[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 241: Chương 241: Kiều Tiếu Học Muội VS Cường Giả Mạt Thế (23)




Edit: Ochibi

Mộ Hàm Phong là dị năng hệ hoả, hắn như tự mang hệ thống hong khô, quần áo không những khô mát, còn hơi tản ra nhiệt lượng đến từ thân thể hắn.

Một cái áo khoác lên người cô, cả người trở nên ấm áp.

Ba người trở về, khoá những tinh hạch vào tủ sắt, trong đó hơn một nửa làm lương thực cho Lục Sơ Vân, còn thừa đều cho cô.

“Như Ý, tôi có thể tăng thực lực thông qua tác chiến, cho nên không cần chúng nó.” Mộ Hàm Phong giải thích như vậy.

Những tinh hạch đó tuy rằng tạp, nhưng ít nhiều vẫn có điểm tác dụng. Như lúc ban đầu là cung cấp sức mạnh thức tỉnh zombie, sau khi cô hấp thu tinh hạch, sức mạnh sẽ có tăng lên, tuy rằng ít, nhưng thà có còn hơn không. Lại ví như, tinh hạch hệ cường hoá, sẽ cải tạo một chút thân thể gầy yếu của cô.

Từ Như Ý tiếp nhận, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn hắn.

Thiếu niên mười sáu tuổi trước sau như một áo sơ mi màu trắng, chỗ góc áo có chút bẩn và nhăn, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến dương quang soái khí của hắn.

Trên mặt bồng bột tinh thần phấn chấn của hắn, treo một nụ cười bất cần đời quen thuộc, khoé miệng hơi mang tà khí hơi hơi nâng.

Bị nhìn thẳng như vậy, mặt Mộ Hàm Phong có chút đỏ lên, không quá tự nhiên mà nói: “Cũng không phải mới phát hiện tôi rất tuấn tú, nhìn như vậy làm gì?”

“Cảm ơn cậu.” Từ Như Ý chân thành nói.

Nếu có lối tắt, ai cũng không nghĩ đi đường vòng, dùng tinh hạch tăng thực lực, là phương pháp nhanh nhất, hữu hiệu nhất.

Ở thời mạt thế bại lộ bản tính, rất nhiều người đều trở nên ích kỷ, tham lam, hắn lại không hề vì bản thân suy xét nhiều. Bao gồm Lục Sơ Vân, Mộ Hàm Phong cũng có thể hào phóng, duy một mình mình, hắn luyến tiếc dùng hết một viên.

“Khách khí gì chứ.” Mộ Hàm Phong nói, hắn hào phóng cười cười.

Từ Như Ý gật đầu, nhận lấy. Dù sao nếu cô quá yếu, sẽ thành gánh nặng của bọn họ.

Buổi tối, tắm xong, lúc chuẩn bị ngủ, Mộ Hàm Phong do dự.

Khi còn nhỏ hắn từng có tật xấu mộng du, nhưng sau mười tuổi thì tốt rồi, hôm qua chỉ là ngoài ý muốn, hiện tại hẳn là sẽ không phạm vào đi?

“Như Ý. Tôi cảm thấy, nếu trói tôi lại, vạn nhất nửa đêm zombie đánh lén phải làm sao bây giờ?” Không phải hắn lo lắng cho bản thân mình, lỡ như Lục Sơ Vân không thể ứng phó thì sao?

“Ngày hôm qua hẳn là bản năng thân thể cậu, đột nhiên thức tỉnh dị năng hệ hoả, khiến cậu nhu cầu cấp bách tìm phương pháp xoa dịu. Hôm nay đã thích ứng, đoán chừng sẽ không đâu.” Từ Như Ý sau khi phân tích nói.

Chính là, đến nửa đêm cô mới phát hiện: Mình thật sự sai quá sai mà!

Nam sinh không biết xấu hổ này, vậy mà lại bò lên giường cô lần nữa! Đương nhiên mạnh mẽ ôm cô ngủ cả một đêm!

Sáng sớm ngày hôm sau.

“Chát ——”

“Như Ý, tôi, tôi không phải cố ý mà……”

“Sơ Vân Ca, anh, anh nghe tôi nói……”

Hắn oan quá, tuyết rơi tháng sáu a!

Từ Như Ý không ngăn Lục Sơ Vân, để hai người đánh nhau. Không thể lần nữa tiện nghi cho hắn đâu?

Đánh xong lúc sau, ba người lại đi ra ngoài tìm kiếm zombie, thu thập tinh hạch. Theo thường lệ cất giữ cấp không, cấp một để Từ Như Ý và Lục Sơ Vân hấp thu.

Sáng sớm ngày thứ ba.

Từ Như Ý lại tỉnh dậy từ trong lòng ngực hắn, đã không còn bất cứ hy vọng gì với hắn.

Cô bình tĩnh nói: “Lát nữa tìm khối băng, chườm lạnh đi. Không thể để cậu bị đánh mặt vẫn luôn sưng như vậy.”

Mộ Hàm Phong sờ sờ gương mặt soái khí bóng loáng của mình, nghi hoặc: “Mặt tôi, hình như cũng đâu có sưng?”

“Ừ, không phải mình còn chưa đánh hay sao?”

“Chát ——”

Âm thanh tuần hoàn vô hạn:

“Như Ý, tôi, tôi không phải cố ý mà……”

“Sơ Vân Ca, anh, anh nghe tôi giải thích……”

Từ Như Ý ngồi ở nơi đó chỉnh sửa trạng thái của mình, hai người kia dường như cũng từ lúc đấu tổng kết ra không ít kinh nghiệm thực chiến.

3/3/2020

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.