Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I

Chương 90: Chương 90: Thiếu




Editor: QR - diendanlequydon

Dần dần Bối Nhi cũng khống chế được cảm xúc, nằm ở trong lồng ngực Lâm Thư có chút mơ màng sắp ngủ.

Lâm Thư cầm lấy máy bàn, định gọi nữ phục vụ đến, thay quần áo lau mình cho Bối Nhi, như vậy sẽ dễ dàng nghỉ ngơi hơn nhưng mà Bối Nhi lại kéo Lâm Thư lại.

“Tôi không muốn bị người khác thấy bộ dạng này của tôi!” Trong mắt Bối Nhi tràn ngập sự khẩn cầu.

“Xảy ra chuyện gì?” Lâm Thư ôn tồn hỏi, hoàn toàn không có cảm xúc không kiên nhẫn.

Bối Nhi cắn cắn môi, cô căn bản nói không nên lời, vì vậy cô cởi bao tay, trước mặt Lâm Thư từng chút từng chút một cởi bộ váy hầu gái ra .

Vốn dĩ váy hầu gái được thiết kế để tăng tình thú, chỉ cần rút dây áo phía trước, lập tức có thể dễ dàng cởi ra, Lâm Thư chưa kịp ngăn cản, cả người Bối Nhi đã trần trụi.

Vốn dĩ Lâm Thư cho rằng Bối Nhi muốn sắc dụ anh, anh còn đang thất vọng vì nhìn lầm người, không nghĩ tới lại là thấy hình ảnh như vậy.

Khắp nơi trên người Bối Nhi đều là vết roi ngang dọc đan xen, có vết còn có vết máu khô thậm chí còn có chút sáp đọng lại. Thân mình trắng nõn đối lập với vết roi đỏ tươi có loại mỹ cảm muốn làm nhục, Lâm Thư không có cách nào tưởng tượng nổi trước khi Bối Nhi bị đưa tới đây đã trải qua chuyện gì.

“Cô…” Bộ dạng này, đổi lại là anh cũng không muốn bị người khác nhìn thấy.

“Lâm Thư, có phải rất xấu, rất bẩn hay không?” Giọng nói của Bối Nhi có chút thê lương, thậm chí Lâm Thư còn nghe ra một chút tử khí, giống như anh mà gật đầu, Bối Nhi thật sự sẽ không còn ý chí muốn sống.[QR][diendanlequydon]

“Không, tôi không có cảm thấy cô xấu, cũng không có cảm thấy cô bẩn.” Anh tránh miệng vết thương, nhẹ nhàng ôm cô gái còn rất trẻ tuổi này, từ khi anh gặp được cô gái này, trong lòng không ngừng cảm thấy đau đớn.

“Thật sự?” Giống như bắt lấy một tia hi vọng, Bối Nhi gắt gao nhìn chằm chằm vào đôi mắt Lâm Thư, cô muốn một câu trả lời chân thật.

“Đúng vậy.” Anh vô cùng chân thành gật đầu. Lâm Thư nhìn thấy nụ cười đầu tiên của cô trong đêm nay, trong lòng cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm: “Tôi tìm người bôi thuốc cho cô nhé?”

“Không, không cần!” Bối Nhi vẫn vô cùng bài xích việc bị người khác thấy, vô cùng đáng thương nhìn Lâm Thư: “Thân thể của tôi có bôi thuốc cũng không có bao nhiêu tác dụng, cứ để như vậy đi.”

“Tôi dẫn cô đi tắm rửa nhé?” Lâm Thư nhớ tới báo cáo, thật sự có nói thuốc đối với Bối Nhi thật sự không có bao nhiêu hiệu quả, hơn nữa bây giờ cô vô cùng không có cảm giác an toàn, không chịu rời khỏi anh, đành phải gọi điện thoại, kêu người mua một bộ quần áo và một ít thuốc bôi rồi bế Bối Nhi vào phòng tắm.

Nhưng mà nhân viên thật tự cho là đúng, lại dám sắp xếp phòng cho các cặp đôi yêu nhau, khắp nơi trong phòng tắm vẩy đầy cánh hoa hồng, ánh đèn cũng là sắc màu ấm áp, ái muội.

Mặt Bối Nhi hơi đỏ nhưng thấy Lâm Thư vẫn rất dịu dàng cũng từ từ chậm rãi thả lỏng, dù sao cũng là thẳng thắn thành khẩn gặp nhau, cũng không có gì cả.

Không nghĩ tới Lâm Thư cũng xấu hổ khẩn trương, ngay từ đầu anh không hề nghĩ đến phương diện nào đó, nhưng mà hiện tại mỹ nhân trong ngực, không khí lại ái muội, không nghĩ đến cũng không được, bây giờ trong đầu anh tất cả đều là hình dáng thân thể trần trụi tràn đầy vết roi của Bối Nhi, nghĩ đến mức phía dưới cũng không biết xấu hổ mà cứng lên.

Một bên mặc niệm “sắc tức thị không, không tức thị sắc”, không thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, một bên giúp Bối Nhi lau mình, toàn bộ quá trình quỷ dị mà trầm mặc.

Bối Nhi trộm nhìn biểu cảm nghiêm túc của Lâm Thư, trong lòng có chút lo sợ bất an, không biết Lâm Thư có phải cảm thấy cô phiền phức hay không?

Không biết từ lúc nào trên giường có thêm một bộ áo ngủ và thuốc bôi, váy hầu gái đã bị cầm đi rồi.

Lâm Thư đặt Bối Nhi lên trên giường mềm nhẹ, bắt đầu bôi thuốc cho cô.

Ngón tay dịu dàng nhưng có lực của người đàn ông di chuyển trên da thịt mềm mại, thuốc bôi mát lạnh và ngón tay nóng bỏng đồng thời kích thích, Bối Nhi phát hiện bản thân lại nổi lên tình dục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.