Xuyên Nhanh: Nhật Ký Bảo Mẫu Của Nhất Ca

Chương 351: Chương 351: Sức Hấp Dẫn Của Nam Trà Xanh (17)




Quách Tần thật sự là người nói được làm được, bởi vì sáng hôm sau cơ thể Thập Nhất thật sự chẳng còn mấy chỗ lành lặn, khắp nơi đều là dấu hôn hồng hồng. Đặc biệt mấy khu vực như cổ và cánh tay, nơi người khác có thể nhìn thấy, hắn đều cố tình đánh dấu thật đậm.1

Nhìn sang người con trai đang ôm cô ngủ say, Thập Nhất khẽ kéo chăn, thân thể trần truồng của hắn lập tức lộ ra, trên làn da trắng muốt có không ít vết sẹo rải rác, nhiều nhất là khu vực lưng. Có lẽ đây là lý do khiến Quách Tần hầu như chỉ mặc quần áo hoodie che kín tay chân.

Đống sẹo này lại làm Thập Nhất nhớ đến những thông tin mà mình đã biết về hắn.

“Cô sẽ phải bất ngờ lắm nếu biết cậu ta dùng số tiền đó để làm gì. Ây da… đến tôi còn cảm thấy thật khó mà tưởng tượng nổi.”

“Toàn bộ 42 đứa trẻ của cô nhi viện sau khi phá sản đều được gửi tới các nơi khác nhau với một số tiền nuôi dưỡng khá lớn. Cho đến hiện tại, Quách Tần vẫn đang không ngừng chu cấp cho chúng mỗi tháng.”

Một chàng trai khi ấy chưa đủ 18 tuổi lại sẵn sàng thế chấp cả bản thân để vay một số tiền lớn, chỉ để tìm cho những đứa trẻ khác một mái nhà mới, Thập Nhất không biết phải gọi hắn là thánh nhân hay đơn giản là một tên nhóc ngu xuẩn nữa.

Thập Nhất ngắm nhìn những vết thương trên người hắn khá lâu, không rõ cảm xúc, cô lặng lẽ kéo chăn lên rồi im ắng rời giường.

Từ nhà vệ sinh đi ra, Quách Tần đã tỉnh và đang ngẩn ngơ nhìn chằm chằm vào vệt máu sẫm trên giường.

Ừ thì có lẽ hắn không thể ngờ nổi phú bà nổi tiếng thích dùng quy tắc ngầm với thực tập sinh như Phương Khả Mạn lại vẫn còn trong trắng. Đến cô còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa là.

Phát hiện mình là người đàn ông đầu tiên của cô nhưng thay vì vui mừng Quách Tần lại có phần hoang mang và lo lắng.

“Dậy đi… cậu phải về ký túc xá rồi.”

“À… phải… phải rồi.” Quách Tần vội vàng tìm đồ mặc vào, bộ dáng vụng về không dám ngẩng đầu đối diện với Thập Nhất.

“Việc cậu không ở ký túc xá chắc bị phát hiện rồi. Tí trở về có người hỏi thì sao?”

“Thỉnh thoảng tôi vẫn hay tập luyện đến sáng nên có lẽ… sẽ không ai để ý việc này.”

“Ừm. Vậy cậu về đi.”

Thấy cô gái đang tập trung nhìn vào điện thoại, Quách Tần lầm lũi cúi đầu lướt qua. Đợi khi ra tới cửa, hắn đột nhiên quay lại, khí thế mạnh mẽ cướp lấy điện thoại, buộc Thập Nhất phải nhìn vào hắn.

“Phương Khả Mạn, tôi sẽ chịu trách nhiệm với em.”

Đối với tuyên bố đầy hùng hồn kia của Quách Tần, cô gái chỉ bình tĩnh đáp lại: “Tôi biết rồi. Nhưng trả điện thoại cho tôi được không?”

“Điện thoại còn quan trọng hơn việc của chúng ta sao?”

Quách Tần hậm hực trả lại điện thoại thì vô tình nhìn thấy dòng tin tức đang hiện trên màn hình, hắn lập tức sững người.

“Không sao đâu. Mấy tin tức kiểu này tôi có thể giải quyết.”

Thập Nhất trấn an Quách Tần, hắn tỏ vẻ bản thân không sao nhưng ngay khi rời khỏi đó thì sắc mặt chẳng giấu nỗi sợ hãi.

Hắn lập tức chạy đến nhà vệ sinh để gọi điện.

“Sao các người không nói với tôi chuyện mấy thứ đó sẽ được tung lên?”

Đầu dây bên kia là một giọng nói khá khó nghe: “Giọng điệu nói chuyện kiểu gì đây? Quách Tần! Hôm nay mày ăn gan hùm rồi phải không?”

Quách Tần lúc này đã không còn nghĩ đến thân phận của đối phương là gì, trực tiếp lên giọng: “Khốn kiếp! Tao hỏi tại sao bọn mày không nói với tao?”

“Đ** m*, thằng oắt con, nếu không muốn đám nhóc kia lang thang vất vưởng ngoài đường thì ngậm miệng lại và chỉ cần làm theo bọn tao nói! Một tháng nữa còn chưa giải quyết xong Phương Khả Mạn thì cứ liệu hồn đấy! Tút…”

Đầu dây bên kia đã cúp máy, Quách Tần không kìm được cơn tức giận, ném chiếc điện thoại xuống đất… vỡ tan tành.

Hắn ngồi sụp trong phòng vệ sinh, khổ sở ôm đầu. Hắn đã biết những việc mình được sai làm đều có mục đích, nhưng khi đó… hắn không nghĩ mình sẽ phải lòng Phương Khả Mạn.

Bây giờ… Hắn phải làm sao đây?1

“Phú bà chịu chơi bậc nhất Phương Khả Mạn và sự thật đằng sau sau vụ ẩu đả bí ẩn của Đại Thần Vũ, Lã Phong và thực tập sinh.”

Kèm theo dòng tin tức nóng hổi ấy là đoạn băng video toàn bộ vụ ẩu đả không có âm thanh vào ngày hôm đó. Phóng viên đăng bài viết nhận định nguyên nhân của vụ ẩu đả là vì Phương Khả Mạn đã cùng lúc qua lại với ba người đàn ông và còn tung ra những hình ảnh bằng chứng rất cụ thể.

Cảnh Thần Vũ ôm Phương Khả Mạn trong xe, cùng ra vào một khu chung cư hay là lúc cô ở lại trong bệnh viện chăm sóc Quách Tần, tất cả đều là những bức hình vô cùng thân mật. Riêng Lã Phong do một tay Phương Khả Mạn nâng đỡ, từng có rất nhiều hình ảnh hẹn hò riêng thì không còn xa lạ gì nữa.

Người ta nói rằng Thần Vũ hiện tại đang được bao nuôi và chung sống cùng Phương Khả Mạn. Bởi vì phát hiện kim chủ của mình có mới nới cũ với Lã Phong nên xông vào đánh người, cũng ngay tại vụ ẩu đả này thì phát hiện có thêm một con gà non cũng bị Phương Khả Mạn dụ dỗ vào tròng là thực tập sinh điển trai Quách Tần.

Phía dưới bài viết này là một đống tranh cãi lộn tùng phèo, có người thất vọng về idol muốn thoát fan, lại có người vì idol mà tranh luận, nhưng tóm lại thì tất cả đều thống nhất chửi rủa Phương Khả Mạn và tẩy chay Tinh Hoa.

“Rốt cuộc mở công ty giải trí cũng chỉ để làm nơi tuyển chọn phi công thỏa mãn nhu cầu thôi đúng không? Bây giờ người giàu thật biết cách chơi.”

“Bao năm qua Đại Thần Vũ chưa từng có một tin đồn tình cảm với ai! Tôi tin anh ấy trong sạch. Cho dù anh ấy có thật sự qua lại với Phương Khả Mạn thì cũng là bị lừa dối! Phụ nữ lẳng lơ như cô ta nên chết đi!”

“Trên đời này không có bông tuyết nào là trong sạch nhưng mà Phương Khả Mạn cũng khiến tôi quá ghê tởm rồi. Số người cô ta từng qua lại chắc cũng đủ để mở một hậu cung.”

“Một chấp ba. Ghê ghê… Tôi thật sự muốn hỏi vườn hoa nhà Phương tiểu thư đã rộng bao phân rồi? Ha ha…”

“Tôi đoán còn rất nhiều nghệ sĩ của Tinh Hoa đều được cô ta nếm qua rồi. Mọi người phải cùng chung tay tẩy chay Phương Khả Mạn, tẩy chay Tinh Hoa!”

Tin tức này đã khiến bộ phận truyền thông của Tinh Hoa loạn thành một đoàn. Tất cả bọn họ đều đang chờ đợi một chỉ đạo từ tổng giám đốc, nhưng cô gái nào đó lại đang thảnh thơi ăn nho trong phòng làm việc.

“Phương tổng à, chị làm ơn biết lo lắng một chút được không hả?”

Chu Diệp thật sự sắp khóc đến nơi rồi, bây giờ là lúc nào mà sếp cô vẫn có thể điềm như như không vậy chứ?

“Lần này chúng ta còn không lên tiếng thì chính là thừa nhận rồi đó. Phương tổng, việc này sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh công ty và toàn bộ nghệ sĩ của chúng ta. Thật sự không đùa được đâu!”

“Thế cô nghĩ ta cứ mở miệng nói không có quan hệ thì họ sẽ tin là không có à? Trong khi bài báo đã đăng lên đầy đủ bằng chứng đầy đủ như thế?”

“Hic… vậy chúng ta phải làm sao chứ?”

“Chắc là… chờ phá sản chăng?”

Chu Diệp: Phá sản mà sao sếp nói chuyện nhẹ như lông hồng vậy hả? Hu hu… Cô có nên về nhà chuẩn bị CV xin việc mới không?

Rầm… Cửa văn phòng đột ngột bị mở ra, Lã Phong tự ý bước vào bên trong, vừa vào đã hỏi với thái độ tức giận: “Cô đã xem đoạn video chưa?”

“Rồi.”

“Phương hướng quay không phải góc camera của công ty, có nghĩa là đã có người cố tình quay lén. Cô nói xem người nào có thể biết trước vụ việc ẩu đả sẽ xảy ra để quay lại như vậy hả?”

Thập Nhất rất rõ ý tứ của Lã Phong đang nhằm vào ai, điều mà tên này nhận ra được thì lý nào cô lại bỏ sót chứ.

“Chu Diệp, ra ngoài đi.”

Thập Nhất cố tình đuổi Chu Diệp ra ngoài, rõ ràng là không muốn vạch trần sự thật.

Lã Phong cau mày: “Đến nước này mà cô vẫn muốn bao che cho tên đó?”

“Tôi đảm bảo sẽ không để nó gây ảnh hưởng đến danh tiếng của cậu hay Thần Vũ dù chỉ một chút.”

“Bằng cách nào?”

“Đó là việc của tôi. Cậu chỉ cần ngồi nghỉ ngơi vài ngày thôi.”

“Hừ. Dù cô có làm được thì tại sao tôi phải bỏ qua cho người đã hãm hại mình?”

“Cậu muốn gì?”

Thái độ sẵn sàng trao đổi để bảo vệ Quách Tần của cô gái khiến Lã Phong thấy tức giận.

“Cô điên hả? Ngay cả những hình ảnh ở bệnh viện đó cũng chắc chắn có liên quan đến Quách Tần. Nghĩa là từ đầu cậu ta đã tiếp cận cô vì mục đích xấu xa rồi!”

Thập Nhất không nghĩ mình phải giải thích nguyên nhân với hắn, lạnh nhạt lặp lại câu hỏi vừa nãy: “Nói yêu cầu của cậu để bỏ qua việc này đi.”

“Cô biết tôi muốn gì mà.” Lã Phong nhìn chằm chằm Thập Nhất, hỏi rành rọt từng chữ: “Phương Khả Mạn ở đâu?”

“Lã Phong, cậu thật cứng đầu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.