Cùng hệ thống trói định, là do ngoài ý muốn.
Mà từ cái lí do này, đối vì nữ hoàng bệ hạ nắm trong tay quyền sinh sát mà nói, cũng không phải cái gì tốt đẹp.
Phong Hoa nhớ rõ, trước khi chết trong đầu vang lên một đạo thanh âm:
“ Có biết ngài vì cái gì mà mưu triều soán vị thất bại không?”
“.........” Đây quả thật là một vấn đề đến từ sâu trong linh hồn!
“Bởi vì ngài không có nam sủng, bệ hạ!”
“......” Giữ mình trong sạch thì kỳ quái sao???
“ Đến với chuyến đi xuyên qua các vị diện nghịch tập, ngài cần phải moah moah, cần phải bạch bạch bạch, tập hợp tam phu bốn hầu mỹ nam thập nhị cung, ngài liền có thể đi lên đỉnh cao nhân sinh, lại một lần nữa ngồi lên vương tọa“.
“...........”
Tuy rằng không biết mấy cái từ “xuyên qua vị diện”, “nghịch tập”, “moah moah”, “bạch bạch bạch” là thứ quỷ gì, nhưng tam cung phu bốn hầu mỹ nam thập nhị cung, Nữ hoàng bệ hạ lại hiểu.
Phong Hoa rốt cuộc cũng mở miệng:“Ngươi muốn trẫm lấy sắc dụ người sao, tuyệt đối không có khả năng! Hết hy vọng đi!“.
Hệ thống vội vàng nói:“ Không không không, bệ hạ ngài muốn học sẽ tự đi tra hỏi a!”
“Tự đi tra hỏi là như thế nào?” Nữ hoàng bệ hạ nhíu mày, sao nàng nghe đều không hiểu gì vậy?
Thấy Phong Hoa rất có hứng hỏi, hệ thống liền biết cách hấp dẫn, lập tức cố gắng lừa dối, muốn đưa nữ đế đại nhân cột lên thuyền giặc.
“---- Bệ hạ ngài chỉ cần ngẫm lại, không phải là bọn họ ngủ với ngươi mà là người sủng hạnh bọn họ, trong lòng có phải khai thông rất nhiều không?”
Nghe vậy.......
Dường như rất không tồi.
Cách cái chết 1 khắc, Phong Hoa gật gật đầu, thành giao.
“Bắt đầu đi!”
Hệ thống quá đỗi vui mừng, chuyển sang cách gọi mới:“ Được, ký chủ“.
“Kêu ta là nữ hoàng bệ hạ“.
“..... Được, bệ hạ!”
Nói dễ nghe là đi lên đỉnh cao nhân sinh, nhưng khi xem lại......
Trẫm tin ngươi mới lạ!
Phong Hoa từ đôi môi tái nhợt, hiện ra 1 nụ cười lạnh bạc.
Giống như một đóa hoa nhỏ sinh trưởng bên sông băng, tái nhợt hoa mỹ, lung lay sắp đổ.
Nhưng lại diễm sát thiên hạ.
“Tiểu thống tử, ngươi không phải nói trẫm đến các thế giới khác là để đi chinh phục thiên hạ sao? Cái tình huống này, ngươi nên giải thích một chút“. Nữ hoàng bệ hạ đột nhiên lạnh giọng hỏi.
Tiểu thống tử cắn khăn tay “ Hồi bệ hạ, sự tình này......”
Hệ thống nói, đây là tự động chọn lựa thích hợp, không phải nồi nó úp, nó không bồi!!!
Không thân thể nữ hài này, ở thế giới của Phong Hoa là cùng tuổi, xác suất thích hợp là rất cao, bởi vậy ở thời điểm cô gái cắt tay tự sát cũng là lúc --
Phong Hoa đến.
“....... Bệ hạ, ngài chiếm dụng thân thể nữ hài này, nhân quả luân hồi tiêu diệt nghiệp chướng, tốt nhất là nên giúp nàng hoàn thành tâm nguyện.” Hệ thống nói.
Phong Hoa liếc xéo nó một cái “Tiểu thống tử, lúc trước ngươi vẫn chưa nói điều này a“.
“Hắc hắc hắc.....” Hệ thống bị một ánh mắt lạnh lẽo của Phong Hoa nhìn đến, liền rùng mình, trên mặt liền cười ha ha “Tuổi lớn trí nhớ không tốt, nhất thời quên mất“.
Vừa cười vừa nói xong, hệ thống liền run bần bật.
Làm sao đây, nó có thể sẽ bị lăng trì xử tử hay không??
Đế quân, ký chủ này quá hung tàn, thỉnh cầu chi viện a!!!!
Cuối cùng,Phong Hoa lại không so đo ngoài dự đoán.
“Xem ngươi hiện giờ chỉ là một chó săn ở bên trẫm, tạm thời bỏ qua cho ngươi trước, không được có lần sau“.
Hệ thống sống sót sau tai nạn, tâm can trở nên nhẹ nhõm, vội vàng nhắc nhở:“ Bệ hạ, người mau gọi 120 để kêu xe cứu thương đi! Cắt cổ tay tự sát, mất máu quá nhiều sẽ dễ dàng làm đại não thiếu dưỡng khí, sẽ biến thành thiểu năng trí tuệ!“.
......... Thiểu năng trí tuệ?
Phong Hoa cảm thấy đây không phải là lời nói gì tốt đẹp.
Nàng đem một nửa con dao còn ở cánh tay rút ra bên ngoài dưới con mắt kinh ngạc của hệ thống ------
“Đinh“.
Lưỡi dao rơi xuống mặt đất kêu thanh thúy.
Một cỗ máu tươi phun ra, diễm lệ như hoa.
Trái lại Phong Hoa ------
Vẻ mặt của nàng, một chút đau đớn đều không có.
Mặt mày tái nhợt, không một gợn sóng.
Hệ thống thấy thế, ngữ khí gập ghềnh, nói chuyện không lưu loát “ Bệ bệ bệ bệ bệ hạ....... Ngài không sao chứ?”
Đế quân a, ký chủ này biến thái quá, rút dao khỏi vết thương không nháy mắt lấy 1 lần!
Sợ wá đi!!!!!
“Thân thể, đầu tóc là từ cha mẹ mà ra, nữ hài này có dũng khí cắt cổ tay làm trẫm khâm phục không thôi, nhưng không nghĩ tới kỳ thật...... Nhát như chuột“.
Phong Hoa xé khăn trải giường thành mảnh vải, gắt gao bó vào động mạch chủ, cứu chữa đơn giản để ngăn máu chảy nhanh, một bên nhẹ giọng nói.
Sắc mặt nàng tái nhợt, không chút để ý mà nói ra, lại làm Tiểu Bạch hệ thống mới ra lò chấn động, run rẩy không thôi.
“Ngươi xem”
Phong Hoa ngữ khí lười biếng, xem vết thương ghê người trên cánh tay tinh xảo “ Lưỡi dao chỉnh tề sắc bén, nhưng vết thương sâu cạn không đồng nhất, so le không đều, điều này chứng tỏ nàng ta...... Do dự“.
“Không muốn chết, lại cố tình phải làm loại chuyện này ----------”
“Ha ha......”
“Thú vị”