Nàng nghĩ.
Vô luận là nàng, hay Mascezel, có lẽ cũng không muốn ở trên giường Lucycard làm....
Phong Hoa vung tay lên, hoàng kim thánh kiếm trong tay nhẹ nhõm chặt đứt hai cái dây thừng trói tiểu mỹ nhân ngư ở hai đầu bên giường.
Sau đó, mặc niệm chú ngữ đạo cụ giày thủy tinh cô bé lọ lem.
Đuôi cá lam sắc óng ánh trên giường đơn một lần nữa trở về hai chân nhân loại, biến thành thân hình thiếu niên sáng bóng thon dài.
Mà một chỗ nào đó...
Phong Hoa chỉ không đếm xỉa liếc qua, đều cảm thấy nó nóng hổi như nham thạch nóng chảy chuẩn bị bộc phát làm cho người kinh hãi run rẩy.
Nàng dịch chuyển ánh mắt.
Thò tay kéo qua tấm ga giường có đồ án Sắc Vi Hoa, che khuất thân thể thiếu niên.
—— Thân thể tiểu mỹ nhân ngư không thể để cho người khác nhìn.
Phong Hoa một bên ném hoàng kim thánh kiếm trong tay đi, một bên xoay người bọc Mascezel lại trong chăn rồi ôm lấy.
Thiếu niên khung xương hết sức nhỏ, dáng người gầy đơn bạc, nhưng mà để công chúa điện hạ tôn quý mảnh mai ôm lấy hắn, vẫn là có chút cật lực.
Bất quá, sau khi dùng tới ma pháp, vấn đề này liền dễ dàng được giải quyết.
“Isabela... Ân...”
Tiểu mỹ nhân ngưt rong ngực không an phận lộn xộn, thậm chí chủ động cắn xương quai xanh của thiếu nữ.
Thân thể của hắn cấp bách khát vọng cái gì, tuy nhiên lại hết lần này tới lần khác không chiếm được.
Trong cơn mê loạn, tiểu mỹ nhân ngư khẽ mở cánh môi, vừa nhắc đến Isabela, vừa nhắc đến Nữ Vu đại nhân
“Nữ Vu đại nhân, Mascezel muốn... Thật là nhớ phải... Isabela...”
“...”
Thật sự là không có biện pháp với tiểu mỹ nhân ngư.
Phong Hoa nhẹ nhàng dỗ dành thiếu niên đang hôn cổ nàng:
“Mascezel nghe lời một chút, chúng ta về tẩm cung trước có được không...”
Thiếu nữ chuyên tâm dụ dỗ tiểu mỹ nhân ngư của nàng.
Hoàng kim thánh kiếm lẳng lặng nằm yên ở mặt đất, cách nàng cũng không xa.
—— chỉ cần cầm lấy nó, đâm vào thân thể Isabela, Nữ Vương Simda chính là ngươi!
Trong đầu Lucycard bỗng nhiên lóe lên ý nghĩ này, đôi mắt đẹp nguyên bản ngậm lấy sắc thái hoảng sợ, liền chậm rãi tỉnh táo lại.
Ánh mắt như nhập ma bình tĩnh đến đáng sợ, một mực si ngốc nhìn chằm chằm vào chiếc kiếm nằm trên nền đất Hắc Diệu thạch.
Sau đó, Lucycard dần cử động...
Nhẹ nhàng chuyển bước, cúi người nhặt lên, tay ngọc nắm lấy chuôi kiếm.
Giơ kiếm, dương ra.
“Isabela, ngươi đi chết đi, chỉ cần ngươi chết, Lucycard ta chính là Nữ Vương Simda tương lai —— “
Âm thanh điên cuồng cố chấp, nương theo lấy tia sáng chói mắt trên kiếm đâm tới.
Đáng tiếc.
Còn chưa đâm vào thân thể thiếu nữ, mũi kiếm lại không thể tiến thêm mảy may.
Quanh thân Isabela như là có một đạo ma pháp vô hình bảo vệ.
Vô luận Lucycard dùng sức lớn đến đâu, hoàng kim thánh kiếm đều không thể đâm vào thiếu nữ trước mặt!
Khuôn mặt Lucycard do điên cuồng cười to, lại bởi vì dùng sức mà đỏ lên, vặn vẹo biến hình.
Cuối cùng, một lần nữa lộ ra sợ thần sắc kinh khủng.
“Đây là có chuyện gì? Vì cái gì ta không thể đâm ngươi? Isabela ngươi sử cái tà thuật yêu ma quỷ quái gì...”
Không ai trả lời vấn đề của nàng.
Phong Hoa lạnh nghễ liếc tới.
Đôi đồng tử bắn ra một đạo ma pháp quang mang, thân thể Lucycard trở nên cứng đờ giống Bohemian, cặp môi đỏ mọng không thể phát ra âm thanh.
Lucycard trong tay còn giơ hoàng kim thánh kiếm, dùng sức đâm về phía nàng, sắc mặt nhăn nhó dữ tợn không hề mỹ cảm.
Tư thế thực buồn cười.
Bên ngoài cung điện.
Hoàng thất cấm vệ quân không có công chúa điện hạ ra lệnh nên không dám xông vào. Đứng ở bên ngoài như tượng, nghiêm túc thủ vệ ba ngày ba đêm.
Trong cung điện.
Đại công chúa Lucycard cùng ma nữ Bohemian, song song bị định trụ thân thể, không thể nói chuyện.
Chỉ còn lại một người thị vệ, cũng dùng ma pháp định trụ là được.
Rất tốt.
Không có những người khác ở đây, sẽ không có ai trông thấy Isabela công chúa sử dụng ma pháp.
Phong Hoa ôm lấy tiểu mỹ nhân ngư, nhẹ nhàng xoay người một cái, bóng hình xinh đẹp chậm rãi biến mất ở cung điện...