tự bay về.
Buổi tối.
Đồ dùng tất cả đã chuẩn bị xong, Hạ Hạ đứng đó cầm một thanh kiếm từ từ nhắm mắt lại không nhìn nữa thay bằng tai để nghe chuyển động.
Phong Vô Từ tiền kiếp đứng một bên bây giờ y cũng rất căng thẳng, dù gì lần đầu tiên đấu với cương thi, nói không căng thẳng chính là nói dối.
Dần dần mặt đất bắt đầu có sự chuyển động nhẹ, từ từ thứ đang làm mặt đất chấn động kia theo mùi máu gà mà đến gần gần hơn.
Ngay chính lúc này Hạ Hạ mở mắt lấy từ trong túi ra hai lá bùa ném về phía trước.
Cách chỗ cô đứng khoảng ba mét, con cương thi vừa thấy người muốn chạy đến thì bị lưới có dính sẵn những lá bùa được Hạ Hạ bố trí sẵn rơi xuống quấn lấy nó, những lá bùa đó chạm vào nó lập tức phát nổ ra những tia lửa điện.
Phong Vô Từ tiền kiếp đứng một bên thấy Hạ Hạ vẫn còn nhắm mắt thì lập tức theo như kế hoạch làm đứt những sợi dây kết nối với lưới có dính bùa là nó rơi lên con cương thi.
Vì để tránh cương thi làm hại người nên hai người bọn họ đã bài trí ở một khu đất trống trong một khu rằng, như vậy cũng rất thuận lợi để đặc bẫy.
Hai lá bùa được Hạ Hạ ném, một lá thì lên trán con cương thi, một lá thì trúng trên ngực làm đòn phủ đầu.
Con cương thi bị lá bùa dán lên trán lập tức bất động, Hạ Hạ thở nhẹ nhõm một hơi.
May là tiểu thuyết không có lừa người, cô chỉ căn cứ vào sách thế giới này mà vẽ bùa cương thi nhưng cũng không dám chắc nó có tác dụng hay không cũng may là có tác dụng.
Phong Vô Từ chạy đến hỏi: “Như vậy là xong?”
Hạ Hạ thu hồi những vật dụng ở trên bàn lập đàn nói: “Chúng ta cần phải bảo đảm nó phải bị tiêu diệt luôn mới được. Cái này chỉ tạm thời dừng việc nó di chuyển hại người nhưng cần phải canh giữ nó, nhưng mà tuổi thọ người vốn không nhiều nên cách tốt nhất là đem nó tiêu hủy.”
Phong Vô Từ tiền kiếp quay lại thì thấy một tên thiêu sư khác đang đứng kế bên con cương thi.
Hạ Hạ quay sang thấy vậy cũng nhíu mày, nói: “Ngươi theo dõi chúng ta từ bao giờ?”
Cô không hỏi theo mục đích theo dõi của hắn mà trực tiếp hỏi theo dõi từ lúc nào vì câu hỏi trước cô đã có câu trả lời.
Hắn đã đứng sát con cương thi còn có ý định đem nó đi. Có kẻ ngốc mới không biết kẻ này đang có mục đích gì.
Tên thiên sư đó nói: “Ta đúng là may mắn vốn chỉ nghỉ ngơi nơi này thôi mà tóm được một con cương thi. Chỉ cần bán con cương thi này cho mấy kẻ hứng thú với nó ta sẽ giàu to.”
Hạ Hạ không phát hiện ra tên này một phần vì con cương thi, phần còn lại là hắn đang ngủ nên cô không nghe tiếng bước chân.
Đúng thật là sơ suất!
Đúng lúc này cô chú ý đến cánh tay của con hung thi này cử động một chút.
Phong Vô Từ tiền kiếp cũng chú ý đến, y vội khuyên ngăn: “Vị huynh đài này mau tránh ra, con cương thi này sắp cử động lại rồi! Tránh ra còn để bọn ta sử lí nó!”
Tên thiên sư nghe vậy khinh thường nói: “Đừng có dọa ta, các ngươi đúng là phí phạm của trời. Khó khăn lắm mới có một con cương thi cư nhiên các ngươi muốn đem nó tiêu hủy. Không bằng các ngươi cho ta, ta sẽ bảo đảm có người canh giữ nó.”
Hạ Hạ cười lạnh nói: “Khuyên không nghe, lòng tham vô đáy. Chết rất đáng!”
Sau tiếng nói đó của Hạ Hạ lá bùa trên trán con cương thi rơi xuống chữ được viết bằng chu sa cũng biến mất, lá bùa tàn đi.
Cương thi lấy tốc độ chống mặt nắm lấy cổ tên thiên sư bẻ cổ hắn ta, hút hết dương khí.
Phong Vô Từ tiền kiếp chạy đến cứu trợ nhưng mà cũng đương trở thành con mồi tiếp theo của con cương thi.
Cương thi bỏ cái xác khô đó đi, tuy rằng nhảy nhưng tốc độ nó cực nhanh chưa gì đã tóm được Phong Vô Từ tiền kiếp.
Chưa kịp làm gì thì một đạo ánh sánh hay nói đúng hơn là một chưởng yêu khí đánh vào tay nó là nó buông lỏng Phong Vô Từ tiền kiếp, người xuất chiêu đó cũng nhanh chống bắt lấy Phong Vô Từ nhảy đến phía sau.
Người đó không ai khác ngoài nữ chủ Phó Tử Lan nhưng bây giờ là yêu Phó Tử Lan!