Editor: Mèo Lười
Theo bộ phim “Cung truyền” được truyền bá ra, trên mạng internet liền trào dâng một luồng khí nóng. Ngoài trừ đội hình diễn viên to lớn ra, nội dung cùng đạo cụ cũng có thể nói là hoàn mỹ. Cũng không thể trách lúc trước sinh hoạt của đám người Hạ Lưu quá khó khăn, chung quy đạo diễn đã đem phần lớn tài chính đều đầu tư vào trang phục cùng đạo cụ.
Sau khi đến thế giới này, Hạ Lưu dường như rất thích lướt Weibo. Bởi vì hoạt động kế tiếp của cô không nhiều, cho nên bây giờ cô có vẻ rất thảnh thơi.
Người đại diện Hứa Hiền rất phỉ nhổ đối với hành vi sa đọa trụy lạc này của cô. Thừa dịp hiện tại bộ phim “Cung truyền” đang được yêu thích, hắn thuận thế tìm cho Hạ Lưu vài hợp đồng quảng cáo, thế nhưng đều bị cô từ chối.
“Tôi nói cô tại sao lại ngang bướng như vậy! Cô cho rằng cô cùng một con đường với Trần Tử sao? Cô bây giờ không thừa dịp có chút danh tiếng mà nhận vài hợp đồng quảng cáo tiếp tục phấn đấu thì muốn làm gì? Tôi hỏi cô đấy, rốt cuộc cô muốn làm cái gì đây?!”
Hạ Lưu ở trên sôfa ngọ nguậy lật người, đưa lưng với Hứa Hiền, còn thuận tiện kéo chăn che lỗ tai. Theo Hứa Hiền nhìn thấy thì bộ dạng của cô có vẻ như không hề có lòng cầu tiến.
“Hạ Lưu!”
“Tối hôm qua ở trên diễn đàn tranh đấu với người ta đến 3 giờ sáng. Bây giờ anh giúp tôi mua bánh bao và bánh bột tôm làm bữa sáng. Đúng rồi, mua thêm một tô mỳ vằn thắn nữa. Còn bây giờ thì để tôi ngủ một lát, lúc tỉnh lại sẽ nói một sự kiện trọng đại cho anh biết, được không?” trong chăn truyền ra tiếng nói chuyện mơ hồ của Hạ Lưu. Hứa Hiền cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể làm theo lời cô. Ai bảo hắn là người đại diện của một diễn viên nhỏ bé, dưới tay cũng chỉ có một nghệ nhân là Hạ Lưu đâu?
Đợi đến sau khi Hạ Lưu chậm chạp ăn xong, Hứa Hiền rốt cuộc nhịn không được lên tiếng: “Cô nhanh nói cho tôi biết, vì sao không chịu đi quay quảng cáo?!”
“Không có kiện phẩm bảo đảm an toàn, không có đồ ăn vặt an toàn, vấn đề đồ trang điểm xảy ra nhiều lần. Hứa Hiền, nếu quả thật nhận những hợp đồng đó, sẽ có kết cục gì xảy ra chắc hẳn anh cũng biết rõ?” Hạ Lưu một ngụm cắn bánh bột tôm, mặt da trơn mềm của bánh kết hợp cùng sự co dãn mười phần của thịt tôm, còn có mùi hương như có như không của cà rốt. Bên trong nhân là những món mỹ vị như vậy còn bên ngoài được phủ một màu vàng óng ánh. Tất cả khiến cho người nhìn chỉ muốn nhanh chóng nuốt vào những miếng còn lại để giải thèm nỗi khổ dằn vặt.
Hứa Hiền im lặng, cảm thấy tức cười. Không sai, hắn đích xác chính là người đại diện của một diễn viên nhỏ bé, nhưng như vậy cũng không có nghĩa hắn không hiểu những chuyện kia của giới giải trí.
“Nhưng Hạ Lưu a, hiện tại cô ngoài trừ những hợp đồng quảng cáo kia thì không có hợp đồng nào khác đâu. Mặc dù chỉ là những hợp đồng quảng cáo nhỏ, nhưng ít nhất vẫn có vài đồng để cầm cự nha”
“Ai nói tiếp theo tôi không có hợp đồng?” Hạ Lưu trực tiếp bưng canh lên uống, sau đó không chút hoang mang lau khô miệng, nói với Hứa Hiền: “Chuyện vừa rồi tôi muốn nói chính là cái này. Tôi thực ra mấy ngày nay không hề rảnh rỗi, chính là đang xem những bộ phim Lâm Nhạc làm đạo diễn để học tập biểu diễn. Cuối tuần này tôi còn muốn đến bộ phim mới này của ông ấy để thử vai”
Khi nghe đến hai chữ Lâm Nhạc, Hứa Hiền phút chốc chấn kinh đến nỗi không nói ra lời. Ấp a ấp úng một hồi lâu mới không thể tin hỏi Hạ Lưu: “Bộ phim mới do Lâm Nhạc làm đạo diễn? Cô là nói đến bộ phim 'Bình thủy tương phùng'?”
“Đúng vậy, chính là bộ phim sắp tới Giang Thu Ngạn làm nam chính” Hạ Lưu cầm một cái bánh bao bỏ vào miệng, sau khi nhai kỹ nuốt chậm ăn xong mới tiếp tục nói: “Là đạo diễn Lưu đã đề cử tôi cho Lâm Nhạc, lấy được tư cách thử vai”
“Cô, cô, cô!” Hứa Hiền lắp bắp nửa ngày cũng không thể nói ra một câu hoàn chỉnh. Hạ Lưu ngáp một cái, thuận tiện nhét cái bánh bao vào trong miệng đang mở to của hắn.
Cô cười híp mắt nhìn hắn, chậm rãi nói một câu: “Da mỏng nhân dầy, thịt nước phong phú”
“Ưm!”
“Ngày kia sắp xếp xong lịch trình thì theo tôi thử vai đi”
“Không cần sắp xếp lịch trình” Hứa Hiền gian nan nuốt bánh bao, lúc này mới có thể nới nói một câu.
“Hửm?”
Hứa Hiền bị áp bức hồi lâu cuối cùng cũng có cơ hồi trở mình, hung hăng khinh bỉ: “Cô căn bản không có hợp đồng nào khác, sắp xếp cái rắm!”
Bởi vì bản thân không có hợp đồng gì, Hạ Lưu mấy ngày gần đây đều chuyên chú ở nhà suy nghĩ về bộ tiểu thuyết 'Bình thủy tương phùng' kia. Sở dĩ dụng tâm như vậy bởi vì cô đã quyết tâm phải dành lấy vai diễn nữ chính, chứ không phải là vai nữ phụ kia.
Trong nguyên văn thì Phó Tuyết cũng chỉ lấy được vai diễn nữ số 3, nhưng dã tâm của Hạ Lưu không nhỏ. Trước kia đạo diễn Lưu từng tiết lộ qua với cô, trước mắt họ chỉ mới xác định Giang Thu Ngạn là nam chính, những nhân vật khác đều chỉ mới bắt đầu thử vai lựa chọn.
“Ngực của cô khá lớn, muốn đạt kết quả mong muốn thì phải phát huy ưu thế của bản thân mới đúng” Hứa Hiền một bên nói, một bên đem một bộ lễ phục trễ cổ đưa cho Hạ Lưu.
“Bộ này không được, giúp tôi tìm một cái áo sơ mi cũ, một cái quần bò rộng rãi và một đôi giày thể thao, lát nữa trên đường đi tiện ghé vào bên đường mua thêm một cái kẹp tóc màu đen nữa”
“Cô nói cho tôi biết trước cô lại muốn làm ra loại chuyện gì nữa đây a!” đối mặt với loại yêu cầu như cố tình gây sự này của Hạ Lưu, người đại diện như hắn quả thật muốn nổi điên.
“Yên tâm đi, tôi đi làm ảnh hậu thì anh vẫn là sẽ là người đại diện cho tôi” tối qua ở trên diễn đàn dành được thắng lợi cho nên bây giờ tâm trạng Hạ Lưu rất tốt, hào sảng vỗ vai Hứa Hiền. Sau đó xoay người vào phòng cột mái tóc đen nhánh thành một đuôi ngựa.
“Nghe nói hôm nay cô sẽ đến đoàn làm phim 'Bình thủy tương phùng' thử vai?”
Hạ Lưu nhìn màn hình di động, rất ngạc nhiên khi thấy Giang Thu Ngạn gửi đến tin nhắn hỏi chuyện này. Rõ ràng hôm nay Giang Thiên vương ắt hẳn rất bận rộn, cũng không biết sao lại có thể rãnh rỗi như vậy.
“Anh đang ở trường quay?” Hạ Lưu ngồi trên chiếc xe second-hand của Hứa Hiền, khẽ tựa lưng vào ghế ngồi, nhanh chóng trả lời tin nhắn cho hắn.
“Đến thời điểm anh sẽ biết”
Cô thật ra biết Giang Thu Ngạn đang làm gì. Với tư cách là bạn thân với Lâm Nhạc và là nam chính của bộ phim mới này, hôm nay Giang Thu Ngạn sẽ đến trường quay hỗ trợ lựa chọn diễn viên. Trong nguyên văn thì sở dĩ Phó Tuyết lấy được vai Hdiễn, cùng với độ hảo của Giang Thu Ngạn đối với cô cũng là có chút quan hệ.
Vừa xuống xe, Hạ Lưu vẻ mặt bình thản đi xuyên qua một đám mỹ nữ chân dài. Vóc dáng của cô không tính là cao, hơn nữa những diễn viên ở đây đều có chiều cao lý tưởng, trong tình huống này trái lại giống như một chú vịt hoang lạc vào bầy thiên nga trắng.
“Cô qua đây, rót cho tôi ly nước” đột nhiên nghe một câu nói như vậy, Hạ Lưu nâng mắt nhìn. Đó là một nữ diễn viên hạng 2 nổi danh nhờ diễn trong phim thần tượng. Có vẻ như cô ta đã đem cô trở thành chân chạy vặt của đoàn phim.
Hạ Lưu cũng không dừng lại mà lập tức tiếp tục bước về phía trước.
“Tôi nói cô đứng lại cho tôi!” Sắc mặt của diễn viên kia đen đi một bực, bước nhanh về phía trước gữ chặt Hạ Lưu, “Thái độ làm việc của cô như vậy là như thế nào hả?”
“Tiểu thư, phiền cô buông tay ra, tôi không có thời gian” Hạ Lưu dừng bước, rất nghiêm túc cẩn thận nhìn nữ diễn viên kia. “Nếu như cô thật sự muốn uống nước, kỳ thật máy làm nước đang ở sau lưng của cô”
Hứa Hiền đứng một bên sớm bị cục diện này làm mụ mị đầu óc, ngay lúc hắn định tiến lên khuyên giải thì những diễn viên bên cạnh đột nhiên kinh hô lên.
“A, xem bên kia kìa! Là Giang Thu Ngạn!”
“Trời ạ! Hôm nay Giang Thu Ngạn cũng đến nơi này sao?!”
Giang Thu Ngạn một bên ôn hòa mỉm cười chào hỏi với tất cả diễn viên, một bên đi đến bên cạnh Hạ Lưu.
“Ăn sáng rồi chứ?” Hắn vừa đến liền ân cần hỏi câu hỏi khiến người nghe cảm thấy quan hệ của hai người rất thân cận này. Hạ Lưu thuận miệng đáp một tiếng, lại nói tiếp một câu: “Ăn bánh bột tôm, bánh bao, còn có mỳ vằn thắn hải sản. Còn Giang Thiên vương ăn gì?”
Trong ánh mắt nhìn Giang Thu Ngạn mười phần đều là ý tứ khoe khoang.
“Sáng sớm liền đến nơi này, vẫn chưa ăn” Giang Thu Ngạn chịu đưng kích thích trong lòng nhất thời cảm thấy khó chịu. Hắn khách sáo cười với nữ diễn viên bên cạnh Hạ Lưu, sau đó nói với cô: “Đi thôi, tôi dẫn cô đi thử vai”
Có Giang Thu Ngạn ở phía trước dẫn đường, Hạ Lưu cũng rất hưởng thụ đãi ngộ của khách quý này một lần. Đột nhiên cô trầm mặc một lát, nói: “Giang Thiên vương, nếu anh cứ như vậy sẽ rước lấy phiền phức”
“Sao vậy? Cô sợ trở thành đề tài bát quái của người khác?” Giang Thu Ngạn quay đầu cười trêu chọc cô.
“Tuần trước bởi vì anh gửi tin nhắn đó, tôi đã trở thành đề tài bàn tán trên Weibo” Hạ Lưu rất nghi ngờ mà nhìn Giang Thu Ngạn, “Anh thì không cần phải tuyên truyền làm gì, vậy giúp tôi như vậy là vì cái gì?”
Nếu hai người thật sự náo loạn gây nên chuyện phiền phức, người được lợi chắc chắn là Hạ Lưu. Đối với Giang Thu Ngạn mà nói căn bản không có chỗ nào tốt, hắn không cần dùng những tin tức bất lợi và anti để vang danh.
“Bởi vì kỹ năng biểu diễn của cô rất tốt, tôi có chút mong đợi được diễn chung với cô” Giang Thu Ngạn không chút hoang mang nói, “Đối với một người có thực lực nhưng không có may mắn như cô vậy tại sao không cho cô một cơ hội?”
Không thể không nói, kỹ năng biểu diễn của Hạ Lưu trong bộ phim 'Cung truyền' đã khiến cho Giang Thu Ngạn có một sự quan tâm đặc biệt với cô. Nếu muốn nói đến người có lời nói có giá trị nhất thì người đó chắc chắn là Giang Thu Ngạn. Trong nguyên văn sở dĩ Phó Tuyết có thể hấp dẫn Giang Thu Ngạn cũng bởi vì hắn ở phương diện kỹ năng biểu diễn trời sinh đã có thiên phú, cũng rất hứng thú với nó.
Đương nhiên, lý do Hạ Lưu hấp dẫn được Giang Thu Ngạn chỉ sợ còn có những hoạt động bí mật trong mấy tháng kia.
“Cám ơn anh” Hạ Lưu thấp giọng nói cảm ơn, ngữ khí rất nghiêm túc.
“Đợi lát nữa lúc thử vai biểu hiện tốt một chút, đừng làm ảnh hưởng xấu danh tiếng của tôi. Nến biết, trừ đạo diễn Lưu, tôi cũng đề cử cô với Lâm Nhạc”
“Chắc chắn sẽ không làm ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của anh”
“Được! Nhưng bộ đồ cô đang mặc, chẳng lẽ muốn mang loại khẩu vị lớn như vậy đi tranh đoạt vai nữ chính?” Ánh mắt của Giang Thu Ngạn rất tinh tế, chỉ nhìn lướt qua liền đại khái đoán được tâm tư của Hạ Lưu, cũng khiến hắn có chút kinh ngạc. Tóm lại mà nói một nữ diễn viên nhỏ không có danh tiếng muốn lấy được vai nữ chính của một đạo diễn nổi tiếng quả thực không dễ dàng.
“Tôi sẽ không nhận thua” Hạ Lưu nhìn thoáng qua Giang Thu Ngạn, rất nghiêm túc mà nói một câu như vậy.
[Chúc mừng bạn đtạ được 3 điểm độ hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 61]
“Vậy thì cố gắng lên! Đi, chúng ta đi gặp đạo diễn”
Lúc đi vào, nơi đó đã có mặt khoản chừng bảy, tám nữ diễn viên, trong đó cũng không thiếu nhân vật cấp bậc ảnh hậu.
Hạ Lưu cũng ngồi xuống, lẳng lặng nhìn những người đó biểu diễn, chờ đợi đến lượt của mình.
Hứa Hiền chờ ở bên ngoài đang đau đầu nhìn vào diễn đàn đang không ngừng cập nhập tin tức kia. Không biết lúc nãy khi Giang Thu Ngạn ra đón Hạ Lưu kia đã bị ai chụp được. Vị trí chụp lén cũng rất vi diệu, nhìn vào giống như Giang Thu Ngạn đang ôm Hạ Lưu.
“Mối quan hệ thân mật của Giang Thu Ngạn và Hạ Lưu đã sáng tỏ!”
Tiêu đề này nghe có vẻ rất thật, giống như người này biết rất rõ chuyện của họ vậy!
“Con đường đi lên của nữ diễn viên hạng ba trong giới giải trí là nhờ dựa hơi vào nam diễn viên nổi tiếng”
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn liền có nhiều tin tức đến vậy, đây là chuyện gì đây a.
“Sáng tỏ tình nhân của Giang Thu Ngạn, tiết lộ chuyện có khả năng Hạ Lưu có thai với Thiên vương!”
Hứa Hiền cảm thấy mắt của mình dường như cũng muốn rớt xuống luôn rồi. Những tin tức bát quái chó má này quả thật quá lắm rồi!
Chuyện phiền phức lần này so với sự kiện trên Weibo kia phiền phức hơn rất nhiều. Cái tên Hạ Lưu rốt cuộc cũng từ trong suốt trở thành màu hồng đen, chỉ là...
Hứa Hiền bắt đầu lo lắng vị nghệ sĩ thích ăn quà vặt kia sẽ đối phó như thế nào.