Không gian đột nhiên vặn vẹo rồi biến đổi không ngừng, Di Giai chớp mắt một cái thế mà đã ở một khu vực chợ lớn, cả người đều cảm thấy không đúng.
“Sao ở trên này lại vắng vẻ thế này?” Nhìn xung quanh quả thật chẳng có bóng ma nào.
Ca Tinh liếc một vòng, mắt dừng ở một điểm trên trời, nhếch môi:“Đi thôi. Không gian ảo nơi này đã có vết nứt rồi, sẽ nguy hiểm cho linh hồn.”
Di Giai kinh ngạc:“Thảm vậy sao?”
Ca Tinh nhún vai, hắn cầm thẻ tím rạch ra một đường trong không khí, không nói lời nào mà bước vào, Di Giai chỉ biết vội vàng đi theo. Đi xuyên qua vết rách là một căn phòng bừa bộn, có giường, có tủ, có bể cá nhưng đã bị rêu phủ xanh rồi, cá cũng không thấy nữa.
Ca Tinh nhăn mày, phất tay với Di Giai:“Dọn dẹp đi.”
Di Giai:“???”
Ca Tinh:“?”
Di Giai:“Sao ta lại phải dọn?”
“Phòng này về sau là của ngươi.”
Di Giai kinh ngạc:“Là thế nào? Ta vẫn chưa hiểu?”
Ca Tinh mang vẻ mặt cực kỳ mệt mỏi, hắn lau một cái ghế rồi nho nhã ngồi lên:“Ngươi có biết đây là đâu không?”
“Không phải Âm Phủ sao?”
“... Cũng không phải sai. Nhưng đây là tầng trên của Âm Phủ. Loài người chúng ta sau khi chết sẽ được tuyển chọn để làm nhân viên ở đây, chỉ khi có thẻ nhân viên mới được lên tầng trên, có được một cuộc sống khác.” Ca Tinh chợt trầm ngâm:“Nhưng ta không nghĩ đến trên này cũng không khá khẩm hơn là mấy.”
“Ta là người được chọn sao?” Di Giai chỉ để ý đến điều này, đột nhiên cảm thấy rất thành tựu, bản thân vốn là một linh hồn bình thường đến không thể bình thường hơn, vậy mà bỗng nhiên lại có vẻ rất đặc biệt.
Ca Tinh nhìn Di Giai từ đầu tới chân:“Linh hồn ngươi đậm như vậy là nhờ đâu?”
“Ta không nhớ nữa.” Di Giai vẫn còn cảm thấy bản thân thật siêu việt khi là người được chọn, bắt đầu yêu đời mà sắn tay áo lao vào dọn dẹp.
Không muốn nói sao? Ca Tinh hơi nhướng mày, xem ra không phải quá ngu ngốc như hắn nghĩ, cũng biết giữ lại chút bí mật riêng.
“Ta là Ca Tinh, ngươi tên gì?”
“Chắc là Mộ Ly.” Di Giai nghĩ bản thân vốn dĩ đang ngồi trên mộ mình, mà mộ lại ghi tên Mộ Ly, tuổi của cô cũng không sai lệch lắm.
“Phán Quan có nói ngươi cần làm gì không?”
“Hình như không...”
Ca Tinh gõ gõ chiếc thẻ tím xuống mặt bàn đầy bụi, hỏi nó:“Còn bao nhiêu nhiệm vụ tồn kho?”
Thẻ tím ho mấy tiếng làm màu cứ như nó bị sặc bụi thật vậy:“15.778 nhiệm vụ.”
“Phụt!” Di Giai không nhịn được liếm liếm môi:“Nhiệm vụ của một người sao?”
“Một người. Chúng ta luôn thiếu nhân lực, vừa đi làm nhiệm vụ vừa phải tìm nhân lực nha, tìm được 1 người ngươi sẽ được ăn 10% thưởng mỗi nhiệm vụ hoàn thành của người đó.” Thẻ tím bay về phía Di Giai giải thích.
“Ngươi không phải thẻ mới. Chủ cũ của ngươi là ai? Đi đâu rồi?” Ca Tinh hỏi
“Không nhớ nổi, trí nhớ của bọn ta đều không tốt lắm, là do hệ thống máy chủ đã rất lâu rồi không nâng cấp não bộ cho bọn ta.”
“Cho ta xem số liệu của ngươi.” Ca Tinh lại nói.
Thẻ tím nhanh chóng hiện ra một tấm bảng trong suốt màu xanh:
Mã Số: 2300
Tài Khoản: 48.000.000
Thành Tựu: Top 55 thất bại nhiều nhiệm vụ nhất
Nhìn số liệu, mí mắt Ca Tinh có chút giật:“Chủ cũ của ngươi cũng thật siêu phàm. Chắc đó cũng là lý do khiến hắn không còn là chủ của ngươi nữa.”
Thẻ tím ra vẻ không sao cả nói:“Ta không quan tâm ai là chủ của ta, mỗi lần nhận chủ mới ta đều tận tâm tận sức, sống chết là do bản thân họ.”
Ca Tinh nhếch môi:“Ồ? Tận tâm tận sức? Vậy tại sao ban nãy ngươi không lên tiếng nhắc chủ nhân ngươi lên tầng trên? Không phải là muốn hóng chuyện sao?”
Thẻ tím lần này không lên tiếng, lúc sau thấy Di Giai dọn mệt rồi mới điềm đạm nhắc nhở:“Đồ đạc khá rẻ. Có thể mua mới.”
Di Giai:“...”
Sau khi mua mới toàn bộ đồ đạc, thẻ tím nhanh chóng vào vấn đề chuyên môn của nó:“Hai người ai đi làm nhiệm vụ?”
Di Giai nhìn Ca Tinh, hắn lại nhẹ lắc đầu:“Ta không làm.”
“Vậy thì ngươi còn không mau xuống tầng dưới đi.” Di Giai thản nhiên.
Ca Tinh kinh ngạc, hắn quay phắt lại nhìn cô như thấy quỷ:“Ngươi rốt cuộc cũng lộ bản chất thật rồi? Ta vừa mới cứu ngươi, bên dưới chắc chắn hận ta muốn chết, ngươi còn đẩy ta xuống?”
Di Giai tỏ vẻ càng kinh ngạc hơn hắn:“Vậy từ đầu ngươi giúp ta là đã nghĩ đến việc cùng lên đây với ta sao?”
“Nếu không thì tại sao ta lại cứu một người không quen biết như ngươi?”
“Bên ngươi không quản trường hợp này sao? Hắn lên thế này có vẻ không hợp cách?” Di Giai lại quay sang thẻ tím
“Lén lên nhiều thì báo cáo được, có mình hắn... bên trên cũng lười quản.”
“...” Sao đột nhiên cảm thấy an ninh chật tự nơi này cực kỳ không ổn?
Ca Tinh nghe vậy cũng thả lỏng:“Nếu không thì thế này đi. Chúng ta cùng làm nhiệm vụ. Ngươi làm trước, về liền đến lượt ta.”
Di Giai gật đầu, quả thực cũng không còn cách nào khác:“Thẻ, bọn ta phải làm gì?”
“Ngươi cứ vào một thế giới, sau đó làm theo nhiệm vụ nhỏ ta giao là được.”