Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
====
【Thân là nữ chính, ý tưởng của tiểu khả ái ngài phù hợp sao?】 Diệt Mông hiếm khi lộ diện, 【Bây giờ ngài nên đi trợ giúp những người gặp nạn đó, vậy mới phù hợp với đạo đức của nữ chính.】
Hoa Vụ ôm cánh tay, trốn ở góc phòng, "Với sức chiến đấu hiện tại này của ta, đi lên đó không phải chịu chết sao? Ta chỉ đang sắm vai nữ chính thôi, không phải nữ chính thực sự, không cần thiết phải liều mạng như vậy."
Bởi vậy ta có thể không có đạo đức.
Có lẽ là Diệt Mông là cảm thấy Hoa Vụ nói có lý, một hồi lâu không lên tiếng.
Ngay khi Hoa Vụ cho rằng nó lười biếng, nó lại đột nhiên mở miệng.
【Tôi phải offline một đoạn thời gian, tiểu khả ái cô có thể làm một mình được không?】
Hoa Vụ cảm thấy lời này của Diệt Mông là đang đánh rắm.
Cô kéo khóe môi, lễ phép đặt câu hỏi, "Xin hỏi, mi đã từng cung cấp cho ta sự trợ giúp nào sao?"
Cả một vị diện đều không xuất hiện, nó cũng làm rồi.
Công việc của cô đã có thể trông cậy vào nó bao giờ đâu.
Trông cậy vào nó còn không bằng trông cậy vào chính mình!
Một đứa phế vật!!
【......】 Diệt Mông hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ, còn cho là đương nhiên, 【Dù sao cô cũng lợi hại như vậy, có tôi hay không có tôi cũng như nhau cả.】
Hoa Vụ lười để ý nó, hỏi vấn đề cô quan tâm hơn: "Mi offline để làm gì?"
Kỳ thật ngày thường nó có offline hay không cô cũng không biết.
Nhưng Diệt Mông cố ý tới nói một tiếng, có lẽ là thời gian rời đi hơi dài, nếu không nói một tiếng, cô đột nhiên tìm nó, nó không ra, đó chính là tai nạn lao động.
Cô có thể khiếu nại.
【Đi họp.】
"Đại hội phê bình?"
【......】
Diệt Mông trực tiếp không lên tiếng, chắc là offline rồi.
Trong lúc Hoa Vụ và Diệt Mông đang tán gẫu, có người xuất hiện trên nóc nhà phía xa.
Người nọ lấy tư thế quỷ dị mà nhân loại không thể làm được, nhảy qua khoảng trống giữa các tòa nhà, nhào về phía con quỷ hút máu trên không.
Đồng thời, còn có vài người xuất hiện ở các hướng khác nhau.
Bọn họ ăn mặc thống nhất, có người cầm vũ khí, có người không.
Sau khi con quỷ hút máu kia bị ném từ trên không xuống, bọn họ nhảy từ trên nhà cao xuống, nhẹ nhàng rơi xuống đất, vây công* quỷ hút máu.
*Vây công: bao vây + tấn công
Khi chiến tranh giữa quỷ hút máu và con người mới bắt đầu, con người chỉ có thể dựa vào vũ khí nóng.
Nhưng vũ khí nóng không có quá nhiều tác dụng với Huyết tộc, đoạn thời gian kia nhân loại gần như đã mất đi năng lực phản kháng.
Sau lại xuất hiện vũ khí đặc chế có thể đối phó quỷ hút máu, nhân loại mới gỡ lại được một hiệp.
Nhưng sau này vũ khí đều bị mấy thế lực lớn khống chế, dân thường trong khu sinh hoạt căn bản không thể chạm vào.
—— Suy cho cùng những người lên chiến trường là nhân viên tham chiến, mà không phải là người ở khu sinh hoạt.
Hoa Vụ nhìn chằm chằm mấy người đang giao chiến với với quỷ hút máu kia, rất ghen tị với vũ khí trong tay bọn họ.
Phải nghĩ cách kiếm một cái......
Kẹt ——
Cánh cửa phía sau Hoa Vụ phát ra tiếng rất nhỏ.
Gió lạnh từ phía sau thổi ra tới, mang theo mùi máu tanh nhàn nhạt.
Giây tiếp theo mắt cá chân cô chợt lạnh, cả người bị túm ngã vào bên trong.
......
......
"Đại Hùng, bên trái!"
Người đàn ông đầu trọc xoay người, một quyền đấm về phía con quỷ hút máu đang bay xuống.
Một đấm đó vậy mà làm lõm một chỗ trên đầu quỷ hút máu, quỷ hút máu bị đau, hét lên một tiếng rồi bay về sau.
Nhưng có một bóng người bên cạnh nhảy xuống, nhảy lên lưng của quỷ hút máu.
Quỷ hút máu lắc cánh, muốn hất anh ta đi.
Rầm ——
Xiềng xích từ phía dưới bắn lại đây, quấn lấy cánh của nó. Trên xiềng xích có gì đó, vừa tiếp xúc đến nó, cánh đã bị cháy ra vết màu đen.
Quỷ hút máu gầm lên rồi rơi xuống.
Người đạp lên lưng nó, nhân cơ hội bò đến đỉnh đầu nó, đâm cây kim dài trong tay vào giữa đầu quỷ hút máu.
Rầm!
Quỷ hút máu đập mạnh xuống mặt đất, một lớp tro bụi thật dày bay lên.
Nam sinh nhảy xuống khỏi người quỷ hút máu, Tác Hùng bước tới, kiểm tra tình trạng của quỷ hút máu, "Còn tốt, chỉ là cánh có chút tổn thương, rất hoàn mỹ, có thể bán được với giá tốt."
"Vưu Na, cô không sao chứ?" Cừu Vân nhìn về phía người phụ nữ tóc vàng "Vừa rồi tôi thấy cô hình như đã bị nó đả thương?"
Vưu Na nhìn xuống miệng vết thương trên tay: "Không sao, vết xước thôi."
Cừu Vân ném cho Vưu Na một cái bình nhỏ, "Vẫn là nên xử lý đi, để tránh chuyển biến xấu. Lục Thần, Đại Hùng các anh có sao không?"
Lục Thần: "Không sao."
Tác Hùng cũng tỏ vẻ mình không sao, hắn vòng đến phía trước quỷ hút máu, quan sát đôi mắt của nó, "Đây là quỷ hút máu cấp bốn, sao cái thứ này có thể xuất hiện ở khu sinh hoạt?"
Cấp bậc của quỷ hút máu có thể phân biệt qua màu mắt.
Không có quá nhiều ý thức, chỉ biết giết chóc, ngoại hình xấu xí tàn bạo đều bị gọi là quỷ hút máu.
Quỷ hút máu có cấp từ một đến sáu.
Quỷ hút máu cấp bốn trở lên thường chỉ xuất hiện ở chiến trường.
Mà có ngoại hình của nhân loại, mới có thể được xưng là Huyết tộc.
Vưu Na nói: "Mang nó đi trước, miễn cho người của sở Trật Tự đến, bận rộn vô ích."
Hiển nhiên cái đề nghị này được mọi người tán thành, bọn họ đang chuẩn bị hợp lực mang quỷ hút máu lên xe tải bên cạnh thì nghe thấy vách tường bên cạnh có tiếng động bất thường.
Bọn họ còn chưa kịp phản ứng, vách tường ầm một tiếng bị phá vỡ.
Một con quỷ hút máu từ bên trong bay ra, đập vào bức tường đối diện, lăn ra đất.
Bốn người đồng thời cả kinh, cả người đều căng thẳng cảnh giác.
Quỷ hút máu giãy giụa, nhưng rất nhanh đã không còn sức lực rũ xuống, không có động tĩnh.
Chết rồi?
Bọn họ theo bản năng nhìn về lỗ hổng tối đen trên tường.
Bộp ——
Một bàn tay chộp lấy bức tường vỡ, từ bên trong chui ra "Là các người à, thật có duyên."
"Là cô!"
Cừu Vân không nghĩ tới nhanh như vậy đã lại nhìn thấy người mình vừa cứu, hơn nữa còn là cảnh tượng như vậy.
Cô chỉ vào con quỷ hút máu kia: "Đây là...... Cô giết?"
Hoa Vụ nhìn con quỷ hút máu không động tĩnh kia "Chắc...... Là vậy đi?"
Quỷ hút máu này có chút kỳ quái, cũng không mạnh như cô tưởng.
Hơn nữa sau khi nó cắn mình một cái, đột nhiên bắt đầu nổi điên, tự đâm đầu vào tường.
Cô chỉ là bổ nhẹ thêm một đao......
Cũng xem như là cô giết nhỉ.
Cừu Vân và đồng đội liếc nhau.
Bọn họ cho rằng cô gái nhỏ này không có sức chiến đấu, không nghĩ tới thế mà lại có thể một mình giết chết một con quỷ hút máu cấp hai.
Lần trước cứu cô, có phải tự mình đa tình không?
Nhưng cứu cũng cứu rồi......
Nơi này không nên ở lâu, Vưu Na hỏi Hoa Vụ: "Cô định mang nó đi như thế nào?"
"Mang đi?" Cái thứ xấu xí như này, còn muốn mang đi chôn hay sao?
Cừu Vân buột miệng thốt ra: "Bán được mà."
......
......
Sau khi Hoa Vụ được Cừu Vân nhắc nhở, nhớ tới hình như là có một chuyện như vậy. Truyện Đông Phương
Ở chợ đen có người chuyên mua thi thể của quỷ hút máu.
Một con quỷ hút máu nguyên vẹn, giá càng cao hơn.
Nữ chính biết mình chỉ có chút bản lĩnh, cũng không dám đánh chủ ý lên quỷ hút máu, cho nên cũng không đi tìm hiểu kĩ về nó.
"Cho mấy người." Bây giờ Hoa Vụ không thiếu ăn cũng không thiếu mặc, cảm thấy không có nhiều tác dụng với mình lắm, hào phóng nói: "Lần trước các cô cứu tôi, coi như là đáp lễ."
"......"
Vưu Na nhướng mày, không nói gì.
Đại Hùng nhìn chằm chằm Hoa Vụ, dường như là đang xem có phải đầu óc cô có bệnh hay không.
Mà cậu trai tên Lục Thần kia, không rõ có ý gì mà nhìn cô.
Cừu Vân lộ rõ kinh ngạc, không chắc chắn hỏi: "Cho chúng tôi thật sao?"
Cô có biết một con quỷ hút máu hoàn chỉnh như vậy, có thể đổi được bao nhiêu vật tư hay không?
"Ừm."
====
Xin giới thiệu công nhân viên mới tham gia vào hội những người đã, đang, và sẽ bị bóc lột sức lao động của bọn tôi @MinhHa363092 (Mật danh: Umei) (⊙ω⊙)