Rất nhanh, phe phái đã có 5000 người, chủ phe thông báo sẽ đóng trang nhận thành viên. Điều này gây bất ngờ bởi những phe phái khác thành viên đều lên đến con số triệu người, dù sao nhiệm vụ giả cũng lên tới mấy chục triệu với hàng tỷ hành tinh cùng vi diện.
[Phe phái:
99: Tất cả mọi người tập hợp trong 10 phút.]
Thẻ đen hướng dẫn:“ Dùng cái huy hiệu... đúng rồi ấn mạnh vào viên ngọc đen đó... ấy! Cầm ta theo với!!!”
Nơi tập trung là một khoảng không gian đen xì với từng hàng ghế ngồi màu đỏ bao quanh một đài cao, trên đài có một ghế, một bàn màu bạc nổi bật hẳn trong không gian toàn đen đỏ này, xung quanh mọi người ồn ào nhìn nhau, có người quen thì chụm lại bàn tán.
Đúng 10 phút sau, một hình ảnh xuất hiện tại vị trí cao kia, mọi người im bặt lại.
Một người mang phong cách hiện đại, tóc bạc hơi dài túm lại buộc về sau, mặc đồ đen đang nhìn mọi người bên dưới.
Phía dưới đang hồi hộp bỗng thấy anh ta nở nụ cười ấm áp bên môi:“Chào mọi người.”
Anh ta tiếp tục nói mà không mất đi nụ cười, giọng nói trầm thấp:“Tôi là Phương Tôn. Như mọi người đã thấy đây là phe phái tôi mới lập ra. Tôi sẽ không nhận quá 5000 người, nếu các bạn rời khỏi hay vì không hoàn thành chỉ tiêu hệ thống mà bị trục xuất, tôi sẽ nhận thêm cho đủ đúng 5000 người. Tất nhiên trong phe phái cũng có phúc lợi cao cho những người hoàn thành tốt, cũng như tôi đã tặng một hành tinh nhỏ cho những thành viên đầu tiên vào Phú Mỹ.”
Nhiệm vụ giả bắt đầu ồn ào, mấy người ngồi cạnh Di Giai tỏ vẻ tiếc nuối rằng lúc vào đã có hơn 1000 người, không thấy quà tặng. Cô thầm thấy may mắn, rồi bừng tỉnh nhìn lên Phương Tôn trên đài cao, anh ta muốn mọi người mang tâm thái tranh đua nhau. Người kém cỏi sẽ bị trục xuất, mà người chăm chỉ sẽ được thưởng cực kỳ cao, sự đối lập mạnh mẽ này sẽ tạo nên ảnh hưởng gì với phe phái?
Phương Tôn đang mỉm cười nhìn phía dưới ồn ào bỗng cảm thấy có ánh mắt sắc lạnh đang nhìn mình, anh quay đầu, một cô gái trẻ mặc đồ trắng nổi bật trong bóng tối, cô đang khoanh tay nhìn anh, ánh mắt bình thản không hề có sự ham muốn hay tranh đấu mà anh mong muốn được thấy
Di Giai đang thầm đánh giá, lại thấy Phương Tôn quay đầu nhìn thẳng vào mắt mình, lại còn nở nụ cười ấm áp như anh hàng xóm thân thiện, cô giật mình cụp mắt.
Lát sau anh ta cũng nói thêm một số quy định trong phe phái, khác với phe phái khác mỗi kỳ nộp lên 500.000 vàng, phe phái này chỉ cần nộp 100.000 vàng. Với phúc lợi tuyệt đối này, tất cả mọi người đều thấy vui mừng và may mắn khi mình trong số 5000 thành viên được chọn, ai ai cũng cảm giác thành tựu hơn người.
Di Giai đang trầm ngâm, chợt nghe có cô gái ngồi phía sau mạnh mẽ hét lên hỏi:“Phương chủ, anh có bạn gái chưa vậy?”
Vài cô gái nghe vậy khúc khích cười, phóng ánh mắt nóng bỏng về phía anh ta.
Phương Tôn lắc đầu cười nhẹ, đầu hơi cúi như thể ngượng ngùng, nụ cười tươi đến nỗi các cô gái mặt đỏ tim đập ôm ngực mà kêu. Phương Tôn lại nói:“ Tôi biết đến trong phe phái chúng ta cũng có vài nhân vật nổi tiếng, mọi người có muốn tôi giới thiệu không?”
“Cóoooo...” Bên dưới gào lên.
Thay vì không khí gượng gạo ban đầu, hiện giờ mọi người đã cười nói và bạo gan hơn rất nhiều, tất cả là nhờ công sức của anh ta.
Anh ta giới thiệu, người thì nổi tiếng trên bảng xếp hạng làm nhiệm vụ, người lại đứng đầu bảng hoàn thành hoàn hảo, mấy người được nêu tên đứng lên chào hỏi, mọi người nhiệt liệt vỗ tay.
Di Giai đoán chắc mấy người này do Phương Tôn chào gọi trước vào phe.
“Còn có một người mới nổi trên mạng gần đây, tuy rằng chưa có động thái mới nhưng tôi cũng nhắc qua một chút về người mang mã số 55555 hiện tại đang trong phe phái của chúng ta.”
Di Giai kinh ngạc, cô trong top nổi tiếng từ khi nào thế?
Mọi người ồn ào, cô nghe được phía sau phía trước có tiếng bàn tán
“À 55555 đó, nghe đồn là 1 nam nhân bị ăn hành của nam chính trong vi diện nên phản đối cách nữ nhiệm vụ giả lợi dụng nam chính hoàn thành nhiệm vụ.”
“Tôi thì lại nghe nói anh ta bị nhiệm vụ giả nữ lợi dụng nên mới ghét mấy loại người này.”
“55555 ấy à? Anh ta đã bao giờ lên tiếng đáp trả suy đoán đâu?”
Chẳng lẽ trong lúc không để ý, truyền thuyết về cô đã thành đủ phiên bản trôi nổi trên mạng rồi? Không phải chứ!
Thật may khi cô còn chưa biết mình có nên đứng lên như các người khác không, Phương Tôn đã đổi chủ đề, anh đưa ra một hộp quà màu đỏ, nói đây là quà cho 100 người xếp đầu trong kỳ này, mọi người hào hứng đòi anh tiết lộ nhưng anh chỉ cười, quà của đại gia ắt hẳn không nhỏ rồi.
Khi trở về tới không gian hệ thống, Di Giai vẫn còn bị sự ồn ào nơi kia làm đầu ong lên, nằm bẹp xuống giường
Thẻ đen càu nhàu:“Không lười biếng được nữa nhé.”