EDIT: Morticia - Vee Chimtee.
“Tiết học hôm nay là lịch sử thời Hán triều.” Trên bục giảng, giáo viên lịch sử đẩy đẩy mắt kính trên mũi.
Ông mới nói xong, bọn học sinh mơ màng sắp ngủ bên dưới giống như được tiêm máu gà, còn có mấy nữ sinh hét chói tai.
“A a a, nam thần của tui!”
“Tỉnh tỉnh, học Hán triều kìa!”
“Thật không? Học nam thần?”
...
Giáo viên lịch sử đã quen, đối với học sinh không thích lịch sử mà nói, tiết lịch sử đó giờ luôn buồn tẻ nhạt nhẽo, tiết học của ông không khác gì tiết ngủ bù. Cũng chỉ đến khi học đến lịch sử Hán triều, mới giống hiện tại, ai cũng kích động như tiêm máu gà.
Lúc trước cũng có người thích đoạn lịch sử Hán triều, nhưng không khoa trương như thế này. Mấy năm trước, sau khi phát hiện mộ của đệ nhất danh thần Lâm Tô, đám học sinh này mới điên cuồng lên.
Trong mộ Lâm Tô không có thi cốt, trong quan tài chỉ có quần áo, nhưng sau khi các nhà khảo cổ khai quật, còn tìm thấy mấy bức tranh sơn dầu. Tác giả của mấy bức tranh này tuy chưa được kiểm chứng, nhưng nhân vật chính thì không phải ai khác, tất cả đều là Lâm Tô.
Cũng vì công bố mấy bức tranh này, nháy mắt cả nước có vô số fans Lâm Tô, bọn họ còn thành lập fanclub, sau khi chính phủ chính thức phát weibo, trong một đêm hơn ngàn vạn fans, so với tà giáo còn tà môn hơn!
Mỹ nam thịnh thế Lâm Tô vượt hơn ngàn năm lịch sử, hướng đến thế giới hiện đại, chinh phục vô số fans.
Các nhà nghiên cứu lịch sử Hán cổ cảm thán, rõ ràng Lâm Tô không chỉ dựa vào mặt của mình, còn vì nhân loại nghiên cứu ra nhiều thành tựu vĩ đại tiến bộ.
“... Hán triều là triều đại quan trọng nhất trong lịch sử cổ đại nước ta, các phương diện chính trị, kinh tế, văn hóa đều có các bước tiến vượt thời đại. Hơn nữa thời đại này danh nhân xuất hiện tầng tầng lớp lớp, có nhân quân như Hán Nhân Tông, còn Phó Dĩnh Xuyên, năng thần Cố Tử Ngôn, quan trọng nhất là sự xuất hiện của vị nữ đế đầu tiên trong lịch sử. Đương nhiên, còn có thịnh thế mỹ nam giáo chủ của mấy đứa, đệ nhất mỹ nam trong sử thượng, còn có hào quang Thái sư đại nhân.”
Giáo viên lịch sử đã già, khó trách hơi dài dòng, khiến bọn học sinh thiện ý cười vang. Giáo viên lịch sử nhân lúc không khí vui vẻ, bắt đầu nâng tính năng động của học sinh lên, “Thế thì, về Thái sư đại nhân, ai có thể nêu chút hiểu biết không?”
“Thưa thầy, em biết, Thái sư đại nhân là nông học vĩ đại, mở rộng nghiên cứu khoai tây, bông, bắp và khoai lang đỏ. Nếu không có Thái sư, thì không có bim bim mà em thích nhất, khoai tây hầm xương, khoai tây chua cay, khoai lang nướng, khoai lang viên, khoai lang nhào đường, tôm bóc vỏ bắp, bắp rang bơ,...”
“Đúng đúng, bạn học này, thầy biết tiết cuối em đói bụng rồi, nhưng làm ơn không cần liệt kê đồ ăn, thầy cũng đói. Còn có bạn học nào biết sự tích khác của Thái sư không?”
EDIT: Morticia - Vee Chimtee.
“Thưa thầy, xi măng và pha lê cũng do Thái sư đại nhân phát minh, còn có thuyền đi biển, người còn thúc đẩy nền kinh tế vận chuyển hàng hóa, đưa Hán triều trở thành bá chủ trên biển ở thời Trung cổ.”
“Thưa thầy, người không chỉ phế bỏ Quan Hi Đế không cần thiên hạ chỉ cần mỹ nhân, còn đưa Ôn Nghi công chúa lên ngôi Hoàng đế. Đại biểu đề cao địa vị của phụ nữ trong xã hội cổ đại!”
“Thưa thầy, có phải Thái sư vì Nữ hoàng nên mới chung thân không kết hôn không ạ? Em không chấp nhận nam thần hoàn mỹ của em yêu người khác đâu!”
“Đúng, lấy Phong Tiểu Tiểu đứng đầu mười đại mỹ nữ Hán triều, còn hiến thân, bị Thái sư từ chối, cuối cùng cam nguyện vì người cả đời không gả, thì sao có thể yêu Nữ hoàng? Tuy Nữ hoàng cũng rất đẹp, nhưng nàng kết hôn ba lần, không xứng với giáo chủ!”
“Giáo chủ của tôi băng thanh ngọc khiết, ai cũng không yêu, người là của tất cả chúng ta!”
...
Tiết học đang tốt, mắt thấy sắp thành cái chợ, giáo viên lịch sử vội vàng thay đổi đề tài, “Các bạn học, nghe thầy nói, mặc dù Lâm Tô nâng Nữ hoàng lên đăng cơ, cũng giúp nàng củng cố địa vị, quân thần thích hợp có thể làm nên một giai thoại. Nhưng lời đồn Lâm Tô yêu thầm Nữ hoàng là vô căn cứ. Trong Nhân Tông ký ghi lại, Nguyên Hòa năm mười bốn, lúc đó Lâm Tô đang nhậm chức Hộ bộ viên ngoại lang được tứ hôn, đối tượng là Ôn Nghi công chúa, nhưng ngài lại từ chối. Khi đó Ôn Nghi còn chưa kết hôn, nếu Lâm Tô yêu nàng, sao từ chối được? Sau này, lúc ấy Hán Triều không thiếu mỹ nữ nhào đến, nhưng Lâm Tô trước sau vẫn giữ mình trong sạch, không cưới vợ nạp thiếp. Cho nên có người nói, Lâm Tô thật ra là hoạn quan...”
Ông còn chưa dứt lời, bọn học sinh đã nổ tung, sôi nổi phản bác không có khả năng, nói giáo chủ phi thường hoàn mỹ, không thể là thái giám.
Thầy giáo đẩy đẩy mắt kính, nói tiếp, “Lời nói này cũng không được chứng minh. Không có căn cứ, nói ra đều là vũ nhục vĩ nhân, cho nên thầy phải nhắc nhở các em, các lời đồn lịch sử, không thể không tin, cũng không thể tin hoàn toàn. Cho nên Lâm Tô làm được nhiều thành tựu lịch sử tiến bộ như thế, chút chuyện tình ái, không khác gì vũ nhục ngài!”
“Mà nguyên nhân Lâm Tô không cưới vợ, bây giờ giới học thuật cho là Lâm Tô bận nghiên cứu mở rộng các loại cây công nghiệp, để bá tánh ăn no mặc ấm; xây xưởng lưu li, bắt đầu giao dịch hàng hóa đường biển, thúc đẩy ngoại giao Đại Hán, trợ giúp nữ hoàng củng cố địa vị... Nhiều chuyện tốn sức như thế, mới không có thời gian để ý chút chuyện cá nhân, ngài đã có tình yêu to lớn, là thương yêu thiên hạ!”
Thầy giáo cũng là fans Lâm Tô, lời nói này, bọn học sinh chấp nhận, sôi nổi đồng ý.
“Không sai, giáo chủ chúng ta có tình yêu to lớn như thế! Mấy cái lời đồn đó chỉ muốn hạ thấp giáo chủ ta, không vũ nhục không được! Giáo chủ của chúng ta là người đứng đắn, không cần!”
“Mà chuyện ngài củng cố địa vị cho Nữ hoàng, còn vì ngài nhớ ơn Nhân Tông. Nhìn chung quá trình Thái sư lên chức, có thể thấy Nhân Tông vẫn vì ngài một đường hộ giá, cho ngài niềm tin lớn nhất. Năng thần gặp minh quân, đây là hai người may mắn. Cho nên sau khi Nhân Tông qua đời, ngài muốn thay ông bảo vệ giang sơn Đại Hán. Cho nên cái người chỉ yêu mỹ nhân, lúc Nhân Tông băng hà còn phải nghênh thú Tiêu thị nữ - Quan Hi Đế bất trung bất hiếu, thật sự khó làm đại sự. Cho nên Thái sư mới lấy mật chỉ mà Nhân Tông để lại, phế bỏ Quan Hi Đế, chọn Ôn Nghi công chúa kế vị. Tình nghĩa quân thần của họ, sách sử trong triều có ghi lại. Chuyện tín nhiệm thế này, ở những quân thần khác không hề có.”
“Cho nên, bây giờ trong tiểu thuyết đều viết hai người họ thành CP kìa!” Có học sinh nói.
Giáo viên lịch sử lập tức nghiêm mặt, “Vô căn cứ! Bọn họ đều là đàn ông, Nhân Tông còn lớn hơn Lâm Tô ba mươi tuổi, sao có thể là một đôi! Suy nghĩ lung tung, vặn vẹo sự thật là không tôn trọng lịch sử! Đợi Thái sư dựng quan tài về tính sổ với các ngươi!”
“Ha ha, nếu Thái sư thật sự tới tìm chúng ta thì tốt quá, em nằm mơ cũng muốn gặp nam thần một lần!”
Giáo viên lịch sử lắc đầu, học sinh bây giờ, thật khó quản.
“Đừng chỉ nhìn mặt Thái sư, đoạn lịch sử này cực kỳ quan trọng, năm nào cũng được dùng làm đề kiểm tra. Đặc biệt là sự tích thái bình của Thái sư, thành tựu cống hiến, ý nghĩa lịch sử, những ảnh hưởng về chính trị, kinh tế, văn hóa... Cần phải nắm vững, đã biết chưa!”
“Thầy đừng có lo, chuyện về giáo chủ chắc chắn phải nhớ rõ! Lỡ như xuyên qua thì còn biết phải làm gì!”
Giáo viên lịch sử càng thở dài, không biết nên vui hay buồn, tuy học sinh thích học là chuyện tốt, nhưng hình như mê quá cũng không ổn. Trách thì chỉ có thể trách mỹ nhan giáo chủ, đệ nhất mỹ nam cổ đại, hào quang Thái sư đại nhân, thật sự rất có mị lực!
Hửm, sau khi tan học phải đến tổng bộ, là phó hội trưởng fanclub ở đây, ông phải đi tuyên truyền tầm quan trọng của lý trí một chút!