EDIT: morticia.
Lý Đông Thanh tê da đầu, chuyện giúp người khác trừ quỷ nhập hồn, không phải anh ta chưa từng làm, nhưng một lúc nhiều quỷ nhập hồn như thế, anh chưa từng gặp! Không có chỗ để xuống tay luôn á!
Anh đưa mắt cầu xin giúp đỡ lên người Lâm Tô, “Lão đại...”
Lâm Tô vỗ vỗ Ninh Việt, “Anh đi.”
Ninh Việt chỉ mình ngạc nhiên nói, “Tôi?”
“Đúng, chính là anh, đến lúc làm việc thiện rồi đó.” Lâm Tô gật đầu nói, “Anh đụng đến quỷ được, nặn từng con thành cục rồi lôi ra.”
Lại còn từng con, cô tính làm mì sợi à? Ninh Việt khóc không ra nước mắt, anh là quỷ, sao còn phải đi kéo quỷ?
Lý Đông Thanh cũng bừng tỉnh đại ngộ, “Ờ ha, sao tôi lại không nghĩ ra.”
Chỉ có Tống Hoài Chi hoang mang, bọn họ đang nói gì thế? Sao anh nghe không hiểu gì hết vậy?
Dù nghe không hiểu, nhưng thấy hình như bọn họ có cách giải quyết, anh cũng yên tâm.
Lâm Tô liên tục đảm bảo, sẽ không để quỷ tổn thương mình, Ninh Việt mới khóc thút thít đi kéo mì sợi, à không, kéo quỷ.
Theo năng lực của Ninh Việt mà nói, anh rất cường đại, tiểu quỷ bình thường đều không phải đối thủ của anh, nên quỷ hồn nhập lên người Giang Tiểu Mãn, bị anh kéo ra từng con.
Anh lôi một con ra Lý Đông Thanh nhanh chóng dán phù lên. Ninh Việt kéo một con, Lý Đông Thanh dán một con, hai người phối hợp ăn ý.
Một con, hai con, ba con... Kéo ra đủ tám con!
Lý Đông Thanh líu lưỡi, “Quả nhiên, cô gái này thể chất đặc thù à? Sao được nhiều quỷ thích thế?”
Lâm Tô không trả lời, Giang Tiểu Mãn thể thuần âm, là thứ dễ thu hút tà tu quỷ quái, trong Huyền Môn cũng có thuật thải bổ, lỡ có người nhẫn tâm, xuống tay với Giang Tiểu Mãn thì sao? Không oán không cừu, Lâm Tô cũng không định đưa tai họa đến cho Giang Tiểu Mãn.
Sau khi quỷ nhập bị trừ hết, Giang Tiểu Mãn ngất đi.
Tống Hoài Chi nhanh tay lẹ mắt đỡ được, sau đó thận trọng ôm cô ấy lên giường. Ánh mắt anh đầy ôn nhu yêu thương đến chính anh cũng không phát hiện.
Thấy chưa, không có nam hai, nam nữ chính gặp nhau yêu nhau sớm hơn.
Lâm Tô không định nhúng tay vào chuyện của nam nữ chính, nên sau khi giải quyết xong thì rời đi.
“Mang mấy con quỷ này về.” Lâm Tô nói với Lý Đông Thanh. Mấy con quỷ này không phải con nào cũng từng làm tội ác tày trời, có con chưa từng làm chuyện xấu, chỉ là không cam tâm thành quỷ, liều mạng muốn trở thành người thôi. Nên Lâm Tô không định một mẻ hốt gọn, ngoại trừ ba con hung ác, còn lại giúp đỡ chút, đưa đi siêu thoát luân hồi.
“Đợi chút.” Tống Hoài Chi đi đến, thành khẩn thỉnh giáo, “Lâm đại sư, thể chất Tiểu Mãn rất kỳ lạ, dễ thu hút quỷ hồn, đây cũng không phải lần đầu tiên cô ấy bị quỷ nhập. Nên muốn thỉnh giáo đại sư, có cách gì để giải quyết triệt để vấn đề này không.”
Lâm Tô nhìn anh, cười ý vị không rõ, “Có cách, nhưng phải xem anh có nguyện ý không thôi.”
Tống Hoài Chi vội nói, “Mời nói.”
“Anh thuần dương, cô ấy thuần âm, hai người âm dương giao hợp, hòa vào...”
Đều là người thông minh, Lâm Tô không nhiều lời, Tống Hoài Chi liền hiểu ý cô. Anh 囧, không nói gì, tiễn hai người đi. Đương nhiên, còn tặng mỗi người một đại hồng bao.
Chờ đám Lâm Tô đi rồi, Tống Hoài Chi trở lại phòng ngủ của Giang Tiểu Mãn trên lầu hai.
Giang Tiểu Mãn tỉnh rồi, Tống Hoài Chi đi qua hỏi, “Tỉnh? Có chỗ nào không thoải mái không?”
Giang Tiểu Mãn lắc đầu, lặng lẽ nhìn anh một cái, cúi đầu xuống, cắn môi, gương mặt ửng đỏ. Vừa nãy cô nghe được người kia nói gì, chỉ cần, chỉ cần... Là có thể giải quyết triệt để vấn đề của cô. Nếu là người đàn ông khác, cô chắc chắn không nguyện ý, nhưng nếu người đó là Tống Hoài Chi, hình như không khó chấp nhận.
Tống Hoài Chi thấy cô ấy không có việc gì, khẽ thở ra, hai tay khoanh trước ngực, trên cao nhìn xuống, “Không có chuyện gì thì đừng có nằm lỳ trên giường tôi nữa, coi như cô lấy thân báo đáp, nhưng không phải ai tôi cũng nhận.” Mắt anh quét trên dưới Giang Tiểu Mãn một lần, ý ghét bỏ trong mắt rất rõ ràng.
Giang Tiểu Mãn đỏ mặt, ráng phản bác, “Tôi làm sao? Tôi chỗ nào không tốt? Phù phù, tôi có được hay không liên quan gì đến anh! Ai lấy thân báo đáp, anh chướng mắt tôi tôi còn chướng mắt anh đấy!”
Chắc chắn vừa nãy đầu óc cô bị nước vào, lại thấy người đàn ông này không tệ, hừ! Tức chết cô!
“Tốt nhất là chướng mắt, nhớ rõ, cô là trợ lý riêng của tôi, hầu hạ tôi vui vẻ, coi như tôi châm trước cho cô tránh quỷ, kiểu như hôm nay...” Tống Hoài Chi cố tình kéo dài giọng, anh thích trêu chọc Giang Tiểu Mãn, thấy cô tức đến xù lông lại không làm được gì anh, là thấy vui rồi. Nhưng thấy Giang Tiểu Mãn đột nhiên bị dọa cho trắng mặt, anh lại thấy hối hận.
“Được rồi được rồi, đùa cô thôi, cùng lắm thì, tôi để cô ở lại nghỉ ngơi.”
Giang Tiểu Mãn hồi full máu, “Anh nói rồi đó, đừng có mà đổi ý!” Trước đó cô trăm phương ngàn kế muốn ngủ trong phòng anh, mà thằng này sống chết không chịu, sao nay dễ nói chuyện thế nhỉ? Cô lại nghi ngờ nhìn về phía Tống Hoài Chi, “Anh sẽ không đánh chủ ý xấu xa gì lên người tôi chứ?”
Cô ôm ngực phòng bị. Tống Hoài Chi nổi gân xanh, nghiến răng nghiến lợi nói, “Yên tâm, tôi không bụng đói ăn quàng, chướng mắt loại rau xanh như cô.”
“Hừ! Tốt nhất là chướng mắt, tôi cũng chướng mắt lão già như anh!”
“Tôi già? Ha ha, tiền mời đại sư đuổi quỷ hôm nay của cô, tính vào tiền cô nợ tôi, tất cả là tám mươi bảy vạn bốn nghìn năm trăm bảy mươi sáu tệ!”
“Trả thì trả, sau này tôi trả lại anh!”
Hai người ghét bỏ nhau, lại không nhịn được nghĩ đến lời Lâm Tô nói “Âm dương giao hợp, hòa vào nhau”, nếu gặp tình huống bất đắc dĩ đó, hình như... cũng tạm chấp nhận đi.
Chuyến này Lâm Tô thu hoạch không nhỏ, nhiều nguyên liệu nấu ăn, đám fan có lộc rồi.
Cô vừa về liền mở livestream, ba con ác quỷ được rửa sạch bày lên thớt.
Lý Đông Thanh thấy tình hình không ổn, lập tức xách năm con quỷ còn lại chạy, “Lão đại, ý là, công trình siêu độ năm con quỷ này quá lớn, tôi về tìm mấy anh em giúp đỡ chút.”
Dù lão đại không ăn thịt người, nhưng đứng gần nhìn cô ăn quỷ vẫn đáng sợ lắm đó!
Ninh Việt cũng trơn tru chui vào tủ lạnh, “Lão đại, tôi, tôi vừa nãy dùng nhiều lực quá, bổ sung năng lượng trước.”
Lâm Tô: “...” Cô đáng sợ thế á?
Cũng không quan trọng, dù sao cô live vì đám fan cute của mình.
“Chào cả nhà, tôi là Lâm Tiểu Tô, nguyên liệu hôm nay mới mẻ lắm đó, không chỉ nhiều, mà còn rất phong phú, có đột quỷ, có lệ quỷ, còn có sắc quỷ...”
【Bán hạt dưa đồ ăn vặt nước giải khát đêy, sắc quỷ là quỷ gì?
【Úi? Có sản phẩm mới na? Không biết vị gì.】
【Mỗi ngày thổ lộ với Tô Tô của tôi, yêu em, Tiểu Tô Tô.】
【Sắc quỷ ý trên mặt chữ na?】
...
“Đúng, sắc quỷ là loại sắc quỷ mọi người nghĩ tới đó, không chỉ mê sắc, mà còn rất tà ác. Lúc còn sống, giết mấy người, sau khi chết vẫn không thay đổi, hại người vô tội mất mạng, đến cả nữ quỷ cũng không tha...”
【Kinh hoàng! Còn có loại quỷ này!】
【Đến cả nữ quỷ cũng không tha, còn không bằng cầm thú!】
【Vãi! Lầu trên, cầm thú làm gì đâu? Sao cậu vũ nhục nó thế?】
【Dù đáng sợ, nhưng vẫn không nhịn được cười! 233333, đến cả nữ quỷ cũng không tha, bụng đói ăn quàng bao nhiêu?】
“Nay hơi nhiều quỷ, xử lý hơi phiền phức, hay làm món nướng đi, tôi mới mua lò nướng, bớt việc.” Lâm Tô vừa nói vừa bỏ tiểu quỷ được rửa sạch vào tô, “Phần nướng và ướp gia vị là phần quan trọng nhất, nướng vừa chín ăn mới ngon. Tiểu quỷ đợt này da dày thịt béo, không dễ nướng, phải xẻo mấy đường trên người mới dễ chín, cũng ngon miệng hơn. Đầu tiên là cho rượu để khử mùi tanh, sau đó cho một lượng muối, hành, gừng, bột tiêu vừa phải...”
【Tay nghề này coi bộ chuyên nghiệp!】
【Bỏ đầy đủ gia vị thế, có vẻ ngon nghẻ.】
【Tôi có thể nói tôi vừa xem cách streamer làm vừa làm thịt dê nướng không?】
“Trong lúc để gia vị thấm vào thịt, tôi chuẩn bị chút rau củ ăn cùng, ăn mình tiểu quỷ sợ nhiều dầu mỡ, ăn chút rau củ bớt dầu...”
【Ha ha ha ha, tôi thích dáng vẻ streamer làm bộ nghiêm túc nỏi nhảm.】
Sau khi Lâm Tô chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu, dùng cây tre xiên tiểu quỷ, một con hai cây, cắm từ bàn chân, ra đỉnh đầu, chân trái một cây, chân phải một cây.
【Lạnh lòng bàn chân, tê da đầu, mặc niệm nhóm tiểu quỷ một giây.】
【Còn đỡ còn đỡ, tôi còn tưởng cắm từ hoa cúc, streamer thiệt cơ trí, cắm hẳn hai cây.】
【Tôi...】
【Bị lầu trên dọa, hoa cúc thu mình.】
【Cho nên nói, làm người ấy, phải phúc hậu, nếu không thành quỷ cũng khó giữ hoa cúc.】
“Bây giờ nướng được rồi, lúc nướng phải lật cẩn thận, giữ lửa cháy đều, còn phải liên tục phết dầu, vì bản thân tiểu quỷ không có mỡ, lấy lửa nướng dễ cháy... Mọi người xem, xoay tròn, thêm xíu nữa là ok, rải hạt mè lên, thì là và bột tiêu, ớt cắt phải cay, thế mới mlem.”
“Mấy tiểu quỷ này cũng không tệ, sắc quỷ thịt chắc, lệ quỷ giòn giòn, đột quỷ mềm ngọt, khá giống kẹo dẻo nướng...” Lâm Tô làm một miếng tiểu quỷ nướng, một miếng rau ăn đến quên trời quên đất.
【Nuốt nước miếng, mấy nhóc sát vách thèm đến khóc cả lũ, rất rất muốn ăn.】
【Ngày nào cũng vào xem livestream của Tô Tô ăn với cơm.】
【Thèm gặm tay, trù nghệ của streamer tốt ghê, xiên nướng thế này tôi ăn được hẳn mười xiên!】
【Tôi ăn được ba mươi xiên!】
【Tôi ăn một trăm xiên còn thấy ít!】
【Lầu trên tỉnh lại đê, đây là tiểu quỷ nướng! Not thịt dê nướng!】
...
“Đúng rồi, xém tí thì quên, ăn thịt nướng phải đi với bia. Thịt nướng với bia, càng ăn càng ngon.” Lâm Tô vừa nói vừa đi đến tủ lạnh, “Ninh Việt, cho lon bia đê.”
Không có âm thanh trả lời, nhưng cửa tủ lạnh lặng lẽ mở ra, cánh tay thon dài tái nhợt duỗi ra từ bên trong, trong tay cầm một lon bia.
【Ha ha ha, Việt Việt của tôi lại ở trong tủ lạnh!】
【Bia tự động chạy bằng cơm hiệu Ninh Việt, đáng giá.】
【Hù tôi phải mở tủ lạnh nhà mình, hên tôi còn nửa chai Cocacola.】
【Lầu trên không sợ nửa chai Cocacola bị quỷ uống trộm à?】
【Tủ lạnh nhà streamer hãng gì đấy? Mua có được tặng kèm nam thần không?】
...
EDIT: morticia.