Điện hạ vậy mà đối với tên nhóc con loài người chỉ đơn giản đánh nhẹ lên đầu hắn sau đó tiếp tục bước đi.
Mà khoan điện hạ từ khi nào tính cách lại trở nên hài hòa như thế?
Bọn họ chính là đang ngủ mơ đi?
“ Điện hạ buổi sáng tốt lành.”
Tuệ Hân trong đám đông phong thái ưu nhã đi đến, hôm nay cô ta có vẻ được “học” lễ nghi từ huyết tộc quản sự,dù gì cô ta cũng chỉ là con người sống trong thế giới huyết tộc dù có hào quang nữ chính nhưng chưa chắc một mình có thể giết được toàn bộ huyết tộc trong học viện nên chỉ có thể ngoan ngoãn phục tùng.
Nhược Vũ phớt lờ lướt qua người cô ta đi vào bên trong nhà ăn, Tuệ Hân rũ mắt tay nắm chặt thành nắm đấm.
[Đinh_ Hảo cảm nữ chủ Tuệ Hân dành cho kí chủ - 10. Tổng hảo cảm là - 50. Kí chủ cố gắng! ]
Phải nhịn cô ta!
Dù gì chỉ là một con nhóc huyết tộc thôi!
Lăng Ngôn Nguyệt* từ nhỏ cuộc sống hắn có thể không phải là một quý tộc nhưng cũng sống trong hào môn, đối với hiện tại có thể nói là thích nghi dễ dàng.
[*] Cá sửa tên nam chính cho nam tính xíu ~
Hắn ngồi đối diện nhìn chất lỏng sóng sánh trong ly thủy tinh có phần chói mắt, Nhược Vũ nhận được ánh mắt tò mò không khỏi buồn cười.
Hóa ra Nguyệt cũng có mặt đáng yêu như thế?
“ Có muốn thử không?” Nhược Vũ cười đưa ly thủy tinh về phía Lăng Ngôn Nguyệt.
Lăng Ngôn Nguyệt không khách sáo đưa tay nhận lấy ly thủy tinh, mùi hương tanh sộc mạnh vào mũi hắn có chịu nhíu mày.
“ Đây là máu?”
Nhược Vũ không phủ nhận gật đầu lại tiếp tục nói.
“ Huyết tộc vốn uống máu để sống, trong toàn bộ học viện này hơn phân nữa là huyết tộc. Nguyệt, ta nhắc cậu một lần nữa không nên tự ý rời khỏi ta, nếu không mạng sống của cậu không thể bảo đảm.”
“ Ừm” Lăng Ngôn Nguyệt rũ mắt ngoài mặt đồng ý,bên trong đầu lại tính toán.
Buổi trưa Nhược Vũ đưa Lăng Ngôn Nguyệt trở về phòng dặn dò vài thứ rồi đổi quần áo rời đi, bên ngoài cửa đã phái Chi Hạ cùng vài người thân cận bảo vệ cậu ta.
Trong cánh rừng âm u cách xa học viện, Nhược Vũ di chuyển chậm chạp nhìn xung quanh tìm tòi vị trí, càng đi sâu vòng trong khu rừng tử khí càng dày đặc thỉnh thoảng lại nhìn thấy vài bộ xương trắng bộ dạng có lẽ trước khi chết đã trải qua chuyện kinh khủng.
Đây chính là khu rừng bí ẩn nơi ranh giới giữa thế giới huyết tộc và thế giới loài người, những bộ xương trước mặt chắc chắn bọn họ là nhân loại trốn thoát khỏi học viện nhưng bị tử khí giết chết.
Huyết tộc thuần đời trước vì tránh bị con người làm phiền đã dùng sức mạnh tạo ra khu rừng ảo này, đương nhiên số tử khí này là ảo ảnh nhưng là ảo ảnh đáng sợ từ sâu thẫm nỗi sợ mỗi người khiến nhân loại một đi không thể trở ra.
Cánh rừng yên tĩnh đột nhiên phía xa xa âm thanh tiếng bước chân đạp lên nhành cây khô dồn dập, Nhược Vũ đứng từ xa quan sát hóa ra là hai người đàn ông trên tay cầm theo súng.
Bọn họ trên người trang bị đồ bảo hộ phòng chống khí độc, xem ra đã tìm kiểu kĩ về nơi này?
Nhược Vũ định xoay người bỏ đi lại bị bọn họ phát hiện, bọn họ mau chóng chạy về phía cô.
“ Xin chào? Cháu gái cho tôi hỏi nơi này là đâu? Chúng tôi đang tìm kiếm học viện Ambrose”
Ồ hóa ra là thợ săn huyết tộc?
Nhược Vũ lắc đầu ánh mắt chứa nước “ Cháu không biết, cháu bị lạc cha mẹ... Hức... “
Hai người đàn ông lần đầu tiên nhìn thấy con nít khóc hoảng loạn dỗ dành “ Cô bé cháu đừng khóc, để chú đưa cháu về nhà có được không?”
Nhược Vũ lắc đầu” Hức... Cháu không nhớ gì cả,cháu không nhớ nhà ở đâu...”
Hai người đàn ông thảo luận cuối cùng là dắt Nhược Vũ trở về gia tộc.
Một tiếng sau,
Cuối cùng bọn họ cũng thoát ra khỏi khu rừng, trước mắt khung cảnh bầu trời đầy sao hai phía bên đường bóng đèn neon và con phố sầm uất.
Chiếc xe hơi chờ sẵn bên đường, Nhược Vũ cứ thế thuận lợi đi đến gia tộc diệt huyết tộc.
Biệt thự cổ_____
Chiếc xe dừng tại khu nhà cổ, cánh cửa gỗ to lớn mở ra bên trong vài người được cử đến xem xét, người phụ nữ trang phục sang trọng bước đến cạnh cửa xe nhìn vào.
“ Hai người về sớm thế? Con nhóc nào đây? Hay là con riêng của ngươi? “
Người đàn ông trong xe lúng túng “ Cô bé này trong lúc làm nhiệm vụ thì thấy nó nên tôi nhặt về.”
Không nhìn nổi đám người nhàm chán trước mặt, cô muốn mau chóng hoàn thành công việc trở về xem Nguyệt của cô hơn, tốc độ nhanh Nhược Vũ đưa cánh tay nhỏ nhắn kéo cánh cửa xe mau chóng bước ra khỏi xe vào bên trong phòng khách.
Người phụ nữ nhìn thấy cô nhóc trước mặt biểu hiện có gì đó không đúng liền mau chóng ra lệnh đóng cửa lớn,cô ta gọi người xong nhanh chân chạy theo.
Nhược Vũ đã bước vào bên trong ngồi lên chiếc ghế để giữa bàn dành cho gia chủ, nhìn xung quanh đám người mặt đầy sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống bản thân cô.
Cái này cô là huyết tộc hay bọn họ là huyết tộc?
Không lãng phí thời giờ Nhược Vũ lạnh giọng ra lệnh “ Ta muốn gặp gia chủ.”