Nói Tịch Duyên tuyệt không thích Thẩm Tích Tích, ngoại trừ Thẩm Tích Tích là kẻ ngu, cô ta mới sẽ tin tưởng cô.
Chỉ có nửa thật nửa giả, Thẩm Tích Tích mới có thể tin tưởng không nghi ngờ.
Coi như không tin, hiện tại Thẩm Tích Tích trong lòng cô ta chôn một hạt giống hoài nghi, lấy Thẩm Tích Tích không có việc gì đều muốn thượng ba náo tính cách, về sau cô nhất định sẽ làm cho... cấu kỉnh sự tình này cùng Tịch Duyên.
“Anh ấy nói anh thích hai người chúng ta?” Thẩm Tích Tích choáng váng, không thể tin hỏi.
Tịch Duyên thế mà thích hai người các cô, hắn thế mà dự định đồng thời muốn hai người các cô?
Thẩm Tích Tích vừa khiếp sợ, vừa sinh khí.
Tịch Duyên rõ ràng nói hắn phi thường chán ghét vợ của hắn, còn nói vì tương lai của bọn họ, còn muốn cùng Hải Đường ly hôn, chẳng lẽ đây đều là gạt người sao?
Tịch Duyên muốn để Hải Đường danh chính ngôn thuận làm vợ hắn, sau đó để cô làm Tiểu Tam người không ra người?
Cái tên đại lừa gạt!
Từ đó về sau Thẩm Tích Tích lại bắt đầu không cùng Cố Thiển Vũ nói chuyện.
Phản ứng cô ta thế này, Cố Thiển Vũ sớm đã đoán trước.
Hiện tại Tịch Duyên “thích” hai người bọn họ, có thể nói các cô hiện tại đứng ở đồng nhất hàng bắt đầu (*nơi xuất phát chạy), hoặc là cô so với Thẩm Tích Tích càng có cảm giác ưu việt, bởi vì cô là vợ Tịch Duyên cưới hỏi đàng hoàng.
Bị Cố Thiển Vũ đè ép một nửa, Thẩm Tích Tích tự nhiên không thể ở trước mặt cô sắm vai thánh mẫu.
Thánh mẫu sở dĩ là thánh mẫu, bởi vì các cô có cái loại cảm giác ưu việt này cao cao bao trùm những người khác, cho nên mới sẽ bày làm ra bộ dạng hoàn mỹ vô hại, tư thái tôi là vì ngươi tốt, để thỏa mãn lòng hư vinh biến thái này.
Bên tai an tĩnh mấy ngày nay, Cố Thiển Vũ bắt đầu xem mỗi một chi tiết nhỏ kịch bản, cô không nghĩ đi theo vết xe đổ của nguyên chủ nữa, cho nên nhất định phải tránh đi cô sẽ để mình lâm vào kẻ nguy hiểm hoặc sự tình.
Ngay tại thời điểm Cố Thiển Vũ nằm ở trên giường hồi ức, cô đã nhìn thấy Thẩm Tích Tích lén lén lút lút đi tới toilet.
Có mờ ám bên trong!
Nhìn bộ dạng Thẩm Tích Tích, Cố Thiển Vũ lập tức liền cảnh giác đứng lên.
Nếu như không có cái gì lớn ngoài ý muốn, Tịch Duyên hai ngày này liền sẽ đến cứu các cô.
Hết lần này tới lần khác ở thời điểm này, Thẩm Tích Tích biểu hiện bất thường, Cố Thiển Vũ cảm thấy trong này có ngụ ý khác, đây không phải nàng lần đầu gặp Thẩm Tích Tích như thế lén lén lút lút đi toilet.
Ban đầu Cố Thiển Vũ hoài nghi Thẩm Tích Tích, là bởi gì mấy ngày qua Thẩm Tích Tích luôn là vụng trộm nhìn cô cười, hơn nữa nụ cười kia mang theo đắc ý.
Từ khi các cô náo sau đó tách ra, Thẩm Tích Tích luôn không cho cô sắc mặt tốt, đột nhiên nhìn cô cười ngây ngô, rất kinh dị có được hay không?
Căn phòng có camera, nhưng toilet không có, nếu Thẩm Tích Tích trong toilet làm mờ ám, ai cũng nhìn không ra.
Cố kỵ camera, Cố Thiển Vũ cũng không có khả năng hèn mọn bỉ ổi ghé vào cửa phòng toilet, nghe lén Thẩm Tích Tích tại toilet làm gì.
Cô làm như thế, nếu không làm cho Dung Luật chú ý mới kỳ quái.
Cố Thiển Vũ làm bộ rèn luyện thân thể,di chuyển xung quanh bốn phía căn phòng, thỉnh thoảng duỗi duỗi cánh tay, duỗi duỗi chân, nằm lâu rồi, bộ dáng vận động.
Đợi cô đi đến cửa phòng toilet, bước chân tận lực thả chậm rất nhiều, bám lấy lỗ tai nghe lén động tĩnh bên trong.
Cô hình như nghe thấy Thẩm Tích Tích tại gõ thứ gì. Mặc dù rất nghi hoặc, nhưng Cố Thiển Vũ không dám ở cửa phòng toilet dừng lại thêm, cô lại chậm rì rì rời đi.
Đến lúc buổi tối, chờ Thẩm Tích Tích nằm dài trên giường, Cố Thiển Vũ cũng đi tới. Thời điểm mằm xuống cô cố ý ly tới gần Thẩm Tích Tích một chút, cô làm là như vậy thuận tiện nói thì thầm: “Cô gần nhất có phải là cùng Tịch Duyên liên hệ rồi?” Sợ căn phòng có máy nghe lén âm thanh, cho nên Cố Thiển Vũ thanh âm thập phần nhỏ.
Nghe thấy Cố Thiển Vũ, Thẩm Tích Tích kinh ngạc, cô vừa muốn nói gì, cũng đừng Cố Thiển Vũ trách móc.