Cố Thiển Vũ nghiến răng, cuối cùng vẫn vào toilet thay trang phục.
Cô ngược lại muốn nhìn xem, pháo hôi Dung Luật đến cùng muốn làm gì, Cố Thiển Vũ cười lạnh.
Sau khi thay xong quần áo, Cố Thiển Vũ theo hắc y nam tìm Dung Luật.
Trên đường đi, Cố Thiển Vũ nghĩ nên đối phó Dung Luật như thế nào, làm sao mới có thể trong tình huống chạy trốn cô không cần hiến thân.
Nếu như Dung Luật nhất định ý đó, Cố Thiển Vũ chỉ có thể lấy cái chết chống cự, để không bị chiếm tiện nghi.
Nhưng nếu như cô chết, nhiệm vụ lần này lên thất bại.
Được rồi, nếu Dung Luật coi trọng cô, cô liền ủy thân, dù sao cổ thân thể này cũng không phải của cô, hơn nữa nguyên chủ cũng không nói chính mình không thể thất thân.
Cái rắm a....!
Mặc dù thân thể nguyên chủ, nhưng linh hồn là của cô, cùng nam nhân BA~ thời điểm trong nội tâm cô sẽ rất không thoải mái được không?
Ngay tại thời điểm Cố Thiển Vũ nghĩ ngợi lung tung, hắc y nam đi ở phía trước mở miệng: “Thiếu gia ở bên trong, cô vào trong đi.”
Nói xong hắn đem cửa phòng mở ra.
Cố Thiển Vũ cẩn thận nhìn thoáng bên trong, sau đó mặt đen thành đáy nồi.
Căn phòng rất xa hoa, vàng son lộng lẫy, trang trí có cảm giác vô cùng hiện đại.
Nhưng nó không phải phòng ngủ, mà là một sòng bạc tư nhân cỡ nhỏ, vì chỉ có tiền dùng tiền vung như rác.
Quan trọng chính là, căn phòng không chỉ có Dung Luật, mà còn có những người khác.
Biết mình bị Dung Luật đùa bỡn, Cố Thiển Vũ nội tâm cào tường.
Cô dám khẳng định Dung Luật cố ý nói mập mờ, mục đích chính là trêu chọc cô, tựa như chủ nhân đùa con mèo nhỏ dưới chân mình là đạo lý.
Trông thấy Cố Thiển Vũ đứng ở cửa ra vào, Dung Luật mở miệng: “Tới đây!”
Thanh âm hắn trầm thấp mang theo mệnh lệnh, điều này làm cho Cố Thiển Vũ có chút không thoải mái, nhưng vẫn hướng Dung Luật đi tới.
Cố Thiển Vũ một bên đi, một bên dùng ánh mắt còn lại quan sát những người trong phòng.
Căn phòng rất lớn, chính giữa để một cái bàn thật dài màu bạc, Dung Luật lười biếng ngồi ở vị trí phía Bắc, mà ngồi đối diện với hắn là một người nam nhân.
Người nam nhân kia mặc bộ quân trang màu xanh viền đen, quân hàm màu bạc dưới ánh đèn phát sáng tản ra lạnh lùng.
Cùng Dung Luật bất đồng khó phân biệt ai tuấn mỹ, người nọ ngũ quan lanh lùng mà nghiêm nghị, khí thế hào hùng bức người. Nhưng giờ phút này mi tâm của hắn ngưng tụ lệ khí, lại để cho hắn thêm lạnh lùng, âm trầm.
Phía sau nam nhân đứng hai người đồng dạng ăn mặc quân trang, thân thể bọn họ căng thẳng, ánh mắt cảnh giác, bộ dáng tùy thời rút súng.
Cố Thiển Vũ nhíu mày, người này hẳn là Tịch Duyên, nam chính thế giới này.
Thấy Cố Thiển Vũ nhìn chằm chằm Tịch Duyên, Dung Luật hé mắt, thanh âm của hắn thấp thêm một phần: “Tới đây, ngồi bên cạnh tôi.”
Cố Thiển Vũ đành phải thu hồi ánh mắt, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế trống bên cạnh Dung Luật.
Hai đại BOSS muốn PK, cô là pháo hôi, vẫn nên co đầu rút cổ qua một bên xem bọn họ “trang bức” thì tốt hơn.
Thời khắc trông thấy Cố Thiển Vũ, Tịch Duyên vẫn mặt lạnh không phản ứng cô.
Mấy hôm trước thông qua điện thoại, Cố Thiển Vũ thái độ làm Tịch Duyên khó chịu, đồng thời hắn cũng lo lắng nữ nhân này sẽ thừa dịp ở cùng Thẩm Tích Tích nói lời không nên nói, phá hư quan hệ hắn cùng Thẩm Tích Tích.
Cho nên Tịch Duyên giả bộ không trông thấy Cố Thiển Vũ, chờ cô ta khóc hướng hắn cầu cứu.
Khiến Tịch Duyên không có nghĩ tới chính là, tiện nữ nhân này vì một câu nói của Dung Luật, thật sự ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Dung Luật.
Dù hắn không ưa nữ nhân này, nhưng bọn họ không có ly hôn, Hải Đường chính là Tịch Duyên nữ nhân.