Sau khi MV Yêu của Lục Sinh được tung ra, số lượng người follow Instagram của Nghiên Nhi đã tăng vài chục nghìn người. Mà Thập Nhất cũng nhận được rất nhiều cuộc điện thoại của đại diện các công ty tìm kiếm nghệ sĩ.
Trong đó có người đại diện cũ của Nghiên Nhi, anh ta sau khi xem MV đã quyết định gọi điện hẹn gặp cô. Trước đó, anh không nói gì với cô ấy, lại không ngờ cô ấy đồng ý như thế, quá mức nhanh chóng.
Thập Nhất thấy người quản lý Văn Tề này trong quá khứ đối xử khá tốt với Nghiên Nhi, nên cô quyết định gặp mặt nói chuyện thử một lần. Yêu cầu kia của cô cũng hơi khó cho anh ta.
Sau khi trao đổi, các bên đạt được thỏa thuận chung, Thập Nhất cũng đã có được định hướng mong muốn trong việc xây dựng hình tượng sắp tới.
Superstar là công ty giải trí trực thuộc Cao thị. Tất nhiên tiềm lực của công ty này khá tốt, Giám đốc Lễ người điều hành công ty cũng là người có thực lực và cẩn thận. Anh ta không quên hỏi về chuyện Lục Sinh, sau đó còn dặn dò:1
“Nếu như sau này cô yêu đương với ai thì hãy đảm bảo tôi là người biết đầu tiên.”
Thập Nhất được sắp xếp một cô trợ lý nhỏ nhắn nhưng có vẻ rất nhanh nhẹn.
“Chào chị em là Hạ Tiểu Mễ, chị cứ gọi em là Tiểu Mễ ạ.”
“Chào em.”
Mặc dù đã có trợ lý nhưng Thập Nhất vẫn mang theo chiếc balo thân thuộc. Uống nước, thay đồ, tẩy trang gì đó đều tự mình làm khiến cho Tiểu Mễ cảm thấy mình là đồ dư thừa.
Trải qua hai tuần nghỉ ngơi nữ chính Lâm Hinh đã quay trở lại làm việc. Sau sự việc Cao Lãng xuất hiện lần đó, thái độ của đoàn làm phim và các diễn viên khác đối với nữ chính trở nên thật khách sáo.
Đến giờ cơm trưa nam chính Cao Lãng đột nhiên xuất hiện ở trường quay với đồ ăn riêng dành cho Lâm Hinh. Nhìn thái độ của nữ chính thì mối quan hệ giữa hai người đang bắt đầu hòa hoãn.
Thập Nhất ngồi tại chỗ chờ Tiểu Mễ đi lấy cơm nhưng cô bé lại quay về với bàn tay trống không.
“Chị Nghiên Nhi, bọn họ nói hôm nay không biết nhiều người sẽ đến như vậy nên đã làm thiếu phần cơm.”
Tiểu Mễ cảm thấy rất có lỗi, cô bé lần đầu làm trợ lý nên chưa biết giải quyết như thế nào, lại sợ nếu làm to chuyện sẽ ảnh hưởng đến chị Nghiên Nhi.
“Không sao, ngồi đi.”
Cho dù ngày thường có chuyện gì đi nữa thì những nhân viên này sẽ không gây chuyện. Cô tới gần nơi phát cơm, muốn hỏi một chút. Ánh mắt người nhân viên kia khá bối rối, không ngừng liếc về phía nam chính đang ngồi.
“Xin lỗi cô Nghiên Nhi.”
Thập Nhất nhìn là hiểu boss lớn không muốn cho cô ăn cơm. Thập Nhất cũng không làm khó nhân viên, quay lưng rời đi. Trong balo của cô không thiếu đồ ăn vặt.
Tiểu Mễ không đành lòng nên muốn đi mua cơm cho cô nhưng Thập Nhất đã ngăn lại. Boss lớn chính là muốn nhìn cô không được ăn cơm, vậy thì cứ để cho hắn nhìn.
Mà Cao Lãng ở phía xa thấy tên diễn viên đáng ghét kia mang vẻ mặt thong thả ăn đồ ăn vặt thì thật khó chịu. Hắn còn đang suy nghĩ tìm cách gì chỉnh tên đó thì đã nhìn thấy Lâm Hinh bước tới chỗ tên diễn viên với nụ cười trên môi.
Cao Lãng nghĩ tới việc mình vừa làm liền muốn tái mặt, tên này sẽ không mách lẻo với hôn thê của hắn chứ.
Sự thật thì Thập Nhất còn chẳng đề cập đến nam chính, Lâm Hinh đến là muốn hỏi cô về cảnh quay tiếp theo.
“Chút nữa ăn xong cô luyện tập thoại trước với tôi được không?”
Đây vốn là chuyện bình thường giữa hai diễn viên nhưng Lâm Hinh khá rụt rè khi hỏi Thập Nhất. Thái độ khó gần của cô khiến nữ chính sợ bị từ chối.
“Được.”
Thập Nhất đồng ý khiến Lâm Hinh lập tức trở nên vui vẻ.
“Vậy chút nữa ăn xong tôi lại tới tìm cô. À… nhưng mà cô chưa đi lấy cơm hả? Để tôi lấy luôn cho nhé?”
“Tôi đang giảm cân.”
Lâm Hinh không hề biết về hành động ấu trĩ của Cao Lãng, thật sự cho rằng Nghiên Nhi muốn giảm cân. Còn chưa kịp khuyên nhủ rằng cô rất gầy thì đã bị Cao Lãng hớt hải chạy đến kéo đi.
“Này, tôi đang nói chuyện với người ta mà anh làm gì vậy?”
“Em với tên đó thì có gì để nói chứ? Mau ăn cơm.”
Cao Lãng nhanh chóng lấy ra một đống đồ ăn được bày biện đẹp mắt làm Lâm Hinh thay đổi sự chú ý.
Nhìn thái độ của cô thì có vẻ như tên diễn viên chưa còn chưa kịp nói gì nên Cao Lãng đang âm thầm thở phào.
“Sau này anh đừng đến đây nữa.”
“Tại sao?”
Hắn ta đến thăm mà cô gái này còn tỏ ra thái độ không vui như vậy.
“Cao Lãng, tôi không muốn mình lên trang nhất vì scandal tình ái với anh đâu.”
Những nữ diễn viên khác thì tìm mọi cách để có tin tức yêu đương, thậm chí là muốn leo lên giường của hắn. Vậy mà lại có một cô gái không muốn sử dụng đường tắt này.
Khóe môi Cao Lãng nhếch lên:
“Yên tâm, sẽ không để em lên trang nhất.”
Nam chính sau khi nhìn Lâm Hinh ăn hết mấy món đồ ăn mình mang tới thì thỏa mãn rời đi. Trước khi đi còn cố tình lượn qua chỗ Thập Nhất nói một câu:
“Sau này tránh xa Lâm Hinh một chút.”
Thập Nhất dùng ánh mắt khó hiểu nhìn nam chính. Diễn chung một bộ phim thì hắn bảo cô tránh xa như thế nào?
Cô há miệng định trả lời nhưng Cao Lãng đã hừ mạnh một cái rồi quay đi.
Thập Nhất:???
Những ngày sau đó chỉ cần nam chính có mặt ở phim trường thì Thập Nhất chắc chắn không được ăn cơm.
Không chỉ vậy việc trang điểm, chuẩn bị đồ của cô luôn được làm cuối cùng một cách sơ sài. Tiểu Mễ đã rất nhiều lần phải tự tay trang điểm lại cho Thập Nhất. May là tay nghề của cô bé vốn rất tốt.
Bỏ qua hành động khó hiểu của nam chính và thái độ hằn học của nhân viên, Thập Nhất vẫn tiếp tục công việc quay phim của mình. Bộ phim Thiên Hạ đang gấp rút thực hiện những cảnh quay của Lâm Hinh để đuổi kịp tiến độ kế hoạch ra mắt phim.
Ngày hôm nay Thập Nhất thực hiện xong cảnh quay của mình thì đã hơn mười giờ đêm rồi.
“Chị có mệt không ạ?”
Tiểu Mễ lái xe đưa Thập Nhất về lên tiếng hỏi han cô.
Dạo này cường độ làm việc cao hơn bình thường nên cơ thể nguyên chủ đã mệt mỏi rã rời rồi nhưng Thập Nhất chỉ lắc đầu:
“Không sao.”
Có than mệt thì cũng không ai giúp cô thoát khỏi thế giới nhiệm vụ này được.
Một buổi sáng Văn Tề đột nhiên xuất hiện và hỏi cô về việc bị bắt nạt ở đoàn làm phim. Thập Nhất nhìn qua Tiểu Mễ liền bắt gặp gương mặt khó xử của cô bé:
“Chị Nghiên Nhi, em nghĩ việc này không nên giấu anh Tề.”
Thập Nhất lên tiếng giải thích không phải đoàn làm phim cố tình làm khó cô và mình có thể tự giải quyết nhưng Văn Tề không hề tin tưởng.
“Được rồi. Chiều nay cô có lịch quay đúng không? Hôm nay tôi đưa cô đi.”
Trong ký ức của nguyên chủ thì Văn Tề là một người khá bao che cho nghệ sĩ của mình.
Thập Nhất có cảm giác phiền phức lại sắp tới rồi.
Lúc tới phim trường còn nhìn thấy nam chính ở đây thì cô biết linh cảm của mình chính xác rồi.
Là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn mà sao hắn rảnh rỗi quá vậy.
Vậy nhưng khi ánh mắt Cao Lãng liếc tới Thập Nhất lại không hề dừng lại, giống như nhìn người xa lạ vậy. Trước đây lần nào hắn tới mà nhìn thấy cô thì đều mang theo ánh mắt thù địch.
“Làm gì vậy? Cô không định đi hóa trang sao?”
“À… giờ đi đây.”
Văn Tề lúc này vẫn chưa nhìn thấy Boss lớn của mình đang ngồi một góc trong phim trường với nữ chính Lâm Hinh.
Đổi lại anh ta nhìn thấy Thập Nhất vừa mới trang điểm đi ra liền có một nhân viên suýt nữa thì tông phải cô. May là Thập Nhất nhanh chóng né tránh nên không sao. Còn người nhân viên đó thì mất đà đổ ập trên nền đất với thùng nước màu đỏ bẩn thỉu.
“A… Nghiên Nhi, vì cô mà dụng cụ đổ hết rồi này. Cô bảo tôi phải làm sao hả?”
Người đàn ông bị té đang lớn tiếng mắng Thập Nhất, mặc dù lỗi là do anh ta đi không nhìn đường.
“Nó là trách nhiệm của anh mà. Sao lại hỏi tôi?”
“Còn không phải là tại cô đâm trúng tôi hay sao hả?”
Thập Nhất nhìn người đàn ông trước mặt, lại nhìn tới một góc mà nam chính đang ngồi. Mặc dù khoảng cách khá xa nhưng cô vẫn nhận ra được vẻ tiếc nuối trên gương mặt hắn. Có lẽ là vì thùng sơn kia đã không thể đổ lên người cô.
Cô âm thầm thở dài trong lòng, nam chính không thể chỉ chuyên tâm vào việc tán tỉnh nữ chính thôi sao?
Thật là phiền phức.