Xuyên Nhanh: Ta Thực Sự Thích Nam Phụ Kia

Chương 59: Chương 59: Chờ anh đến cưới em?




Bí mật nhỏ giới giải trí: Ăn dưa ngày hôm nay. Gần đây, có một chương trình tạp kỹ rất hot, chắc mọi người đều xem cả rồi chứ? Trong đó cặp đôi đảm đương lưu lượng, nữ thần x tiểu nãi cẩu gần đây lại có tin tức mới, sau khi kết thúc chương trình tạp kỹ nữ thần vào tổ của Lưu đạo diễn, tiểu mật thám nhận được tin tức từ người trong đoàn làm phim, tiểu nãi cẩu cũng đuổi theo nữ thần đến đoàn làm phim, hiện tại đang đảm nhận một nhân vật khách mời trong phim, nghe nói ngay cả livestream cũng đã dừng lại. Gia cảnh tiểu nãi cẩu rất tốt, tài nguyên lần này cũng là trong nhà lấy được, có thể xác định tiểu nãi cẩu thật sự đã động tâm, bây giờ chắc là còn đang trong giai đoạn theo đuổi, nghe nói thái độ nữ thần cũng rất mập mờ, hai người tựa hồ có xu thế phim giả tình thật, có lẽ sắp tới sẽ có chuyện tốt nha.

A Mẫn: Trời ạ, cái này là thật sao? Bọn họ không phải là đang diễn kịch sao? Chênh lệch tuổi tác nhiều như vậy XL làm sao có thể xuống tay được?

Chị gái là ánh sáng ah: Những gì Blogger nói là thật hả! Mẹ ơi, con đu CP thành hiện thực rồi!!!

Người xông pha truy tìm sao: Điều này nói cũng quá rõ ràng, vừa nhìn đã biết là hai người Tân Lạc Thẩm Hi, lúc ấy tôi xem show đã có dự cảm, Thẩm Hi còn trẻ lại không có kinh nghiệm tình trường, sẽ coi đó là thật cũng là điều bình thường mà?

Miêu Miêu yêu Lạc Lạc: Tôi cũng xem chương trình giải trí đó, tuy rằng tiểu nãi cẩu thật sự rất thu hút, nhưng cảm giác anh ta và chị gái không phải thật sự hợp nhau, aida, chỉ cần xem trong chương trình tạp kỹ là tốt rồi, còn ở ngoài đời loại tiểu nam sinh này chắc là ấu trĩ lắm?

Lão tỷ tỷ ăn dưa: Lầu trên có đang nghiêm túc chướng mắt tiểu nãi cẩu đấy chứ? Người ta không ghét bỏ tỷ tỷ các ngươi lớn tuổi đã xem như là tốt lắm rồi, còn có XL không chừng chỉ là vui đùa một chút, nếu cô ấy muốn yêu đương, kim chủ sau lưng sẽ đồng ý sao?”

Thật là một cái bánh bao lớn: Cái gì, cái gì? Kim chủ nào? Cầu phổ cập!

Thích cười cả ngày: Cái này không phải ai cũng biết sao? XL mười tám tuổi ký hợp đồng với Tinh Thần, nhiều năm như vậy Tinh Thần cũng chỉ nâng một mình cô, đó là vì sao? Hơn nữa cô ấy vẫn luôn không truyền ra scandal gì, cũng không tiếp cận nam diễn viên nào, hai mươi sáu tuổi còn nói mình chưa từng yêu đương, muốn nói không có vấn đề gì tôi cũng không tin.

Linh vật lấp lánh: Tôi cũng đã nghe nói về dưa này, còn có một số người nói rằng giải trí Tinh Thần lập ra cho XL, để phục vụ một mình cô ấy, kim chủ sau lưng đối với cô ấy là tình yêu chân thành ah.

Khả Khả của Lạc gia: Tung tin đồn nhảm cũng là chuyện phạm pháp, lầu trên có biết hay không vậy, tỷ tỷ của chúng ta hoàn toàn sạch sẽ, giải trí Tinh Thần nâng đỡ là bởi vì những giá trị mà chị ấy mang lại, mấy năm nay Tinh Thần còn nâng nổi người nào khác sao? Còn có kim chủ gì đó, hoàn toàn là giả dối không có thật, có mà ao ước tỷ tỷ nhà chúng ta không thành thì có!

Sáng sớm hôm đó, A Lạc nhận được tin nhắn của Bùi tỷ, ở giữa còn kèm theo cả ảnh chụp màn hình weibo như vậy.

Bùi tỷ: “Tân Lạc, chuyện lớn như vậy sao cô không nói với tôi một tiếng? Tôi cũng không nghĩ ra, cô ở trong giới giải trí cũng đã tám năm, sao lại phạm phải sai lầm như thế này, cô có biết nữ minh tinh truyền ra chuyện tình cảm có đả kích bao nhiêu đối với sự nghiệp hay không? Dạo này chị không thể phân thân ra được, Dung San ở phía bên này đang trong thời điểm quan trọng, tự em phải chú ý nhiều một chút, đừng để người ta nắm được nhược điểm, thật vất vả mới đi tới bước này, đừng để đến lúc kiếm củi ba năm thiêu một giờ.”

Bùi tỷ: “Còn có Từ tổng, anh ấy cũng biết tin tức rồi, hiện tại đang rất tức giận, em cố gắng tìm một cơ hội đến xin lỗi anh ấy đi.”

A Lạc liếc nhìn, không trả lời.

Thiếu niên ngồi ở một bên tiến lại gần, hỏi: “Làm sao vậy?”

“Hả?” A Lạc quay đầu lại nhìn cậu.

Đầu ngón tay thon dài của thiếu niên nhẹ nhàng điểm lên khóe mắt cô, “Thoạt nhìn hình như chị không vui.”

A Lạc mỉm cười nhàn nhạt: “Không có gì, vừa rồi nhìn thấy một bình luận của antifan thôi.”

Thẩm Hi nhìn kỹ cô, thấy tâm tình cô vẫn còn tốt, cũng không truy vấn đến cùng, chỉ lấy điện thoại ra nói: “Không vui thì đến chơi game đi, tôi đưa chị bay~”

Thiếu niên thích nhất cũng am hiểu nhất chính là chơi game, đối với anh mà nói, bất kỳ chuyện không vui nào cũng có thể được niềm vui sướng khi chơi game xoa dịu.

Từ khi phát hiện hắn chính là Loạn Mã Quân, thỉnh thoảng A Lạc cũng sẽ chơi cùng với hắn, bình thường đều là tranh thủ thời gian nghỉ ngơi khi hai người quay phim.

Bọn họ còn thiết lập quan hệ tình nhân trong trò chơi, mỗi lần mang biểu tượng tình nhân ở trong hẻm núi anh hùng thể hiện ân ái, cũng đã an ủi phần nào nỗi buồn bực khi hai người không thể công khai ở ngoài đời.

Một trận game bắt đầu, hai người với biểu tượng tình nhân cùng nhau đi xuống đường. Thẩm Hi thao tác nghịch thiên, chỉ chốc lát sau đã đánh xuyên thẳng một đường đi xuống, khiến AD đối diện tức giận đến mức mắng bọn họ tú ân ái sẽ nhanh chết.

Đến cuối cùng, phe địch cũng phát hiện ra, Thẩm Hi mới là đùi của bọn họ, năm người cùng nhau vây đuổi chặn hai người, một mình Thẩm Hi ra chiêu năm lần, giết bảy vào bảy ra, cuối cùng thanh máu của người cầm đầu thứ năm cũng hết, trên màn hình hiện lên một mảnh sáu sáu sáu.

A Lạc cao hứng đi theo phía sau hắn cọ trợ công, người phe đối diện căn bản không đụng vào cô, có lần địch nhân đánh dã ngoại chụp chết cô một lần, sau đó Thẩm Hi đuổi theo tàn sát hẳn năm lần, giết đến cả Liên gia môn cũng không dám ra ngoài, sau đó cũng không ai dám tới tìm A Lạc nữa.

Phải nói là chơi game thực sự rất vui sướng, đặc biệt khi có bắp đùi mang theo, cá muối nằm thắng ai mà không thích chứ?

Đánh xong một trận, đạo diễn gọi A Lạc tiếp tục đi quay phim, Thẩm Hi ít phân cảnh, phần lớn thời gian đều ở bên cạnh nhìn xem, mặc dù như vậy, diễn xuất của anh cũng không tệ, nhiều nhất chỉ còn ba đến năm ngày nữa là có thể quay xong.

Một khi quay xong, Thẩm Hi cũng không thể ở lại đoàn làm phim nữa.

Càng đến gần thời điểm xa nhau, thiếu niên càng thêm dính người hơn, giống như bị chứng nghiện hơi người vậy, cho dù ở trước mặt người khác thì sẽ thu liễm một chút nhưng vừa ra đến sau lưng lại càng lúc càng làm càn.

A Lạc cũng có thể hiểu được, dù sao cũng là đại nam hài huyết khí phương cương, lại là lần đầu tiên yêu đương, dính người một chút cũng bình thường.

Ban đêm Thẩm Hi thỉnh thoảng sẽ lẻn vào phòng cô, bình thường hai người sẽ dính nhau chơi game, hoặc là tiến hành một số giao lưu thân mật giữa các cặp tình nhân.

Nhưng mặc kệ ý loạn tình mê thế nào, Thẩm Hi vẫn có thể phanh gấp vào phút chót, gian nan khắc chế.

Trong gian phòng yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc trầm thấp kìm nén, A Lạc dựa lưng vào sô pha, trên cổ chôn một cái đầu lông xù, cô giơ tay vuốt ve những sợi tóc màu hạt dẻ hơi xoăn của thiếu niên.

Tóc Thẩm Hi vừa mảnh vừa mềm, sờ lên giống như lông cừu, cảm giác cực kỳ tốt.

“Nhạc Nhạc, nếu không... đêm nay cậu đừng trở về nữa...” Khí tức hắn thở ra nóng bỏng, nhìn bộ dạng này của hắn, trong lòng A Lạc cũng kìm lòng không được mà mềm nhũn.

Thẩm Hi lắc đầu, từ cổ cô chống đầu lên. Vành tai thiếu niên đỏ bừng, lông mi dài lại dày rũ xuống, đuôi mắt hiện lên một chút đỏ ửng, trong con ngươi đen phủ một tầng ánh sáng mỏng manh.

“Không được, tôi còn chưa cưới chị, không thể làm như vậy.” Giọng nói của anh khàn khàn, không còn trong trẻo như bình thường.

Thiếu niên quá ngoan, A Lạc mềm lòng đến rối tinh rối mù, ôn nhu nói: “Bây giờ là thời hiện đại, cũng không coi trọng cái này.”

Không ngờ thiếu niên lại lắc đầu như cũ, nghiêm túc nói: “Nhưng đây là chị, tôi không biết tương lai sẽ như thế nào, tôi cũng không thể đảm bảo rằng chúng ta sẽ ở bên nhau, ai cũng không thể dự đoán được tương lai sẽ phát sinh chuyện gì, tôi sợ hiện tại mình làm, nếu như sau này xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, sẽ khiến chị bị tổn thương. Chỉ khi chị trở thành vợ của tôi, chịu trách nhiệm hoàn toàn về cuộc sống của chị, lúc đó tôi mới có thể chân chính biến chị thành người của mình.”

Ánh mắt của hắn kiên định như vậy, đôi mắt trong suốt thấy đáy, A Lạc cùng hắn nhìn nhau thật lâu, không tìm được nửa điểm giả dối, chỉ có thiếu niên tràn đầy chân tâm.

Cô trầm mặc một lát, đột nhiên nhẹ nhàng nhếch khóe môi lên, trong ánh mắt thiếu niên vẫn còn mang theo nhiệt độ, ngửa mặt khẽ hôn lên chóp mũi anh.

“Được, vậy em sẽ chờ anh đến cưới em.“.

Bị cô hôn như vậy, lại thêm một câu hứa hẹn, màu đỏ trên tai Thẩm Hi nhanh chóng lan đến hai má, thiếu chút nữa nhịn không được mà vả mặt tại chỗ.

Anh một lần nữa vùi mặt vào vai cô, ngửi mùi thơm trên tóc cô, khàn giọng nói: “Chị, vậy khi nào chúng ta mới có thể công khai? Tôi muốn mọi người đều biết, em là bạn gái của tôi.”

“Bây giờ còn chưa được, nữ nghệ sĩ cùng thời nổi danh nhất chính là tôi, công ty sẽ không cho phép.” A Lạc khẽ thở dài.

Cô làm sao mà không muốn thừa nhận quan hệ của hai người chứ? Chỉ là hiện tại, chưa phải lúc thích hợp.

Thanh âm thiếu niên truyền tới, nghe vô cùng đáng thương: “Tôi cũng nghe nói qua, công ty kia của chị vừa nhỏ lại vừa rách, lợi dụng chị làm cây rụng tiền cho bọn họ, nếu không thì chị đến công ty của tôi đi? Tôi đảm bảo sẽ dành cho chị những đãi ngộ tốt nhất!”

Sau khi hai người xác định quan hệ, Thẩm Hi liền đem gia thế nhà mình nói thẳng ra, không có nửa điểm giấu diếm. Công ty giải trí Thẩm gia là Quần Tinh Rực Rỡ, quả thật cũng giống như tên gọi của nó, đã nâng lên vô số ngôi sao lớn trong nước, có thể nói là doanh nghiệp hàng đầu trong giới giải trí.

Tuy rằng Thẩm Hi không trực tiếp tham gia quản lý công ty, nhưng hắn có không ít cổ phần, lời này nói ra cũng phải chỉ là nói suông.

Nghe vậy, A Lạc im lặng một lát, nói: “Tôi sẽ cân nhắc.”

Ngày Thẩm Hi rời đi rất nhanh đã đến, A Lạc đưa cậu một đoạn đến trước cửa đoàn làm phim, thiếu niên trông mong nhìn cô, vẻ mặt lưu luyến không rời, cơ hồ là ba bước đi lại ngoảnh mặt nhìn.

A Lạc cũng không nỡ, nhưng cuộc sống không chỉ có tình yêu, cô có sự nghiệp của riêng mình, thiếu niên cũng vậy.

Trong khoảng thời gian này trong đoàn làm phim, Thẩm Hi ngay cả livestream cũng cho nghỉ luôn, những người hâm mộ kia đã sắp náo loạn lên rồi.

Tiễn thiếu niên không bao lâu, A Lạc nhận được một tin nhắn.

Từ tổng: Tân Lạc, tối nay đến Hải Danh Cư, cùng nhau ăn một bữa cơm.

A Lạc không do dự, trả lời: Được.

Thành phố vào đêm lấp lánh những ánh đèn neon, A Lạc đeo khẩu trang và mũ, bao bọc kín mít, một mình đến Hải Danh Cư, một câu lạc bộ tư nhân cao cấp.

Đẩy cánh cửa phòng ra, trong phòng chỉ có một người đàn ông trung niên mặc âu phục, ngồi ở trên sô pha trong phòng, đang cúi đầu chậm rãi pha trà.

“Từ tổng.” A Lạc đi đến, ngồi xuống đối diện người đàn ông.

Lúc này Từ Đông Chu mới ngẩng đầu, hướng về phía cô nở nụ cười.

Tướng mạo hắn bình thường, dáng người cũng có chút phát tướng, cũng không có gì khác biệt so với những nam nhân trung niên trên đường cái, điểm khác biệt duy nhất, chỉ sợ chính là tướng mạo hắn thoạt nhìn quá hiền hòa, khi cười rộ lên làm cho người ta có một loại cảm giác người này thật nhân hậu.

Nhưng A Lạc biết, Từ Đông Chu người này, thật sự không tính là tốt chừng nào.

“Tân Lạc a, nhiều năm như vậy, tôi đối với cô cũng coi như không tệ chứ?” Từ Đông Chu rót ra hai chén trà, một chén đặt trước mặt mình, một chén đưa cho A Lạc.

A Lạc không có nhận, cứ như vậy nhìn về phía hắn.

Từ Đông Chu cũng không thèm để ý, buông chén trà xuống, chậm rãi nói: “Tài nguyên của công ty chúng tôi, lúc nào cũng ưu tiên cho cô, Bùi Song là người đại diện có năng lực như vậy, lại vẫn luôn mang theo một mình cô, cô muốn nhận kịch bản gì thì nhận kịch bản đó, tôi cũng chưa từng ép cô làm chuyện gì, tháng trước cô muốn nghỉ ngơi, tôi cũng cho cô nghỉ ngơi thật tốt. Còn năm đó......”

“Từ tổng,“ A Lạc bỗng nhiên cắt ngang hắn, “Những chuyện này không cần phải nói nữa, có chuyện gì ngài cứ nói thẳng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.