[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 223: Chương 223: Kiều Tiếu Học Muội VS Cường Giả Mạt Thế (5)




Edit: Ochibi

Bình thường Mộ Hàm Phong không khi nào chú ý cô. Bây giờ mới phát hiện làn nữ sinh này tuyệt đến kinh người!

Khuôn mặt nhỏ của Từ Như Ý trắng nõn tìm không ra chút tì vết, cặp mắt to thanh triệt sáng ngời, cực kỳ giống ngôi sao sáng nhất trong trời đêm. Cổ khí chất nhàn nhạt trên người cô, không rõ vì sao hấp dẫn hắn.

Đây cũng không phải điều quan trọng nhất, mà là hắn cảm giác được: Cô lúc này, bên trong kiêu ngạo nhiều thong dong hơn, bên trong tự tin gia tăng vài phần khí phách.

Nữ sinh xinh đẹp kỳ lạ này, hẳn phải là kẻ yếu đuối mỏng manh, là đối tượng để mọi người che chở. Hiện tại lại đang cùng hắn kề vai chiến đấu, cho nên có vẻ không giống người thường lắm đi?

【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm hiện tại là 40, độ hảo cảm đối với Âu Dương Phỉ Phỉ là 35. Xem đi, đây đều nhờ công lao bổn hệ thống cải tạo số liệu thân thể đó~】

“Mộ Hàm Phong.” Từ Như Ý cười hữu hảo với hắn, “Như thế nào, đang suy xét mình nói hả?”

Mộ Hàm Phong nhìn zombie vây công lại đây càng nhiều, hắn cười: “Nếu chúng ta đều có thể sống sót, có lẽ, tôi sẽ đồng ý làm bạn trai cậu.”

“Được, một lời đã định.”

Lúc này, có một con zombie phản ứng nhanh nhẹn hơn so với những con khác đánh úp hắn, Từ Như Ý nhanh chóng xoay người, đánh mạnh vào trên đầu nó.

Nhìn đến zombie ngã trên mặt đất. Đây là học sinh giỏi thể dục của trường, khó trách phản ứng linh hoạt hơn so với những con zombie khác.

Như vậy xem ra, những người bị lây nhiễm đã dần bắt đầu học được khống chế thân thể, càng ngày càng trở nên cường đại rồi.

Đối mặt với zombie như thủy triều không ngừng lao tới, hai người cũng không có hơi đâu nói giỡn nữa, chuyên tâm đối phó hơn.

Từ Như Ý nắm chặt xẻng, đưa lưng về phía lưng hắn, “Mộ Hàm Phong, phía sau của mình, giao hết cho cậu.”

Sống chết trước mắt, đây là một loại tín nhiệm tuyệt đối, Mộ Hàm Phong đột nhiên có vài phần cảm động.

Hắn trịnh trọng gật đầu: “Được!”

Hai người dán sát vào nhau, bảo vệ nơi yếu nhất của đối phương.

Mái tóc xinh đẹp kia theo thân thể cô đong đưa, vô thức mà quấn quanh bên cổ hắn, làm hắn dâng lên một loại cảm giác dị dạng.

“Cứ tiếp tục đánh như vậy không phải biện pháp, chúng ta vẫn nên theo kế hoạch hành sự đi.” Từ Như Ý đánh gãy suy đoán của hắn.

Mộ Hàm Phong ngây người một chút.

Hử? Bọn họ có quyết định kế hoạch gì sao?

“Cái kia, kế hoạch của chúng ta là gì?” Hắn không ngại học hỏi kẻ dưới.

“Đương nhiên là chạy rồi.” Từ Như Ý xoay đầu, trừng hắn một cái.

Mộ Hàm Phong lần đầu tiên gần với người khác giới như vậy. Chỉ cảm thấy nhiệt độ cơ thể ấm áp của cô gái phía sau lưng, cách lớp vải cuồn cuộn không ngừng vận chuyển đến đây. Thân hình mỏng manh của cô mềm như bông kẹo, giàu linh hoạt như vậy, cám dỗ người khác muốn gắt gao ôm vào trong ngực.

“Tôi chịu, đây mà gọi là kế hoạch!”

Từ Như Ý nắm lấy tay hắn, chạy đến lối vào hành lan.

Mộ Hàm Phong cúi đầu, trong lòng bàn tay to rộng màu tiểu mạch của hắn, bàn tay trắng nõn kia mềm như bông, có vẻ xinh xắn lanh lợi. Làm hắn giật mình.

Trong lòng hắn bỗng nhiên dâng lên mạnh mẽ: Muốn bảo vệ cô, không hy vọng cô chết như vậy.

Mộ Hàm Phong ngừng lại.

Tay bọn họ vẫn luôn nắm lấy nhau, dưới lực kéo như thế, khiến Từ Như Ý vẫn luôn lôi kéo hắn chạy ngã trở về, trực tiếp đụng phải ngực hắn.

“Này…… Làm sao vậy?” Cô kỳ quái.

Mộ Hàm Phong nhìn cô gái nhỏ xinh trong lòng ngực. Mặt hắn hơi đỏ lên, ngay sau đó quay đầu đi, nhìn các zombie bên kia đuổi sát đến.

“Cậu chạy bên kia, tôi phụ trách dẫn chúng rời đi.”

“Cậu điên rồi hả?”

“Không. Hai chúng ta đi cùng nhau sẽ chết chỗ này, không bằng để cậu chạy đi, tôi còn có thể làm anh hùng…… Đừng nói nữa, đi mau!”

21/2/2020

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.