Xuyên Qua Chi Phiêu Hành Thiên Hạ

Chương 59: Chương 59




Mẫu thân đánh giá xem xét một hồi lâu, không thể không thừa nhận chuyện Ngả Á thực sự là nam nhân, nàng tiếc nuối gục đầu xuống, sau một giây lại ngước lên, trên mặt hiện lên kinh hỉ, “Cái kia, Phong nhi, Tiểu Vũ thật sự mang thai.”

“Nương, đây là Ngả Á.”

“Ngả Á?!” Mẫu thân kinh ngạc. Phụ thân vẫn diện vô biểu tình, xem ra hắn đã nhận ra Ngả Á (khi cha mẹ vào thì ta đã xóa một ít diện cụ trên mặt Ngả Á).

“Phong nhi, hắn không phải Tiểu Vũ sao, như thế nào thành người ngươi bảo tiêu?” Mẫu thân tiếp tục nghi hoặc.

Việc này nói thì dài dòng, ta đứng dậy, đóng cửa lại cửa sổ, để ngừa tai vách mạch rừng.

“Nương, ngài chậm rãi hãy nghe ta nói…” Ta đem chuyện phát sinh trên đường vận tiêu nhất nhất kể cho mẫu thân nghe.

Nghe tới Ngả Á vì cầu Dược Tiên giải độc cho ta, ở dưới chân núi quỳ xuống cầu y thì trong mắt mẫu thân hiện lên cảm kích, diễn cảm trên mặt phụ thân cũng trở nên nhu hòa.

Nói xong, mẫu thân thổn thức nói : “Các ngươi đi chuyến này thật sự là rất mạo hiểm, Tiểu Á, người Lam Minh các ngươi thực sự là một thực chủng tộc kỳ lạ, nam nhân lại có thể sinh tử, … Thân thể có mệt không, bảo bảo ngoan không?”

Mẫu thân chen vào đẩy ta ra một bên, ngồi bên cạnh Ngả Á, hiền từ hỏi tình huống tôn tử và con dâu, mẫu tính tỏa sáng rực rỡ chưa từng có.

Xem ra mẫu thân đã hoàn toàn tiếp thu Ngả Á, ta buồn cười đứng dậy, ngồi bên cạnh phụ thân.

Phụ thân nhìn trong chốc lát, nói : “Thật sự mang thai? “

“Ân.”

Trên mặt phụ thân biểu hiện cổ quái, không trách được, dù là ai cũng khó mà tin được nam tử lại có thể mang thai.

“Chú ý thân thể.”

“Ân.”

“Không phải nói ngươi. Chú ý thân thể Ngả Á.”

“Phụ thân, mị lực tôn tử của ngài ghê gớm thật.” Ta trêu chọc nói.

“… Khụ.” Khuôn mặt tuấn tú của phụ thân ửng đỏ, “Khi nào thì làm hỉ sự? “

“Đúng!” Mẫu thân nghe được chúng ta nói chuyện, cười híp mắt nói: “Nhà chúng ta đã lâu không có náo nhiệt rồi, chờ tìm cái ngày lành, Phong nhi cùng Tiểu Á các ngươi lập tức làm hỉ sự đi.”

Ta đang lo phải làm sao để cha mẹ đáp ứng ta cưới Ngả Á, không nghĩ tới cha mẹ lại nói ra trước, vậy càng hợp ý ta, ta nhìn Ngả Á liếc mắt một cái, Ngả Á không có dị nghị, “Hảo, hết thảy nghe nương.”

Tiễn cha mẹ, ta ôm Ngả Á nằm trên giường trúc ở ở chính sảnh.

“Vấn đề giải quyết.”

Hắn nheo lại hai mắt, nhỏ nhẹ nói: “Ta phát hiện…”

“Ân.”

“Ngươi thật ra là loại người rất giảo hoạt.”

“Chỉ giáo cho?” Ta cười dài hỏi.

“Ngươi nói xem, vì để cha mẹ của ngươi nhận thức ta, ngươi bắt đầu bố trí lên lế hoạch từ lúc nào?”

Ta nghĩ nghĩ, hẳn sau khi biết được Đại sư huynh có ý với Lưu cô nương là bắt đầu bố trí, theo sau chướng ngại cũng nhất nhất được hóa giải, vừa rồi cửa cuối cùng của cha mẹ cũng đã thông qua.

“Bảo bối, ta khi nào bố trí kế hoạch, không nên oan uổng vi phu.” Ta vô tội nói.

Hắn liếc xéo ta liếc mắt một cái, “Nam nhân miệng lưỡi.”

Ta nhíu mày, “Nha… Xem ra bảo bối đối với công phu ngoài miệng của ta rất không hài lòng a.” Nói xong nghiêng đầu ngậm lấy môi của hắn.

“Ngô ngô…” Hắn lầm bầm vài câu, tặng ta mấy cái trừng mắt xem thường. Đưa tay vòng quanh cổ ta, hé miệng, tiếp nhận thăm dò của ta.

Vị đạo của ái nhân vẫn là mỹ vị trước sau như một, ăn rồi lại ăn, muốn ngừng mà không được.

———–

Ttin tức ta cùng Ngả Á thành thân, một truyền mười, mười truyền trăm, không đến nửa ngày, toàn bộ người trong cốc đã biết hết. Phóng khoáng một chút tỏ vẻ đồng ý, phe trung lập nhìn không ra vui buồn, cổ hủ một chút thì sôi nổi tới tìm ta nói chuyện, muốn ta hủy bỏ quyết định thú nam nhân, các thúc bá bảo thủ thấy ta khiêm tốn thụ giáo, nhưng rõ ràng một bộ vào tai phải ra tai trái, phất tay áo đi làm phiền cha mẹ. Ta tự nhiên vui vẻ thanh nhàn.

Nghe Ny Ny truyền đến tin tức nho nhỏ nói, mẫu thân lấy cớ phải vội vàng chuẩn bị sính lễ nên không tiếp khách, mà phụ thân ngồi đó nghe họ càm ràm tuấn nhan trắng bệch ra như tờ giấy, cũng không biết nghe lọt được nhiều ít.

Toàn bộ cốc những người biết Ngả Á mang thai chỉ có cha mẹ cùng Liễu đại phu, để tránh cho xuất hiện phiền toái không cần thiết, tin tức Ngả Á mang thai đều đã được phong tỏa. Mẫu thân nhường Liễu đại phu bác học đa tài chọn ngày lành, Liễu đạ phu cũng hiểu tình trạng thân thể Ngả Á, nếu còn chần chờ thì thêm hai ba tháng bụng của hắn sẽ hiện lên rất rõ ràng, đến lúc đó thì không ổn, vì thế chúng ta quyết định ba ngày sau sẽ kết hôn.

Tuy rằng không phải tất cả mọi người đều ủng hộ ta thành thân cùng Ngả Á, nhưng bầu không khí trong cốc vẫn náo nhiệt chưa từng có, nha hoàn người hầu vui cười yến yến.

Ba ngày sau thành thân, hôn sự dù ít dù nhiều gì cũng có chút vội vàng, ta không muốn ủy khuất Ngả Á, toàn bộ hết thảy đều tận khả năng chọn thứ tốt nhất.

Hỉ phục vừa mới làm xong, nha hoàn đưa tới. Bởi vì chế tạo gấp gáp cho nên có thể có nhiều chỗ không vừa người, ta lấy hỉ phục, lôi kéo Ngả Á chuyển tới sau tấm bình phong, ý bảo hắn thoát y phục ra.

“Giúp ta cởi.” Hắn cười yếu ớt mở cánh tay ra.

“Xin được cống hiến sức lực.” Thoát y phục cho ái nhân, nghĩ như thế nào đều là một việc quá tốt. Không những được thưởng thức mỹ cảnh, còn có thể ăn chút đậu hũ. . . . Khụ, ta hình như càng ngày càng trở nên đáng khinh hơn.

Giương mắt, vừa vặn thấy vẻ trêu tức trong mắt Ngả Á, ta thiêu thiêu mi, hào phóng mà tự nhiên ăn nhiều đậu hũ một chút.

Mỗi lần sờ đến thân thể ái nhân, ta vẫn nhịn không được cảm khái, da của hắn quang hoạt mà đầy co dãn, còn như được ánh sáng bao trùm, thật giống như gấm vóc tốt nhất. Tứ chi cân xứng thon dài, trời sinh để trở thành người mẫu.

…..

Hô hấp của hắn dần trở nên dồn dập, ta cũng không tốt hơn là bao, dưới sự giúp đỡ của hắn, y phục trên người ta cũng bị cởi hết. Hai người chúng ta thật là tương đối thẳng thắng nga…

….

….

Ta đỡ hắn ngồi xuống dựa trên tường, lo lắng bảo bảo trong bụng hắn, ta áp chế lực độ nắm giữ hắn trong phạm vi hắn có thể thừa nhận, vừa khiến hắn không bị đau, đồng thời cũng không khiến hắn tháo xuống mọi kiềm chế của ta.

Cúi đầu cắn xuống bờ vai mượt mà, hạ xuống vô số ấn ký của riêng ra. . . Chậm rãi cắn cắn xuống phía dưới, ngồi xổm xuống, dùng lực xoa hai cái trên mông hắn. Có thể là bởi vì đang mang thai, mông hắn so với trước dày không ít, xúc cảm gia tăng càng lớn. Cúi đầu, cắn. . .

“A ——” Hắn cúi đầu kêu một tiếng.

. . .

Đột nhiên nghe được một tiếng kêu sợ hãi bén nhọn, ta dừng lại động tác, bởi vì chúng ta đang đứng ngang với cửa, phụ cận không có gì che chắn, mà nơi chúng ta cởi y phục lại ở rất xa bên kia, vì không cho thân thể Ngả Á bị người khác nhìn thấy, ta giật giật, đem ái nhân hoàn toàn vây lại trong ngực.

Quay đầu lại, sắc mặt biến phát đen nói với Ny Ny: “Đi ra ngoài.”

“A!” Ny Ny kịp phản ứng, nhanh chóng đưa tay bịt kín mắt, “Ca, ta không thấy cái gì hết nha.”

Nha đầu này, ta dở khóc dở cười, cái khe hở giữa mấy ngón tay lớn như vậy là dùng để trang trí sao, thật sự là một chút cũng không có sức thuyết phục, một cái hoàng hoa khuê nữ cư nhiên lại tò mò đến thế.

“Đi ra ngoài!”

“. . . Ca, chị dâu, cái kia, các ngươi nhanh chóng thử quần áo đi, thấy không hợp chỗ nào rồi còn cho người ta sửa lại, cái kia, các ngươi cứ tiếp tục, ta đi đây.”

Loảng xoảng!

Cửa đóng lại, che đi một mảnh xuân quang trong phòng.

Ta nhìn Ngả Á nhất thời im lặng.

Sắc mặt hắn đen đến nỗi có thể so sánh với lọ dưới đáy nồi , đẩy ta ra, thấp giọng quát: “Sau này mà không đóng cửa thì đừng hòng gần thân thể ta.”

“Hảo, ta cam đoan lần sau sẽ khóa cửa cẩn thận.” Phía dưới vẫn chưa tiêu hỏa, ta từ từ động.

“Đi ra ngoài!” Hắn ám ách nói.

“Hảo.” Toàn bộ đi ra, tiếp tục hung hăng đi vào.

“Ngô. . . Hỗn, hỗn đản. . .”

********

Ny Ny vừa đi vừa xoa hai má, nàng khi đó vừa vào viện tử của ca ca thì nghe được một ít âm thanh kỳ quái, nàng rất tò mò âm thanh đó là từ đâu đến, không nghĩ tới vừa đẩy cửa phòng ca ca ra liền chứng kiến… thật là xấu hổ muốn chết luôn. . .

“Ny Ny, mặt mũi sao lại đỏ như vậy? “

Ny Ny kinh hoàng kêu loạn, “A! Nương, ta cái gì cũng không có thấy, thật đó.”

“= =. . .”

“. . .”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.