Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại Boss

Chương 77: Chương 77




EDIT: morticia.

Chuyện đội thám hiểm liên minh phát hiện di tích Địa Cầu, vừa tuôn ra đã khiến cả liên minh sôi trào. Hình ảnh tư liệu nhóm cổ vật đầu tiên được đưa về truyền lên mạng, thế là mọi người nhao nhao vây xem.

Lần phát hiện này có rất nhiều di tích, trước giờ khó có khi đầy đủ tư liệu như lần này, tư liệu trưng bày chung, đủ thể loại khiến người ta hơi rối.

Nhưng chỉ cần nhìn một cái, đã có người phát hiện không đúng.

“Ối dồi ôi, tôi phát hiện một chuyện rất ghê gớm, mọi người thấy tác phẩm tiêu biểu của Lương Tĩnh Như hai ngàn năm trước 《 Dũng Khí 》, rất giống bài hát 《 Dũng Khí 》 của Lâm Kỳ không! Đến cả dấu chấm câu không cũng khác gì nhau.”

“Bài 《Tình Yêu Bất Đắc Dĩ》 không phải bài hát chủ đề album thứ 8 của Lâm Kỳ sao? Giống y sì! Có phải nhân viên công tác đăng lộn tài liệu hiện đại với cổ đại không? Tài liệu phát hiện lần này hơi nhiều, có khi bị lộn rồi.”

Chính phủ nhanh chóng làm sáng tỏ, tất cả tư liệu được phát hiện trong di tích, không bị lộn, bọn họ cũng đang nghiên cứu vì sao Lâm Kỳ có cùng mạch não với nhiều nghệ nhân nổi tiếng hai ngàn năm trước.

Chính phủ đăng bài ngữ khí trào phúng, không khác gì một quả bom nguyên tử. Boom, nổ tung, nổi lên một làn sóng lớn ở giới giải trí.

“Đậu đậu đậu mé, ý là Lâm Kỳ đạo văn? Tôi hiểu sai phải không? Còn là đạo người cổ đại?!”

“Vãi cớt! Thành tựu trong ngành giải trí đều do đạo?!”

“Quá vô lí, dù không dám tin, nhưng xem Thủy Điệu Ca Đầu của Tô Thức tôi liền tin, người ta làm thơ, ghi rõ nguyên nhân, thời gian, hoàn cảnh sáng tác, mà Lâm Kỳ, tùy tiện đã làm ra bài thơ này, hoàn cảnh lúc đó cũng chả khớp tí nào. Quan trọng hơn nữa là, liên minh mình không hề có cái gọi là ánh trăng, mỗi hành tinh có tên riêng của nó!”

“2333, tôi đang xem liên hoan đêm giao thừa, nghe nói đây là tiết mục nổi tiếng nhất thời điểm đó, mỗi năm một lần, dân cả nước đều xem, ừm... Xem năm 2005 đi, sẽ có bất ngờ đó!”

“Bất ngờ chưa! Tôi phát hiện full bộ 《Đấu La Đại Lục》!”

“Thích 《Nghìn Lẻ Một Đêm》 thì đừng bỏ qua, ở đây còn có Truyện Cổ Andersen, Truyện Cổ Grimm, Ngụ Ngôn Aesop!”

“Thích 《Đấu Phá Thương Khung》 thì đến đây, ở đây còn có mấy quyển đồng tác giả khác! Tất cả đều full bộ!!! Không cần chờ đợi nữa!!!”

“Đến đây đến đây, mọi người cùng đi gây chuyện, xem xem rốt cuộc Lâm Kỳ đạo bao nhiêu người!”

...

Lúc chuyện bị lộ, Lâm Kỳ đang quay ở Giọng Ca Hay Nhất, những giám khảo khác trêu chọc anh ta chọn học viên toàn mỹ nữ, anh ta cười trả lời ai chả có lòng yêu cái đẹp, chọc mọi người cười vang. Dù sao anh ta thích mỹ nữ không phải bí mật gì, bên người có đủ loại mỹ nữ vờn quanh, mọi người còn đang suy đoán ai sẽ là người cuối cùng thuộc về anh ta.

Đội Lâm Kỳ vừa thấy danh sách đạo văn được chỉnh lí đầy đủ, mơ hồ tại chỗ, bọn họ không thể tin được. Nhưng chứng cứ bày ra trước mắt bọn họ không thể phản bác.

Bọn họ chỉ có thể tự ôm một tia may mắn, ôm một tia chờ mong, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu, một khi chuyện này được xác nhận, vậy thiên vương nhà mình không thể lật người được.

Nghĩ đến đây, mọi người không biết nên làm thế nào mới ổn, trong nhóm có mấy nữ sinh thích Lâm Kỳ, luôn trung thành với Lâm Kỳ, tuyệt đối không tin chuyện này, cũng biết chuyện này mà không được xử lí tốt sẽ tạo ảnh hưởng với Lâm Kỳ, lập tức kêu dừng quay, định dẫn Lâm Kỳ đi tránh sóng gió. Vì mọi người biết, chẳng mấy chốc ký giả truyền thông sẽ đến.

Nhưng mà, phóng viên còn nhanh hơn bọn họ, Lâm Kỳ mới ra khỏi hiện trường ghi hình, chưa kịp hỏi chuyện gì xảy ra, đã bị một đám phóng viên chen chúc vây quanh.

“Lâm tiên sinh, anh muốn nói gì về chuyện đạo nhạc không?”

Dù Lâm Kỳ không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng vào showbiz lâu như thế vẫn có kinh nghiệm đối đầu với phóng viên, anh ta không chút hoang mang cười cười đáp lại, “Đây là lời nói vô căn cứ.”

Ban đầu lúc anh ta thay đổi phong cách từng có người nghi ngờ anh ta nhờ người khác, đạo nhạc các loại, cho nên anh ta cảm thấy lần này cũng thế.

Hiện trường yên tĩnh một giây, thần sắc phóng viên càng thêm kích động, bọn họ hỏi:

“Lâm tiên sinh, anh biết Châu Kiệt Luân, Trương Kiệt và Lương Tĩnh Như không?”

“Lâm tiên sinh, anh biết đại thần Ngã Cật Tây Hồng Thị không?”

“Lâm tiên sinh, anh biết Lý Bạch, Tô Thức, Bạch Cư Dị không?”

...

Trong nháy mắt, sắc mặt Lâm Kỳ thay đổi, sợ hãi kêu lên: “Làm sao mấy người biết!”

Xong, không cần nói gì nữa, mọi người đã hiểu, Lâm Kỳ đúng là đạo, lúc đạo còn biết nguyên tác giả, nếu không nhắc đến tên đã không khiến anh ta sợ như thế.

Trên mạng chế hình ảnh Lâm Kỳ đột nhiên trở mặt thành sticker, gọi là trở mặt thế kỉ.

Cũng vì bài phỏng vấn này, vứt luôn tia chờ mong cuối cùng của fan Lâm Kỳ, từng yêu thích bao nhiêu, bây giờ thống hận bấy nhiêu, nếu phạm lỗi khác có lẽ sẽ được tha thứ, nhưng đạo là chuyện không thể tha thứ. Huống chi anh ta không chỉ rêu rao bản thân sáng tác, còn rất rập khuôn, tất cả thứ anh ta có đều từ đạo mà ra, thậm chí không chỉ đạo một người.

Lúc phóng viên nói ra những cái tên quen thuộc trước mặt Lâm Kỳ, liền biết bản thân toang rồi, thứ anh ta có bây giờ đều nhờ đạo những kinh điển thời đại trước, một khi bị người khác phát hiện, anh ta không có chỗ cãi lại.

Nhưng tại sao lại bị phát hiện? Rõ ràng những thứ đó đều bị mất tích, sao lại đột nhiên tìm thấy? Anh ta không thể hiểu nổi. Nhưng vấn đề này, vĩnh viễn anh ta không biết được đáp án.

Lâm Kỳ sợ, hành vi của anh ta không chỉ đạo tác phẩm của người khác, anh ta đạo là tác phẩm giải trí trong lịch sử. Không biết từ đâu anh ta lấy được những tác phẩm này, chưa từng thấy anh ta tiếp xúc với di tích lịch sử, lại đột nhiên biết được những thứ đó.

Liên minh tương đối tò mò, nhưng hỏi thế nào anh ta cũng không nói, về sau nhờ Lâm Tô cạy miệng.

Anh ta có một công cụ tìm kiếm tùy thân, chuyện này càng khiến người ta không thể tưởng tượng được. Chuyên gia tràn đầy phấn khởi bắt đầu nghiên cứu, muốn biết rốt cuộc cái công cụ tìm kiếm của anh ta là cái gì, từ đâu mà có v.v...

Chuyện sau đó Lâm Tô không quan tâm nhiều, chỉ biết từ đó Lâm Kỳ không còn xuất hiện.

Nhưng tin tức trên mạng không bớt náo nhiệt một ngày, liên quan đến chuyện Lâm Kỳ lật xe, quần chúng liên minh nghị luận một thời gian ngắn, dần dần không được quan tâm nữa.

Ngược lại chuyện di tích Địa Cầu còn hấp dẫn hơn, thỉnh thoảng đăng lên chút sự kiện phát hiện quan trọng, không ngừng bàn tán.

Mà Lâm Tô, sau chuyến du lịch tốt nghiệp, chính thức gia nhập quân đội, có khi làm trị liệu, có khi phụ trợ, nơi nào cần thì đi, sau đó, danh tiếng hung tàn truyền khắp tinh tế.

Về sau, cô còn dựa vào tập tính sinh tồn của tinh thú, phát hiện bọn chúng bí mật tu luyện tinh thần lực, cũng cho nhân loại tu luyện như thế, giải quyết triệt để vấn đề hóa thú. Mà sau khi sức chiến đấu tăng lên, Trùng tộc không còn là mối uy hiếp với nhân loại.

Tác giả có lời muốn nói: Một chương ngắn gọn... ( ˙-˙)

EDIT: morticia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.