[Xuyên Nhanh] Nữ Phụ Hoá Ra Cũng Là Hắc

Chương 2: Chương 2: Xoay Ngược Lại Công Lược Mối Tình Đầu (2)




Edit: Ochibi

Bạt tai này, thêm ác ngữ nữa, cô lập, hội đồng……

Tuy rằng những việc này đều không phải do Hạ Thu thân thủ làm, nhưng là những chó săn bên cạnh làm, vừa thấy nữ thần không thoải mái, còn không đồng nhất tự mỗi người ba ba đi tìm Hàn Chân Chân gây phiền phức?

Có gan đối nghịch với nữ chủ ai có thể nhận kết cục tốt? Nhưng thân là nữ phụ ác độc, trong tiểu thuyết kết cục cô càng thảm, người đọc tự nhiên càng sướng! Cô tồn tại vốn dĩ chỉ vì phụ trợ cho nữ chủ, chỉ vì khiến nam nữ chủ càng thêm HE ở bên nhau!

Nhưng bởi vậy, một bộ phận người đọc thì sướng, một bộ phận người đọc khác liền đứng lên.

Tên gọi của bọn họ là ‘ Tề Kỳ ’ fans!

Tác giả vừa ngược vừa ôn nhu săn sóc như vậy, quả thực nam phụ giống như bạch mã hoàng tử, các fan Tề Kỳ khóc một đống, sôi nổi đến chuyên mục tác giả điên cuồng phun tào điên cuồng hắc.

Ngay cả thế giới tiểu thuyết cũng không thừa nhận được oán niệm thâm hậu như vậy, thiếu chút nữa phá thành mảnh nhỏ, cho nên tổ chức mới đem nhiệm vụ kịch liệt lần này, đóng gói giao vào người mới Hạ Thu.

Chỉ cần thay đổi cảm xúc phun tào tiêu cực của các độc giả thành năng lượng tích cực, những ‘dị năng giả’ bọn họ có thể đạt được khen thưởng tương ứng.

Trong lòng tính toán thế nào chuyển hoá tình cảnh không ổn lại đây, Hạ Thu đi một vòng quanh sân vận động, như đi vào cõi thần tiên thiên ngoại, cũng không phải vô duyên vô cớ.

Căn cứ theo thời khoá biểu trong trí nhớ nguyên chủ, tiết này hẳn là lớp Tề Kỳ học thể dục, cho nên cô cũng có thể ‘tình cờ gặp’ Tề Kỳ ở chỗ này trước, thăm Tề Kỳ hư thật.

Ở ngày hè, trong sân vận động vẫn là một mảnh khô nóng, vào tiết đã trôi qua khoảng hai mươi phút, sân vận động vẫn trống rỗng, động tĩnh gì cũng không có.

Chẳng lẽ nói như vậy, lão sư thể dục bọn họ quyết định không học bên ngoài?

Hạ Thu trong lòng nghĩ, nhịn không được dừng bươc chân nhìn xung quanh cửa sân vận động hướng xa xa kia.

Khi đi ngang qua toàn bộ sân thể dục, tầm mắt dừng trên người nam sinh đứng ở cửa, tuy rằng sau lưng hắn ánh nắng lóa mắt, căn bản thấy không rõ hắn trông như thế nào, nhưng tầm mắt Hạ Thu không hiểu sao vẫn bị hắn hấp dẫn, hình như là ký ức khắc rất sâu, trong đầu tự nhiên hiện ra một khuôn mặt thật ôn nhu cũng thật lạnh nhạt.

Hạ Thu dừng một lát, Tề Kỳ không có nhúc nhích.

Có câu nói kêu núi thì thôi tự mình đi đến đi, Hạ Thu mang theo tươi cười bên môi, đôi tay đút vào túi quần đồng phục, lập tức đi về hướng Tề Kỳ, nhưng ngực bỗng nhiên che trời lấp đất vọt tới tuyệt vọng, làm đầu Hạ Thu đột nhiên choáng váng, thống khổ che lại ngực quặn đau của mình, sắc mặt lập tức trắng bệt.

Ngay sau đó thân thể cũng không chịu khống chế, không vững ngã ở trên mặt đất, khuỷu tay nóng rát đau lên.

Mồ hôi lạnh liên tục đổ ra trên trán Hạ Thu, trên lưng đại khái cũng ước sũng mồ hôi lạnh, cuộn tròn trên mặt đất hết sức lạnh.

Sân vận động bỗng dưng vang lên tiếng bước chân chạy vội, suy đoán vô cứ hiện lên trong đầu, ngay sau đó Hạ Thu lại nhớ tới lời Peter nói khi huấn luyện trong tổ chức.

Sau khi xuyên qua, thân thể có gì không khoẻ, không cần quá lo lắng, đó chỉ là oán khí nguyên chủ lưu lại sinh ra bài xích với linh hồn, loại không khoẻ này đại khái sẽ đau một chút giống cây kim châm chọc, qua dăm ba bữa sau sẽ không có vấn đề gì nữa.

Nhưng hiện tại Hạ Thu thật sự rất muốn thăm hỏi cả nhà Peter?

Nhà ngươi bị kim châm chọc một chút có thể khiến cả người đau đến ngất xỉu sao? Hoặc là nói người ghim kim thật ra là Dung ma ma đi?!

Nam sinh chạy vội đến nỗi bước chân cùng ánh sáng và cái bóng trong sân vận động lẫn vào một thể, tất cả trời đất quay cuồng trước mắt không ngừng mơ hồ, bên tai Hạ Thu giống như tín hiệu hỗn loạn, sau tiếng điện tử vù vù, cô cảm nhận được hơi thở nào đó tiếp cận.

Rồi sau đó thân thể bị nam sinh ôm lên, giọng thiếu niên ở thời kỳ vỡ giọng hơi hơi khàn khàn, vội vàng nôn nóng, lại dễ nghe đến nỗi làm lỗ tai người đều phải mang thai.

Tay ấm áp nâng Hạ Thu lên, đặt lên trán Hạ Thu dò xét, rồi lại như là không dám tùy ý đụng chạm cô, mới có chút ngập ngừng do dự.

6/2/2020

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.