Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 126: Chương 126: Xin chào, vampire đại vương của ta (16)




Thì ra tên vampire hôm đó Hạ Hạ đụng độ là anh trai cùng cha khác mẹ với Lục Ngạn, hắn tên Lục Giản. Nếu như trong tiểu thuyết tranh đấu hoàng vị theo mạch cốt truyện thông thường thì có khả năng Lục Ngạn chính là nam chủ còn tên Lục Giản là boss phản diện.

Vì sao như thế thì là do bắt nguồn từ mẹ Lục Ngạn, bà ấy vốn là một vampire thấp hèn làm chức vụ dọn dẹp phòng cho cha Lục Ngạn tức là vua tiền nhiệm của vương quốc vampire. Thì như những tình tiết thông thường mẹ Lục Ngạn và vua tiền nhiệm lên giường, mẹ Lục Ngạn mang thai hắn.

Vua tiền nhiệm không biết là do nguyên nhân gì nhưng mà cho dù cho bao nhiêu hay thời gian thì ông ta cũng chỉ có được hai đứa con là Lục Giản và Lục Ngạn. Cũng đâu có cần con chi nhiều dù gì ngai vị cũng chỉ có một người ngồi được thôi.

Mẹ Lục Ngạn cũng chẳng trông mông gì vì xuất thân của bà so với mẹ của Lục Giản chính là hoàng hậu kia cũng không bằng một góc.

Đó cũng là lí do mặt dù cùng cha nhưng mà do người mẹ nên số phận của hai người hoàn toàn khác nhau. Nhưng mà những tiểu thuyết thường thì nam chủ hay có kịch bản giống kịch bản của Lục Ngạn.

Nhưng mà có đều boss nhà cô là phản diện nha không phải nam chủ. Cho nên Lục Ngạn không lên được ngôi vị vua kia và đương nhiên Lục Giản cũng chẳng lên được.

Boss phản diện còn chưa lên được huống chi là hạng tép riu như hắn ta.

Còn người lên được vị trí kia đương nhiên là nam nữ chủ chứ còn ai vào đây, không những thế mà còn thống nhất nhân loại, bán nhân và vampire nữa kìa.

Cũng thật đủ hóng hách!

Hạ Hạ được Lục Ngạn đưa đến nơi ở của hắn, được rồi tuy không xa hoa như ngôi nhà của cô nhưng mà cũng khá ổn và kính đáo.

Chắc cũng không bị nhiều người làm phiền đâu.

Lục Ngạn để Hạ Hạ ngồi trên ghế sofa màu đen còn hắn thì đi liên lạc với thuộc hạ. Xem ra quyết tâm muốn che dấu gương mặt này của cô.

Được rồi, mặc dù hơi phiền phức nhưng Hạ Hạ còn nhiều việc cần phải làm nếu như để cho Lục Giản biết được thân phận của cô thì cũng chỉ gây lợi cho Lục Ngạn thôi.

Thuộc hạ của Lục Ngạn cũng rất nhanh tới nơi, được rồi dù gì vampire cũng có sức mạnh siêu nhiên đương nhiên nhanh là đúng.

Có điều trong quá trình tên vampire này làm phép gì đó thì Hạ Hạ cũng không cảm thấy biến đổi mấy.

Cô thuận tay lấy cái gương mà Lục Ngạn đưa tới, nhìn thấy trong gương vẫn phản chiếu gương mặt của nguyên chủ, Hạ Hạ thắc mắc: “Sao em không thấy biến đổi gì vậy? Có thật sự là xong chưa?”

Tên vampire nghe vậy nói: “Thưa phu nhân, thật sự đã biến đổi xong rồi. Phu nhân sẽ không nhìn thấy gương mặt biến đổi của mình chỉ những người khác nhìn thấy thôi.”

Lục Ngạn đứng một bên không nói gì về xưng hô của tên vampire, xem ra còn khá thích với xưng hô này.

Hạ Hạ hỏi: “Bộ dáng như thế nào? Làm sao để thấy? Nếu như làm phép mà khiến cho người bị dính phép không biết gì hết thì chiêu này dùng để đóng giả người khác khá tốt đó.”

Vampire đó lấy ra một tấm phác thảo: “Đây là gương mặt lúc này của phu nhân.” Chờ Hạ Hạ lấy bức phác thảo rồi thì hắn mới cung kính nói tiếp: “Nhưng mà nó cũng chẳng quá lâu. Thế yếu của thuật này chính là chỉ cần một vampire khác có khả năng giống như thần nhưng mà cao hơn một bậc sẽ nhận ra.”

Hạ Hạ ngước nhìn Lục Ngạn hỏi: “Vampire cũng chia khả năng à? Cũng chia bậc cấp luôn sao?”

Lục Ngạn gật đầu.

Vampire nghe vậy bỗng dưng giật mình nhìn sang Lục Ngạn, vẻ mặt hắn ta không tin tưởng lắm. Giống như đang tự hỏi xem Hạ Hạ rốt cuộc là người hay vampire.

Đừng nói vampire và người khác nhau. Chỉ cần không lộ đôi mắt khác màu cùng ranh nanh thì cho dù vampire cũng sẽ không phân biệt được nhân loại hay đồng loại mình.

Lục Ngạn thấy biểu cảm hắn như thế, không che dấu nói: “Cô ấy là bán nhân.”

Hạ Hạ cảm thấy nếu như vampire này mà là con người còn bị bệnh tim thì sau khi nghe Lục Ngạn nói ra lời này chắc chắn sẽ đau tim mà chết.

Dù gì thì tin tức này cũng hơi sốc một tí!

Vampire liếc nhìn Hạ Hạ cảm thấy bây giờ nói thì cũng không tiện lắm, hắn khó khăn nuốt lại những lời mà chuẩn bị nói.

Lục Ngạn nhướng mày với vampire: “Giải thích đi.”

Vampire: “???”

Ngài còn muốn tôi giải thích? Sao ngài không giải thích vì sao ngài lại đem một bán nhân về đây chứ? Hơn nữa còn chấp nhận xưng hô phu nhân này, ngài có bị điên không?

Mặc dù trong lòng nghĩ như thế nhưng mà vampire này vẫn cố gắng giải thích cho Hạ Hạ.

...

Tiểu kịch trường:

Vampire: Sao hai người không lật trời luôn đi!

Vampire tỏ vẻ tức giận muốn lật bàn!

Hạ Hạ nhún vai: Cái này là lỗi của ta à? Là do tác giả không viết ta đi lật trời chứ đâu phải ta không muốn.

Tác giả đang nát óc suy nghĩ thế giới tiếp theo: Hả? Gì? Gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.