Chương 52: Luyện Khí tầng bốn
Edit + Beta: Snail
Hứa Mộc An ủ rượu trong sân, loại linh tửu mà Hứa Mộc An ủ rất đa dạng.
Hứa Mộc An đã biết sở dĩ linh tửu Tiêu Cảnh Đình ủ có nhiều công hiệu kỳ dị là bởi vì linh tuyền trong không gian ngọc bội.
Tiêu Cảnh Đình cho rất nhiều linh tuyền vào trong chum nước, ngụy trang thành nước suối, Hứa Mộc An hay dùng nước linh tuyền thay cho nước suối bình thường để ủ linh tửu.
Trong đầu Tiêu Cảnh Đình có rất nhiều biện pháp mới lạ dùng để ủ rượu, Hứa Mộc An cảm thấy vô cùng hứng thú, Tiêu Cảnh Đình nói hết những hiểu biết của mình cho Hứa Mộc An.
Hứa Mộc An ủ linh tửu vài lần liền tốt hơn Tiêu Cảnh Đình nhiều.
Mộc Thư Vũ đi ra từ trong phòng hỏi: “Đang ủ rượu à?”
Hứa Mộc An gật đầu đáp: “Đúng vậy! Cảnh Đình muốn ủ chút rượu cấp bậc cao đem bán.” Trong không gian ngọc bội của Tiêu Cảnh Đình có trồng một ít linh thực tương đối cao cấp, dùng linh thực kia để ủ rượu thì rượu được ủ ra có linh khí vô cùng nồng đậm.
Mộc Thư Vũ gật đầu nói: “Ý tưởng không tồi, trên đời này có rất nhiều sâu rượu giống như Tiêu Kình Phong, không ít người vì rượu ngon mà vung tiền như rác, hơn phân nửa số bạc Kình Phong kiếm được mỗi lần làm nhiệm vụ đều tiêu tốn trên rượu ngon, giờ uống rượu nhà mình nên mới tiết kiệm được kha khá đấy, Kình Phong nói rượu nhà mình ủ ngon hơn rượu huynh ấy uống bên ngoài nhiều lắm.”
Hứa Mộc An cười cười đáp: “Nhị ca cảm thấy ngon là tốt rồi.” Lợi nhuận từ linh tửu rất lớn, nếu rượu bán đắt thì tiền kiếm được có thể sánh bằng trồng trọt rồi.
“Có gì cần ta giúp không?” Mộc Thư Vũ hỏi.
“Không cần, đệ làm là được rồi, thân thể huynh không tiện, vẫn nên nghỉ ngơi đi.” Hứa Mộc An nói.
Mộc Thư Vũ nhìn Hứa Mộc An, cười bất đắc dĩ: “Mộc An, ta chỉ mang thai thôi, cũng không phải tàn phế, đệ không cần săn sóc ta vậy đâu.”
Hứa Mộc An gật đầu: “Được rồi, vậy huynh rửa sạch khoai lang giúp đệ nhé.”
Mộc Thư Vũ có chút vui mừng nói: “Được!”
...
Khưu gia.
“Con trai à! Hai khối linh ngọc này con phải sử dụng cho tốt nhé!” Cha Khưu đầy nghiêm túc nhắc nhở.
Khưu Lễ gật đầu đáp: “Yên tâm đi phụ thân, con biết mà.” Vốn Khưu Lễ không muốn gả Khưu Bạch cho Lý công tử làm thiếp, chỉ là Lý công tử nói nếu gả Khưu Bạch cho hắn, hắn sẽ dùng hai khối linh ngọc làm sính lễ, Khưu Lễ không nhịn được mà động lòng.
Tu vi của Khưu Lễ đã rất lâu vẫn không tăng lên, mắt thấy từng người Tiêu gia đều tiến vào cấp bốn, trên mặt Khưu Lễ không biểu hiện gì nhưng trong lòng vô cùng sốt ruột.
Lý công tử nói sẽ đưa hai khối linh ngọc làm sính lễ tựa như cọng cỏ cứu mạng, Khưu Lễ lập tức động lòng.
“Không ngờ Tiêu Cảnh Đình có tiền dữ vậy, một ngàn năm trăm lượng nói lấy ra là lấy ra ngay, suy cho cùng vẫn là thiếu gia Tiêu gia, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, khẳng định hắn mang ra không ít bạc từ Tiêu gia.” Khưu Lễ chua lè nói.
“Cũng không hẳn vậy đâu, Tiêu Cảnh Đình biết trồng trọt mà, linh lương trong ruộng hắn bán được không ít tiền đâu.” Cha Khưu nói.
Khưu Lễ lạnh lùng liếc cha Khưu, cha Khưu xoa xoa đôi bàn tay, không nói tiếp nữa. Tiêu Cảnh Đình biết trồng trọt là điều mà người trong thôn công nhận, chỉ có Khưu Lễ cố chấp cảm thấy tất cả những gì Tiêu Cảnh Đình có chẳng qua là bởi vì Tiêu Cảnh Đình xuất thân tốt.
Sau khi Tiêu Cảnh Đình cải tà quy chính, Khưu Lễ liền cảm thấy danh tiếng của mình đều bị Tiêu Cảnh Đình đoạt đi. Khưu Lễ ngẫu nhiên nghe được từ miệng một thiếu gia trong thành mới biết chiếu lệnh mà hầu phủ ban hành, lúc này như nhặt được chí bảo, Khưu Lễ vẫn ẩn giấu mà không phát ra, cố ý chọn một ngày trước khi Tiêu Kình Phong thành hôn mới viết thư tố cáo, quả nhiên người hầu phủ tìm tới cửa ngay lúc Tiêu Kình Phong thành hôn.
...
Tiêu Cảnh Đình nán lại ruộng để nhanh chóng thúc giục thực vật sinh trưởng, hiện tại mỗi ngày Tiêu Cảnh Đình đều uống nước trong linh tuyền, thực lực vững vàng tăng lên.
Vốn Tiêu Cảnh Đình thúc giục linh thực trong năm mẫu ruộng thượng đẳng sinh trưởng thì cần một ngày, giờ chỉ cần một canh giờ.
Trong thôn có rất ít linh thực sư cấp bốn, vậy nên lúc Tiêu Cảnh Đình trồng trọt luôn có người tham quan học tập.
Tiêu Cảnh Đình trồng trọt, Tiêu Kình Phong giúp Tiêu Cảnh Đình trông nom ruộng, Hứa Mộc An bận ủ rượu và xử lý chuyện trong nhà, Mộc Thư Vũ thì giúp đỡ Hứa Mộc An việc này việc nọ, thỉnh thoảng lại pha chế một ít chất thuốc để che giấu khí tức của linh thực khi trưởng thành...
“Tiêu đại đương gia, cậu lợi hại thật đó! Đúng rồi Tiêu đại đương gia, cậu có biết Khưu Lễ của Khưu gia thăng lên cấp ba khiến lão cha Khưu vui sướng đến phát rồ không?”
“Năng lực của Khưu Lễ nếu đặt trong thôn thì cũng số một số hai, nhưng nếu so với Tiêu thiếu gia ngài thì kém xa lắc.”
“Đúng vậy! Tiêu đại đương gia, nghe nói chị dâu cậu cũng thăng cấp bốn rồi, lợi hại thật! Một nhà các vị đều là luyện khí sĩ cấp bốn, đúng là độc nhất trong thôn mà.”
“...”
Tiêu Cảnh Đình bất đắc dĩ cười cười, hắn không phải là người nhiều chuyện, có điều hắn không nhiều chuyện thì cũng tự dưng có người nhiều chuyện với hắn, chuyện lông gà vỏ tỏi gì trong thôn mọi người đều sẽ nói cho hắn biết.
Khưu Lễ thăng lên cấp ba sao? Điều này cũng không kỳ quái, Khưu Lễ là “tuấn kiệt” trong tôn, lại quanh quẩn ở Luyện Khí tầng hai khá lâu rồi.
Tiêu Cảnh Đình híp mắt, Luyện Khí tầng hai tiến vào Luyện Khí tầng ba khó hơn Luyện Khí tầng ba tiến vào Luyện Khí tầng bốn nhiều lắm.
Nếu không có Tiêu gia, Khưu Lễ tiến vào Luyện Khí tầng ba cũng đủ nhấc lên một đợt sóng lớn trong thôn, chỉ là có Tiêu gia nên chút thành tích kia của Khưu Lễ chẳng là gì cả, lại thêm Mộc Thư Vũ thăng cấp Luyện Khí tầng bốn sau Khưu Lễ hai ngày, người nhắc đến Khưu Lễ càng ít.
Tiêu Cảnh Đình rất ghét cái tên Khưu Lễ mắt cao hơn đầu kia, theo hắn biết thì Khưu Lễ cũng vô cùng ghét hắn. Chuyện lần trước ở hôn lễ Tiêu Kình Phong được tra ra, dường như là Khưu Lễ động tay động chân, Tiêu Cảnh Đình càng thêm ghét kẻ này hơn.