Ta từ nhỏ chính là đích nữ tri phủ, cha mẹ yêu thương kiều dưỡng lớn lên, Nhị ca cùng Chu ca ca đối xử với ta rất tốt, vô luận là ta sách ta muốn đọc, hay điểm tâm ta muốn ăn, bọn họ đều sẽ tận lực tìm tới.
Nhưng mà sinh hoạt của ta vào năm mười tuổi năm đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, đại ca lúc nào cũng tùy hứng lang thang chỉ tổn tại trong trí nhớ mơ hồ của ta, vậy mà lại lên làm hoàng đế.
Một nhà chúng ta cũng vì vậy mà cùng nhau dọn vào hoàng cung.
Ta cho rằng nhà cũ đã đủ lớn, chơi trốn tim đều không bị người phát hiện, đến khi thấy được hoàng cung, ta mới biết thế nào là nhà cao cửa rộng, hoàng cung hết sức to lớn, cũng hết sức xinh đẹp, đẹp đến kỳ cục.
Phòng mới của ta cũng lại lớn lớn lên rất nhiều, nhưng cũng may ta được ở gần mẹ, tùy thời có thể đi tìm bà, bất quá, không thể lại gọi mẫu thân, phải gọi là mẫu hậu.
Người hầu hạ ta cũng nhiều lên, các nàng đều gọi ta là công chúa.
Công chúa, chính là muội muội của hoàng đế.
_____
Sau khi lớn lên, mẫu hậu tuyển hôn phu cho ta, nhưng mà tiền triều lại đột nhiên truyền đến một tin tức không tốt, Đại Yến tới cầu thân, muốn cưới một vị công chúa vừa độ tuổi.
Mà người trong thiên hạ đều biết, Đại Xương chỉ có một vị công chúa, muội muội cùng cha khác mẹ của đương kim thánh thượng, Thuần Ninh công chúa.
Ta thấy mẫu hậu kinh hoảng thất thố mà đi Thái Nghi Điện, muốn tìm phụ hoàng, hắn là Thái Thượng Hoàng, nếu hắn nguyện ý nói một câu, hoàng huynh sẽ không thể nào không nghe.
Nhưng phụ hoàng lại nói là, một cọc hôn sự ngang thiên quân vạn mã.
Ta an ủi mẫu hậu, có lẽ đây là ta việc nên làm, ta hưởng thụ tôn vinh của công chúa, hẳn là nên gánh vác trách nhiệm tương xứng.
Nhưng mẫu hậu không muốn, bà đi Càn Nguyên điện cầu kiến hoàng huynh, ta biết hoàng huynh khi chưa lên làm hoàng đế, quan hệ với mẫu thân cũng vẫn một màu, cho tới nay không đổi, không thân cận, mà lãnh đạm thì có thừa.
Ta lo lắng mẫu hậu sẽ vì ta mà phải chịu chỉ trích, còn có nhà mẹ đẻ mẫu hậu, ta đuổi theo ngăn cản bà, nhưng không ngờ sẽ nghe được một màn như thế này.
“Cẩm Vinh, ta biết ngươi không thích bà mẹ kế là ta, nhưng ta cầu xin ngươi, đừng để Uyển Nhi đi hòa thân, ta cầu xin ngươi...”
Nhìn vẻ mặt bi ý, cầu xin không ngừng của Tiêu thị, Cẩm Vinh có chút đau đầu, đưa tay ý bảo nội thị đem nàng nâng dậy, mẹ quỳ con, chẳng phải chọc người cười nhạo.
Cẩm Vinh tay phải chống cằm, “Trẫm khi nào nói muốn Thuần Ninh đi hòa thân.”
Lại nói: “Chỉ là bên ngoài truyền bậy thôi.”
Ta đứng ở ngoài cửa, trong lòng chấn động, nguyên lai hoàng huynh chưa hề có ý niệm này.
Ta thấy mẫu hậu mặt mang cảm kích bái lạy hoàng huynh, mà hoàng huynh như cũ lười nhác ngồi bên trên, nhưng, hắn tựa hồ phát hiện ta trốn ở bên ngoài, còn nhìn ta chớp chớp mắt.
“Lời cầu thân của các người, không được, trẫm cự tuyệt.” Cẩm Vinh trên đại điện ngữ khí mang uy hiếp nói.
Phía dưới sứ giả Yến Quốc mồ hôi lạnh ròng ròng, “Ngài thật sự không suy xét sao? Thuần Ninh công chúa trở thành Hoàng Hậu quốc gia của ta, từ đây hai nước Đại Xương Yến Quốc kết làm nước bạn......”
“Không có ý nghĩ này.” Cẩm Vinh nói trắng ra. Nhiều năm sau chờ đến khi Đại Xương đem Yến Quốc nạp vào quốc thổ, mới có người lý giải ý tứ những lời này của hoàng huynh.
Bất quá, chuyện này cũng không có bao nhiêu quan hệ với ta, bởi vì sau khi việc này trôi qua, mẫu hậu lại tiếp tục tuyển phò mã cho ta. Người được chọn, nghe nói cũng đã bị hoàng huynh tra xét sạch sẽ vài lần.
Người nọ bộ dáng tốt, tính tình cũng tốt, đối xử với ta càng tốt, còn biết ta thích ăn điểm tâm, đặc biệt là bánh thủy tinh.
_____
- hoàn thế giới 10-
[26.07.20 kết thúc thế giới thứ mười, 34 500 chữ]
nguyên tác đã full lâu rồi nhưng mà tới 306 chương, mà tôi muốn up từng ấy chương trong một quyển của wattpad cho nên mới đăng gộp như thế kia, đăng gộp đọc vừa nhiều lại vừa liền mạch đỡ dính quảng cáo thích thế còn gì nữa... lại nói một chương cũng có ngắn đâu, 2000-3000 chữ, đăng gộp thì riêng phần này hơn 10 nghìn chữ là mọi người biết nhiều thế nào, tôi làm bài tập học kì trong hai tuần cũng không được từng ấy chữ đâu, cho nên các ái khanh thông cảm cho tiến độ ra chương của tôi nhá:)