Cao Lãng nắm nắm bàn tay vẫn chưa hết cảm giác đau của mình.
Tên diễn viên này điên rồi.
Ha... Hắn thật sự không biết mình đã động vào ai sao?
“Sự nghiệp của cậu sẽ tan tành vì hành động ngu xuẩn này của mình đấy.”
“Anh lại định làm gì? Tiếp tục tìm người gây khó dễ với tôi ở phim trường sao?”
“Không.”
Nam chính nhếch môi mỉm cười:
“Mấy trò bắt nạt gì đó hết vui rồi. Tôi sẽ khiến cậu phải rời khỏi bộ phim này.”
Nụ cười của hắn lúc này đặc biệt ngạo nghễ, nhưng còn chưa được mấy giây, một cuốn sách đã bay tới mặt hắn.
Bẹp… cuốn sách rơi xuống đất.
“CAO LÃNG!!! Anh là đồ khốn kiếp, sao anh có thể động tay động tay động chân với Nghiên Nhi như vậy?”
Cao Lãng nhíu mày bắt lấy cánh tay đang làm loạn của nữ chính:
“Hôn phu của em mới là người bị người ta làm đau đây này. Tại sao em có thể vì một tên nam diễn viên mà dám ra tay đánh hôn phu hả?”
“Đường đường là xếp lớn lại đi bắt nạt nữ diễn viên nhỏ, anh không thấy xấu hổ hay sao hả? Cao Lãng. Tôi đã nhìn nhầm anh rồi.”
“Là em định ra tay nên tôi mới phải ngăn cản. Nhớ kỹ, em là hôn thê của tôi. Đừng làm loạn với tôi vì một tên đàn ông khác. Tôi không chắc mình sẽ làm gì đâu đấy.”
Lâm Hinh chợt dừng lại động tác, ánh mắt khó hiểu nhìn về Cao Lãng:
“Anh là nói tên đàn ông nào?”
“Ngoài tôi ra ở đây còn tên nào khác nữa hả?”
“Ngoài anh ra còn tên nào khác?”
Cao Lãng vì câu hỏi ngớ ngẩn của Lâm Hinh mà thật sự bực dọc, hôn thê của hắn mới bị mắng mấy câu đã ngốc đi rồi sao?
“Không phải bình thường em đều ngoe nguẩy cái đuôi của mình trước mặt cậu ta sao? Lâm Hinh, tôi đã quá dễ dãi với em rồi đúng không?”
Thập Nhất, người đang bị nam chính dùng một ngón tay chỉ đến, trong đầu cô lúc này chỉ toàn dấu hỏi chấm.
???
“Phụt…”
Tiểu Mễ vì không nhịn nổi mà bật cười ra tiếng, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng bụm miệng lại dưới ánh nhìn của boss lớn.
“X...xin lỗi Cao tổng. Đúng là chị Nghiên Nhi đang đóng vai nam thật nhưng mà chị ấy là con gái.”
Lâm Hinh kéo tay mình thoát khỏi nam chính, cô bây giờ mới biết Cao Lãng vậy mà là một tên ngốc.
“Tôi nói cho anh biết, tôi dù thế nào cũng là tiểu thư Lâm Thị. Anh thử đẩy Nghiên Nhi ra khỏi bộ phim đi. Tôi sẽ đấu với anh đến cùng.”
Nữ chính nói rồi cầm ống tay áo kéo Thập Nhất đi. Để lại nam chính bơ vơ đang hết sức hoài nghi nhân sinh.
“Cái đó, tôi thành thật xin lỗi vì hành động của chị Nghiên Nhi đã mạo phạm đến Cao Tổng. Mong ngài bỏ qua cho.”
Tiểu Mễ lo lắng lên tiếng, nhưng chỉ nhận được cái phất tay không sức lực của Cao Lãng. Nhìn biểu cảm khó tả của nam chính cô rất thức thời mà rút đi.
Việc đầu tiên mà Cao Lãng làm sau khi trở về công ty chính là gọi người đưa đến tư liệu về diễn viên đóng vai nam hai của bộ phim “Thiên hạ“.
Nhìn thấy trọn vẹn gương mặt nữ tính với bộ tóc dài và cả cái tên Nghiên Nhi, nam chính đã muốn sụp đổ rồi.
Không chỉ vậy ngay sau đó còn có một việc xảy ra khiến hắn phải đau đầu hơn, những hình ảnh giữa nam nữ chính và Thập Nhất bị tung lên báo với tiêu đề “Cao tổng bắt cá hai tay bị bắt tại trận“.
Trên trang nhất là các bức ảnh hắn nói chuyện với hai người, Lâm Hinh ném sách vào mặt hắn và cả việc hai người dắt tay nhau bỏ lại nam chính.
Cao Lãng tức giận ném bài báo xuống đất, ra lệnh cho người trợ lý của mình:
“Tìm người chụp ảnh cho tôi, nhất định là người của đoàn làm phim.”
“Bây giờ có nên đính chính lại quan hệ giữa ngài với Lâm tiểu thư không ạ?
Lâm Hinh lúc này chắc chắn đang có thành kiến với hắn, nếu hắn còn tự ý nói ra chuyện hôn ước thì cô sẽ chỉ càng tức giận hơn.
Chút thân thiết mới có giữa hai người vì sự hiểu nhầm ngớ ngẩn của hắn mà cũng bay đi rồi.
“Tạm thời tìm cách đẩy tin tức này xuống đã.”
“Cao tổng, nếu không chúng ta có thể đưa Nghiên Nhi ra hứng dư luận. Cô ta rất không được lòng mọi người ở đoàn làm phim. Chúng ta có thể lợi dụng điểm này.”
Ngón tay nam chính nhăn mày suy nghĩ mà chưa đưa ra câu trả lời có chấp nhận phương án của trợ lý hay không.
Tại một nơi khác, Thập Nhất cũng đang đối diện với sự tra hỏi của Văn Tề:
“Nghiên Nhi, cô có liên hệ với Cao tổng từ khi nào mà tôi không biết?”
“Không phải là mối quan hệ như trên tin tức viết.”
Chỉ mới hôm qua thôi cô biết được nam chính vậy mà đi coi cô như tình địch. Bây giờ thì trên mạng lại nói cô là tình nhân của hắn.
Thập Nhất cảm thấy diễn biến này sẽ làm cô sốc nhiệt đấy.
“Tại sao cô không nói với tôi về việc mình quen biết với với Cao Tổng hả?”
“Tôi không quen mà.”
Thập Nhất vắn tắt kể lại mối quan hệ của cô và nam chính, tất nhiên là lược bỏ những thứ không cần thiết.
“Tóm lại thì hôm qua là lần đầu tiên cô nói chuyện với Cao tổng. Ngài ấy hiểu nhầm cô là đàn ông đang quyến rũ hôn thê của mình nên có tranh cãi. Sao đó thì hiểu lầm đã được giải quyết?”
“Đúng vậy.”
Văn Tề nhíu mày, chuyện này đang rất ảnh hưởng đến hình ảnh của Cao tổng, anh ta sợ nhất chính là nghệ sĩ của mình sẽ bị coi là con dê đưa ra thế mạng.
“Phim trường hôm nay chắc chắn sẽ có rất nhiều phóng viên. Cô và Tiểu Mễ phải chú ý. Bây giờ tôi phải đến công ty xem sao.”
Văn Tề đã dặn cô là có rất nhiều phóng viên nhưng Thập Nhất không nghĩ tới sẽ nhiều đến mức này.
Vấn đề bây giờ làm sao để an toàn thông qua đám người đó vào phim trường đây?
Một bóng người xuất hiện bên cửa xe cô gõ gõ, là Vinh Ca.
“Tôi sẽ đánh lạc hướng sự chú ý của đám phòng viên, cô tranh thủ đi vào một cách im lặng nhất.”
Vinh Ca nói rồi tiến về phía đám phóng viên. Nhờ có hắn mà cô đã an toàn đi vào phim trường một cách lặng lẽ.
“Cảm ơn anh.”
“Không có gì. Nhưng mà đám phóng viên đó chắc chắn sẽ còn canh ở đây lâu đó. Cô nên chuẩn bị tinh thần đối mặt với họ.”
Sau khi Thập Nhất tới được một lúc thì Lâm Hinh cũng rò rò xuất hiện, có vẻ như nữ chính không may mắn giống cô.
“Đám phóng viên đó bị điên hết rồi sao? Mấy câu hỏi của bọn họ không phải tay ba thì chính là tranh giành kim chủ. Thật tức chết mà.”
Lâm Hinh nổi giận xong lại quay qua xin lỗi Thập Nhất:
“Tại tôi nên cô mới bị dính vào tên Cao Lãng kia. Xin lỗi cô nha. Mà cô đừng có để ý mấy lời nói trên mạng rồi buồn nha.”
“Ừm. Tôi không để ý.”
Thực chất thì Thập Nhất chỉ mới đọc tin tức trên điện thoại quản lý, cô không biết chuyện trên mạng đang bình luận gì về mình trong vụ scandal tình ái này.
Sau khi quay phim xong, đám phóng viên chưa gặp được Thập Nhất vẫn đang ở bên ngoài. Bởi vì vụ này liên quan đến tổng giám đốc Cao thị nên ai cũng muốn săn được tin tức mới nhất.
“Chị, hay là chúng ta cứ thế đi ra thôi? Em sẽ che cho chị. Chị không cần nói gì đâu.” Tiểu Mễ hỏi cô.
Thập Nhất thấy cũng không có cách nào khác nên định đi ra nhưng lại nghe tiếng gọi của đạo diễn Ngô Hải.
Làm việc với cô đã lâu nên ông cũng hiểu sơ sơ tính cách nghĩ gì nói nấy của cô, ông cảm thấy mình nên nhắc nhở cô gái này một chút:
“Nghiên Nhi, nói chuyện với phóng viên thì phải chú ý, nghĩ kỹ rồi hẵng nói. Tôi không muốn phải thay diễn viên vào giai đoạn cuối này đâu đấy.”
“Tôi biết rồi.”
Nhìn thấy Nghiên Nhi đám phóng viên như mèo thấy mỡ, đổ xô vào hỏi cô rất dồn dập.
“Cô Nghiên Nhi đã quen biết Cao tổng bao lâu rồi?”
“Cô nghĩ sao về việc có người nói cô đang tranh giành kim chủ với cô Lâm Hinh?”
“Nghe nói Cao tổng trước đây đã nhiều lần đến phim trường thăm Lâm Hinh. Cô là tranh thủ thời gian này mới quen biết Cao tổng sao?”
Bọn họ hoàn toàn chặn kín lối đi không cho cô thoát. Thân thể nhỏ bé của Tiểu Mễ ở phía trước chen vào đám phóng viên để tạo lối đi cho cô.
Nhưng Tiểu Mễ nhanh chóng bị ai đó đẩy ngã, may là Thập Nhất ở phía sau đỡ được cô bé. Cô nắm lấy cánh tay của hung thủ:
“Phóng viên thì có quyền thích gì nói nấy và động tay động chân như vậy sao?”
Người đàn ông bị đau đến nhăn mày nhưng vẫn cố nói một câu khiêu khích:
“Cô Nghiên Nhi đây là thẹn quá hóa giận sao?”
Thập Nhất bỏ tay ông ta ra, ở đây có nhiều camera như vậy, ngốc mới đánh người. Cô bình tĩnh lấy điện thoại ra gọi đến một dãy số.
“Báo cáo cảnh sát, ở đây đang có quấy rối tình dục.”
Đám phóng viên:???