Xuyên Nhanh: Sổ Tay Thu Thập Tiết Tháo

Chương 37: Chương 37: Bác sĩ đẹp trai, cầu kiểm tra (5)




Edit: Richal

Beta: Richal

- --------o0o--------

Sáng hôm sau.

Quý Ly vứt tờ giấy kiểm tra sức khỏe lần trước, làm một tờ đơn mới sau đó lại đi kiểm tra sức khỏe.

Vì đề phòng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên Quý Ly cố ý đi tìm một y tá để thăm dò trước tình hình.

“Xin lỗi đã làm phiền, tôi muốn hỏi là bác sĩ Đỗ Trọng hôm nay có đi làm không vậy.”

“Anh ta hôm nay không có đi làm.”

Y tá thuận miệng trả lời, lo lắng đè nén trong lòng Quý Ly đã vơi đi được phần nào.

Bất quá Quý Ly không hiểu sao trong lòng có chút bồn chồn.

“Hôm nay là ngày nghỉ của anh ấy sao?”

Quý Ly hỏi tiếp.

Y tá ngay tức khắc bày ra dáng vẻ đề phòng nhìn Quý Ly.

“Xin lỗi, nếu cậu muốn tìm bác sĩ Đỗ vì việc tư thì phiền cậu gọi điện cho bác sĩ Đỗ. Mấy chuyện riêng tư chúng tôi không tiện trả lời.”

Quý Ly nghe vậy trong lòng ở cân nhắc, xem ra có rất nhiều người tìm Đỗ Trọng nha.

Cái tên vạn nhân mê không biết câu dẫn biết bao nhiêu thiếu nam thiếu nữ.

“Không phải. Tôi có hẹn trước với bác sĩ Đỗ, mà hôm nay tới lại không thấy ai, gọi điện cho anh ấy cũng không thấy nghe máy.”

Quý Ly nghiêm túc nói mấy lời vô nghĩa để mà có việc gì còn tìm Đỗ Trọng.

Y tá vừa nghe thì bừng tỉnh đại ngộ.

“Thì ra là thế, bác sĩ Đỗ đi nông thôn đi vì khám bệnh cho các cụ, một tuần sau mới về.

Cô y tá ngây thơ nói ra, Quý Ly rối rít hỏi tiếp.

“Nông thôn? Cô có thể nói vị trí cụ thể được không?”

Quý Ly nháy mắt thay đổi thành bộ dáng bi thảm muốn chết.

“Cậu làm sao vậy?”

Y tá nhìn Quý Ly như sắp khóc liền ho lắng hỏi han.

“Tôi bị bệnh... Không còn sống được bao lâu... Tuy vậy nhưng bác sĩ Đỗ vẫn luôn ở bên tôi, cố gắng hết sức để chữa bệnh cho tôi. Tôi có ơn với anh ấy.”

Quý Ly nức nở, y tá hướng dẫn hoảng sợ....

“Bác sĩ Đỗ tới thôn Thiên Tân. Nếu bệnh của cậu không kéo dài được nữa thì tôi liên hệ đến bệnh viện ở thôn kia để cậu nói chuyện với anh ấy?”

Quý Ly nghe được tin tức mình cần, giả bộ ho vài tiếng.

“Không cần, khi nào bác sĩ Đỗ về thì tôi lại tới tìm anh ấy.

Quý Ly nói xong làm bộ bệnh trạng nguy kịch đi ra đại sảnh lầu một. Đến khi đi khuất tầm mắt của cô y tá kia thì nhanh chóng xoay người xông tới phòng khám sức khỏe ở lầu ba.

Một giờ sau.

Quý Ly thành công kiểm tra sức khỏe, mang tờ giấy kết quả đưa cho đồng nghiệp.

“Bạc Diệp, mấy lãnh đạo cùng nhân viên phòng cậu đi công tác hết rồi, ba ngày sau mới trở về. Cậu đi báo cho bộ phận nhân sự rồi ba ngày sau hẵng đi làm.”

Quý Ly vừa nghe, tức khắc tâm hoa nộ phóng!

Trời giúp cậu rồi.

Ba ngày này, tuyệt đối không thể lãng phí.

“Tốt. Tôi biết rồi, cảm ơn.”

Sáng sớm hôm sau

Quý Ly mặc một thân trang phục đơn giản, trên vai đeo chiếc balo màu đen ngồi xe tới thôn Thiên Tân.

Tới rồi mới biết...

Nguyên lai rời xa trung tâm thành phố này còn có phong cảnh đẹp như thế, không khí tươi mát khoan khoái.

Quý Ly xuống xe.

Nơi xuống xe là chợ bán đồ ăn cách thôn mấy trăm mét.

Quý Ly vừa đi vừa nghe các cô các bác rao bán đồ ăn.

Quý Ly mua một cái bánh bao đậu đỏ, vừa ăn vừa tham quan xung quanh.

Đột nhiên xuất hiện một dáng người quen mắt trong đám đông qua lại trên đường.

Đến lúc Quý Ly định hình lại, mở to đôi mắt tìm kiếm thì bóng dáng ấy lại biến mất trong dòng người tấp nập qua lại.

- -------------------------------

Tui ngoi lên rồi, một lần nữa trễ hẹn. Từ giờ tui không hứa hẹn gì nữa đâu tại giờ quá bận rộn. Mệt mỏi với dòng đời vội vã!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.