Người phụ nữ liên tục lắc đầu, tựa như phản bác lại câu nói của Sở Ngạn. Nhưng hắn cũng chẳng rảnh rỗi tranh cãi với người đó. Đơn giản mà đóng cửa, để lại một câu -”Hại con người khác, thì đến lượt con mình chịu tội mà thôi”-
- “Đại sư... đại sư, làm ơn giúp tôi, bao nhiêu tiền tôi đều bằng lòng trả, làm ơn cứu con tôi”- Người phụ nữ dường như rất tuyệt vọng, khẩn khoản cầu xin.
Nhưng Sở Ngạn chỉ liếc qua một cái rồi đóng sập cửa lại. Đối mặt với nhân quả tuần hoàn, Sở Ngạn không muốn can thiệp...
Vĩnh Hy thấy hắn bình thản ngồi ăn cũng không muốn để âm thanh hỗn tạp lọt vào tai mình, y búng tay một cái, mọi âm thanh dường như đã biến mất.
- “Quỷ chắn đường? Anh là... “- Hắn thích thú nhìn con quỷ khổng lồ trong suốt đang bao căn phòng bếp.
Y lắc đầu khẽ cười -”Tôi là kẻ săn quỷ”- Phải, khi màn đêm buông xuống, chính là thời điểm y hành động, nhưng do tiểu hồ ly này, y đã bỏ qua nguyên tắc đi săn mà triền miên cùng hắn.
Sở Ngạn đảo mắt, bắt lấy tay Vĩnh Hy. Tay của y được mở ra, một con mắt thấp thoáng giữa lòng bàn tay vẫn còn đang đóng mở. Trên vị diện này nếu nói về những người có năng lực đặc biệt thì rất ít, chỉ có 0.1% được sinh ra là có năng lực thần kỳ.
Nhưng so với số dân trên thế giới này, cũng được kha khá người. Bọn họ chia làm hai phe, một là theo tín ngưỡng của quỷ dữ, tùy tâm mà quyết, bọn họ có thể nổi sát tâm với bất kỳ ai. Hai chính là những dạng những ẩn sĩ ẩn dật, chăm chỉ tu hành, chỉ khi có duyên mới ra tay giúp đỡ, không tùy tiện trái thiên ý, khá giống với Sở Ngạn hiện tại.
- “Vậy ác linh trên người cô bé hôm qua...”- Sở Ngạn cảm thấy rất buồn cười sau cái gật đầu của y, hóa ra là do hắn cướp đi con mồi của y nha.
- “Thôi miên thuật của em cũng chẳng phải rất tốt sao? Khiến cho ai cũng tin tưởng”- Vĩnh Hy cũng không ngại mà đáp lại.
- “Mọi thứ nếu dựa trên khoa học thì mới có người tin mà bản thân lại không bị vướng vào danh xưng mê tín dị đoan”- Thời thế thay đổi, năng lực thích ứng không mạnh liền bị đào thải.
- “Sau này không cần phải làm những việc này, tránh lại bị dị nghị”- Y xoa đầu hắn, không muốn hắn khó chịu vì những việc mình không thích.
- “Anh sẽ nuôi tôi? Đừng quên chúng ta mới chỉ quen nhau một ngày thôi, tôi đáng vậy sao?”- Hắn cười tự giễu, đem chén bát đi rửa
Vĩnh Hy cũng không để ý lắm, đối với người tùy tâm sở dục thì vấn đề thời gian không quan trọng, quan trọng chính là người này đã bước vào tim y kể từ ngày đầu tiên.
- “Tôi đợi em, đến khi nào em chấp nhận tôi thì thôi”-
[... Ngươi mà phụ y nữa ta thà ở dạng mèo cũng không đi với một tên vô tâm vô phế như người] - Lucifer thật sự không nhẫn tâm nhìn một người tuy mất hết ký ức vẫn chờ hắn như vậy, nếu để y đau khổ nữa thì thật quá tàn nhẫn rồi.
- “Câm”-
•
Cẩm Đan đối diện với ác linh hung dữ cùng với sự chất vấn An phu nhân không khỏi đau đầu -”An phu nhân, quả thật tôi không đủ pháp lực để diệt thứ này”-
- “Ngài đã tự xưng là thể trị mọi thứ, sao lại như vậy”- Người phụ nữ trẻ chính là chủ nhân mới của An gia - A phu nhân, ngay sau khi người vợ đầu tiên của chồng mình qua đời.
- “Thật sự...”- Chính cậu cũng không ngờ tại thời đại linh khí ít hơn gấp ngàn lần so với nơi mình sống cũng có thể nuôi dưỡng ác linh đáng sợ như vậy.
An lão gia cũng đau lòng không kém, tuổi già mới có một đứa con, ông thương còn không hết, nhìn đứa con tuổi nhỏ mà xót xa vô cùng.
- “Vị nhà thôi miên thuật dù thế nào cũng không chịu ra tay giúp đỡ sao?”- An lão gia cắn môi, tức giận ném một vali tiền xuống đất, đầy tức giận.
- “Học trò của hắn còn nói em là tạo nghiệp nên con mình mới như vậy”- An phu nhân khóc đến tàn tâm tàn phế.
- “Một lũ nghèo hèn còn sĩ diện, ông đây nhất định phải đốt nát căn nhà cũ nát đó”-
Quản gia hơi híp mắt, lấy nước cho ông ta rồi mới đưa ra ý kiến -”Có một kẻ cũng rất nổi danh trong giới huyền thuật, nhưng hắn là kẻ kết giao với quỷ dữ, nếu như giao lưu e rằng...”-
- “Mặc kệ, liên lạc với hắn, miễn cứu được con trai ta thì mọi thứ đều chấp nhận”- Con của ông sinh ra ban đầu rất mạnh khỏe, hồng hào trắng trẻo, nhưng chỉ mới vài tháng liền bầm tím khắp người, triệu chứng khó thở hoành hành. Khám bao nhiêu bệnh viện đều không có kết quả. Chỉ đành tìm đến vị thôi miên thuật qua lời của những thương nhân cót tiếng trong giới kinh doanh.
Vốn đã được cảnh báo rằng, đại sư thôi miên chỉ nhận một việc trong một tháng nhưng ông ta vẫn ôm tâm niệm “*có tiền có thể sai khiến ma quỷ*” đến gặp hắn.
Chỉ là không ngờ cái kết lại...
Hiện tại chỉ còn bản giao kèo với quỷ mới có thể giúp con ông.
An lão gia liếc nhìn di ảnh bàn thờ không khỏi dài, là ông có lỗi với người vợ tần tảo đoản mệnh ấy.