Trong lúc phát sóng trực tiếp, một đám đông ăn dưa vui sướng khi người gặp họa cười 'ha ha ha ha' thì trong ống kính, cả người Thẩm Hi đều không tốt, dùng một cái biểu tình để có thể hình dung hoàn mỹ trạng thái của cậu lúc này đó là: mặt ngoài thì vững như lão cẩu nhưng nội tâm lại là cả một bầu trời hoảng hốt.
Năm câu hỏi, toàn bộ sai cả năm.
Nếu ở tình huống bình thường thì cũng chẳng có gì, nhưng vừa rồi Tân Lạc đã trả lời chính xác cả năm câu hỏi về hắn, dưới sự chênh lệch như vậy, vấn đề lập tức trở nên nghiêm trọng lên.
Cuối cùng, nhóm vận động viên và người mẫu cũng bắt đầu trả lời câu hỏi, cặp đôi mà mọi người đều không coi trọng lại bất ngờ lấy được sáu điểm, mỗi người ba điểm.
Thẩm Hi: “......''
【Nhìn ánh mắt nhỏ nhắn đầy mong mỏi rồi lại trở nên tuyệt vọng của Thẩm Hi, tôi sắp cười chết mất ha ha ha ha】
【Này không phải giống như thời điểm còn đi học, nhận được bài thi điểm thấp, đi khắp nơi hỏi bạn học xung quanh xem có ai thấp hơn mình hay không? Nhất là đến lúc cuối cùng mới phát hiện ra mình là người thấp nhất, sau còn phải lấy chữ ký của cha mẹ nữa, ôi ôi cái loại cảm giác bi thương đến chết tim mà...】
【Xin lỗi tôi chưa bao giờ thi trượt, ha ha ha ha ha]
Bởi vì lần này tất cả mọi người đều ngồi ở phòng khách, thế nên fan vốn phân tán ở các livestream khác cũng đều tập trung cùng một chỗ, cặp đôi Tân Lạc, Thẩm Hi này thu hút quá nhiều người xem, tiểu nãi cẩu Thẩm Hi lại quá đáng yêu, có tâm sự gì cũng sẽ biểu hiện hết lên trên mặt, vì thế tầm mắt của cư dân mạng không tự chủ được liền tập trung hết lên người hai người bọn họ.
Đạo diễn nói: “Bây giờ tôi tuyên bố, vị trí đầu tiên là nhóm Lộ Đào và Ngôn Gia Kỳ, hai người sẽ nhận được thực phẩm trong một ngày hôm nay, cùng với một tấm vé ở khu vui chơi giải trí. Vị trí thứ hai là Chu Gia Dần và Ôn Du Tâm, phần thưởng chỉ có một ngày ba bữa ăn. Xếp thứ ba là Triệu Thiến Thiến, Tôn Ninh Vũ, không có phần thưởng, ngày hôm nay nhất định phải tự mình động thủ chuẩn bị đồ ăn, người cuối cùng là Tân Lạc, Thẩm Hi, hai người không chỉ phải tự chuẩn bị đồ ăn, còn có một hình phạt.”
Nói đến đây, hắn dừng một chút, hiển nhiên ông rất am hiểu trong việc làm thế nào để khơi dậy hứng thú của người khác.
“Hình phạt của hai người chính là phải đi cắt tỉa hoa viên của biệt thự trong ngày hôm nay.”
Không nói đến thì đây vẫn được tính là một hình phạt. Chương trình sống chung không phải là nói bọn họ cả ngày ở nhà không ra ngoài, chương trình cần phải thu hút người xem, khán giả cũng không thích luôn xem người ta ăn cơm rồi lại ngủ.
Cho nên bình thường ban ngày sẽ để cho khách mời ra ngoài hoạt động, buổi tối trở về biệt thự ngủ, mỹ danh thì gọi là đôi tình nhân đi hẹn hò.
Tóm lại chính là, biểu hiện giữa các cặp đôi càng ngọt ngào càng tốt, càng chân thực càng đả động lòng người, không chỉ có thể tăng điểm xem cho chương trình, mà còn có thể dẫn dắt sức nóng của bản thân.
Ngẫm lại xem, các đôi tình nhân khác có thể đi dạo sân chơi, phát đường, cùng nhau ăn tối dưới ánh nến, xem phim bắt búp bê, thật lãng mạn làm sao, còn nhóm A Lạc này cũng chỉ có thể ở nhà đi tỉa cây cắt cỏ, thử nghĩ người nào đáng xem hơn?
A Lạc nghe vậy, thần sắc không thay đổi, mỉm cười nói: “Được rồi, đạo diễn.”
Thiếu niên ở bên cạnh run rẩy, tuy rằng Tân Lạc vẫn luôn cười, nhưng hắn không hiểu sao lại cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Một trò chơi nhỏ làm xong, tổ tiết mục liền đưa bữa sáng tới, bữa sáng đúng là thập phần phong phú, bày cả một đống lớn trên bàn, vậy mà hai đội sau cũng chỉ có thể nhìn thôi.
Lúc bọn Lộ Đào ăn cơm, A Lạc tự mình vào bếp nấu bữa sáng. Cô chiên một quả trứng, còn có hai miếng bánh mì nướng, rồi ép thêm một ly nước trái cây nữa.
Thẩm Hi đi theo phía sau cô như một cái đuôi, vẫn luôn một mực im lặng không lên tiếng, liên tục dùng ánh mắt nhỏ nhìn cô.
Nhìn nửa ngày, thấy A Lạc không để ý tới hắn, thiếu niên lặng lẽ đưa tay ra, ngón tay thon dài trắng nõn câu lấy góc áo của cô, nhỏ giọng nói: “Chị, em sai rồi...”
A Lạc ngữ khí thản nhiên: “Cậu có làm sai chỗ nào sao?”
Nghe vậy, vẻ mặt thiếu niên càng thêm bất an, cẩn thận nói: “Em, em đáp sai câu hỏi.”
“Cũng không trách cậu được, có lẽ lúc trước cậu không biết tôi, không trả lời được cũng là chuyện bình thường.”
“Thế nhưng, nhưng mà...” Thẩm Hi lại không nhịn được nôn nóng, cô nói đúng, trước chương trình này, anh quả thật chưa bao giờ chú ý đến giới giải trí.
Thậm chí vì lý do gia đình, từ nhỏ Thẩm Hi đã gặp không ít quy tắc ngầm trong giới, đối với nữ minh tinh trong giới giải trí càng mẫn cảm mà không có thiện cảm cho lắm.
Mà Tân Lạc... Chỉ cần nhìn bề ngoài của cô, phản ứng đầu tiên sẽ khiến mọi người liên tưởng đến các loại tin tức về chuyện trăng hoa. Nếu như không phải lúc mới gặp, hắn thấy cô vụng về chơi game, vì một chút thắng lợi không đáng kể trong trò chơi mà thật lòng vui sướng thì ấn tượng đầu tiên của anh đối với cô, tuyệt đối sẽ không quá tốt.
Thế nhưng, khi hắn còn lòng mang thành kiến với cô, cô lại ở một nơi nào đó chú ý đến hắn, yêu thích hắn, Thẩm Hi gần như có thể tưởng tượng được cảnh cô lên mạng tra tài liệu của hắn từng chút một, nhớ kỹ từng hình ảnh đến mức quen thuộc những sở thích, thói quen hàng ngày của hắn.
Điều này làm cho thiếu niên chưa từng có kinh nghiệm tình cảm, kìm lòng không đậu mà sinh ra cảm giác như mắc nợ không giải thích được.
Tân Lạc thật lòng đối với hắn, cô thích hắn như vậy, hiểu rõ hắn như vậy, nhưng hắn lại cô phụ tâm ý của cô, trong lòng thiếu niên không ngừng áy náy.
“Chị ơi, em xin lỗi.” Hắn cúi đầu xuống.
A Lạc giương mắt nhìn hắn, thiếu niên mất mát cúi đầu, sợi tóc màu hạt dẻ hơi xoăn, một cái đầu thoạt nhìn như lông xù, vừa đáng thương lại đáng yêu.
Cô nhịn không được đưa tay, sờ lên đầu hắn một cái, thủ pháp kia, giống như đang sờ một chú chó nhỏ nhu thuận đáng yêu.
“Không sao đâu.”
A Lạc không dùng lý do đường hoàng cho có lệ, cũng không làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, mà ôn nhu hỏi hắn: “Vậy sau này cậu có thể nhớ kỹ những điều đó không?”
Thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt tiểu cẩu sáng lấp lánh nhìn A Lạc, trong nháy mắt cười lộ ra răng nanh nhỏ, vui vẻ nói: “Vừa nãy đã nhớ kỹ rồi! Chị thích ăn mặn, thích màu trắng, tốt nghiệp học viện Hý kịch Trung ương, tác phẩm đầu tiên là “Mỹ nhân vô song”, chị chưa từng yêu đương...”
“Không đúng...”, hắn đột nhiên sửa lại, “Chị từng yêu rồi.”
A Lạc nghi hoặc nhíu mày: “Hả?”
“Không phải chị đang làm bạn gái tôi sao?” Thiếu niên nghiêng đầu, chớp chớp mắt, đáy mắt trong suốt đều là ý cười.
Nếu cô thật lòng thích anh, vậy anh cũng phải đối xử tốt với cô mới được. Hắn thầm nghĩ.
【Ô ô ô ô quá ngọt, quá ngọt, quá ngọt rồi!!! Bây giờ hai người đang nói chuyện yêu đương a a a a a! 】
【 Mở điện thoại di động và máy tính muốn đồng thời nhìn Chu nam thần và Tân nữ thần, kết quả đến bây giờ mắt tôi đều dính vào điện thoại di động xem nữ thần và tiểu nãi cẩu, tôi không muốn nói là màn hình điện thoại quá nhỏ đành phải đổi sang máy tính để xem đâu, xin lỗi Chu nam thần! Không phải tôi tự nhiên muốn chuyển đâu mà thật sự là hai người bọn họ quá ngọt ngào! 】
【Tiểu nãi cẩu quá ngọt, quá ngọt mà! Trái tim thiếu nữ của tôi muốn nổ tung luôn rồi! Cặp đôi này nhốt tôi có được không!!! 】
Sau khi ăn sáng xong, các tổ liền tự sắp xếp lịch trình, nhóm Lộ Đào thì đến sân chơi giải trí, Chu Gia Dần cùng Ôn Du Tâm quyết định đi xem phim, người mẫu Triệu Thiến Thiến và Tôn Ninh Vũ hai người không ăn sáng, đói bụng định ra đường hát rong bán nghệ mưu sinh.
Trong toàn bộ biệt thự, chỉ còn lại một người quay phim và nhóm A Lạc.
Biệt thự này rất lớn, hoa viên cũng không nhỏ, có điều hơn phân nửa đều là bãi cỏ, chỉ cần dùng máy cắt cỏ cắt tỉa là được. Sau đó còn có một vòng bụi cây thấp vây quanh bãi cỏ, chia ra từng mảnh đất nhỏ trồng hoa hồng.
Tháng tám nóng bức, chăm sóc khu vườn dưới ánh mặt trời chói chang, không phải là một nhiệm vụ dễ dàng.
Là một nữ minh tinh quản lý hình ảnh nghiêm ngặt, A Lạc vô cùng chuyên nghiệp, cô thay quần dài, găng tay chống nắng, còn thoa một lớp kem chống nắng thật dày cho vùng da tay, cổ và mặt bị lộ ra, cuối cùng lại kéo thiếu niên qua đây, bôi lên mặt hắn.
“Chị ơi, em không sợ phơi nắng.” Thiếu niên bị cô ấn ngồi trên sô pha, ngửa mặt để cho cô thoa kem, vành tai hồng hồng nói.
Hắn còn chưa từng tiếp xúc thân mật với người khác phái như vậy, đây là lần đầu tiên.
A Lạc dạy bảo hắn: “Con trai phải trắng một chút mới được các cô gái thích.”
Đang bôi lên má hắn, thiếu niên nói chuyện hàm hồ: “Chị họ em lại thích kiểu người như Hứa Dã.”
Hứa Dã là một hán tử cứng rắn nổi tiếng trong giới giải trí, một thân da thịt màu lúa mì, thân cao chân dài, cơ bụng tám múi, mê hoặc không ít tiểu nữ sinh thần hồn điên đảo.
A Lạc nghe ra sự hâm mộ trong thanh âm thiếu niên, đánh giá hai mắt hắn, nhịn không được cười nói: “Đừng nghĩ nữa, bọo dáng tiểu nãi cẩu này của cậu đủ để lừa gạt các đại tỷ tỷ rồi.”
“À.....” Thẩm Hi trầm ngâm một lát, bỗng nhiên mở miệng, thăm dò cười hỏi: “Vậy tiểu bạch kiểm như em, chị có thích không?”
A Lạc nhào nặn trên mặt hắn một trận, ngẩn người mới phản ứng lại, nhận ra hình như mình bị trêu chọc.
Đầu ngón tay cô khẽ động, bóp chặt gò má mềm mại của cậu, cười tủm tỉm nói: “Chị thích chơi game có độ khó một chút.”
【Đây là ra ám thị đó nha! Đây nhất định là ngầm thổ lộ rồi! A a a a nữ thần thật trêu ngươi ô ô ô ô! 】
【 a a A Hi Lạc! Còn ai chơi game lợi hại hơn Thẩm Hi chứ! Tỷ tỷ chính là đang thổ lộ a a! 】
【Chờ đã, nữ thần đã thổ lộ như vậy rồi, sao Thẩm Hi lại làm bộ dạng không cao hứng? Không phải chứ, không phải lúc trước còn biểu hiện rất thích nữ thần sao? Tại sao người ta lại lộ rõ lại biến sắc? 】
Không ai đoán được, lúc này Thẩm Hi đang nghĩ đến trải nghiệm trong game.
Cô nói chơi game khó, hẳn là hắn sao?
Tâm trạng Thẩm Hi hiện tại rất phức tạp, nghe Tân Lạc nói thích anh, ban đầu anh còn cảm thấy hư ảo không chân thật. Nhưng theo những chi tiết nhỏ mà cô biểu lộ ra càng ngày càng nhiều, anh có thể nhận ra có lẽ cô thật sự thích anh, cũng dần dần không biết nên dùng thái độ gì để đối mặt với cô.
Hắn thừa nhận, hắn thật sự có chút động tâm với cô, được một người phụ nữ như Tân Lạc thích, người đàn ông nào có thể kháng cự được đây?
Có đôi khi, hắn thậm chí còn tự hỏi tại sao cô luôn mơ hồ ám chỉ, mà không trực tiếp thổ lộ, như vậy hắn cũng sẽ không cần phải phiền não như lúc này.
A Lạc lại không biết đáy lòng thiếu niên đang rất rối rắm, cô chăm chú bôi chống nắng cho cậu, tiếp theo hai người ra cửa, đi vào trong sân trước biệt thự.
A Lạc đội mũ che nắng trên đầu, nàng mặc quá nhiều, vừa đứng dưới ánh mặt trời một lát, trên người liền toát mồ hôi.
Thiếu niên chỉ mặc một chiếc áo thun ngắn tay màu đen, phía dưới là một chiếc quần giản dị, bước chân dài đi phía trước.
Hôm nay có gió, gió thổi lên chiếc áo thun mỏng manh của cậu, lộ ra vòng eo cực kỳ duyên dáng của thiếu niên, vừa gầy vừa mạnh mẽ, tràn ngập tinh thần phấn chấn đặc biệt của người trẻ tuổi.
“Tôi sẽ dùng máy cắt để cắt cỏ, chị qua tỉa cây đi.” Thẩm Hi nói xong, thuần thục đẩy máy cắt cỏ đến mép bãi cỏ.
Ê-kíp chương trình đã chuẩn bị dụng cụ trước, A Lạc cầm kéo lớn tỉa cây bụi, tò mò hỏi: “Sao cậu lại biết dùng máy cắt cỏ?”
Làn da thiếu niên trắng nõn, cả người giống như muốn hòa tan trong ánh mặt trời, giọng nói trong trẻo theo gió truyền đến: “Khi còn bé trong nhà thường có người chăm sóc vườn hoa, tôi theo bác ấy nhìn lâu một chút, liền học được.”
Máy cắt cỏ xoay chuyển, phát ra tiếng kêu ù ù, lá cỏ cắt rơi trên mặt đất, trong không khí tràn ngập mùi cỏ cây tươi mát.
【Chờ một chút, không phải nói nhà Linh Thần rất nghèo sao? Khi còn nhỏ, trong nhà cậu ấy còn có cả một hoa viên hả??? 】