Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị

Chương 14: Chương 14




Hà Duyệt không bao giờ nghĩ Triệu Hạ lại biến mất, nói là biến mất kì thật cùng tử vong cũng không có gì khác nhau, tại hoàng cung này, làm cho người ta biến mất không gây chút nghi ngờ nào chính là làm cho tử vong, hắn không biết là ai hạ độc thủ nhưng giết chết một người mới chỉ sai phạm một lần, hậu cung này thật đúng là đáng sợ!

Hà Duyệt nhịn không được sờ sờ cổ chính mình, nuốt nuốt nước miếng, về sau vẫn là cẩn thận làm việc đi ai biết được Hoàng Thượng có thể hay không tâm huyết dâng trào mà chém hắn.

“Chủ tử cẩn thận cảm lạnh.” Thải Hà vừa nói vừa lấy áo dài khoác lên lưng Hà Duyệt, Hà Duyệt để ý quần áo lại nhìn bên ngoài ánh nắng chói mắt nhịn không được cười vài tiếng:“ Thải Hà này đều là y phục đông, giờ mặc như vậy ngược lại xảy ra vấn đề.”

Thải Hà bình tĩnh xem xét mặt trời bên ngoài quay đầu đáp:“ Chủ tử, cho dù mùa đông cũng còn gần hai tháng nữa nhưng thân thể chủ tử thiên hàn vẫn là nên chú ý nhiều hơn miễn cho tới lúc Thiên Tự Chương, chủ tử còn một thân bệnh, bị lạc tiếng người bính cũng không hay.”

“Thiên Tự Chương?” Hà Duyệt không hiểu hỏi.

“Thiên Tự Chương chính là.......”

“Chủ tử, Hoán Y Cục đưa tới lễ phục mới đã làm xong.” Chanh Nhi bước vào thỉnh an nói.

Hà Duyệt thu hồi nghi vấn gọi:“ Truyền.” Chanh Nhi cúi đầu rời đi, Hà Duyệt đi lại ngồi trên chủ tọa.

Bốn cung nữ của Hoán Y Cục chậm rãi tiến vào, trước nhất là Trưởng Sử Hoán Y Cục, một thân hoa mỹ cung phục, đoan trang thỉnh an:“ Hoán Y Cục Lưu Trưởng Sử tham kiến Duyệt Trung Thị.”

“Lưu Trưởng Sử miễn lễ, chỉ là tới tặng lễ phục sao dám làm phiền Trưởng Sử tự mình đưa tới chứ, Lưu Trưởng Sử cứ báo một tiếng bản quân sẽ phái người tới lấy.” Tuy nói Lưu Trưởng Sử này phẩm cấp không cao nhưng tốt xấu gì cũng là chủ quản Hoán Y Cục, sở hữu phục sức trang sức đều từ đây mà ra, tay nghề thuê ngay cả Thái Hậu còn khen ngợi, mặc kệ là nam thị hay nữ phi đều phải cấp cho ả ta một chút mặt mũi.

Lưu Trưởng Sử ý cười nói:“ Duyệt Trung Thị chiếu cố nô tỳ rồi, phụng dưỡng chủ tử chính là chức trách còn mời Duyệt Trung Thị đứng dậy mặc thử lễ phục vừa làm.”

Hà Duyệt đứng dậy dưới sự hỗ trợ của Thải Hà mặc vào một thân áo dài màu lam thêu tuyết liên hoa, không cần khoát áo la lụa mỏng đã đẹp như tiên, Thải Hà nhịn không được tán thưởng:“ Chủ tử mặc y phục này thật đẹp mắt tuyệt đối ăn đứt các điện khác a.”

“Thải Hà, lời này cũng không thể nói lung tung, cái áo đẹp như thế này cũng là nhờ người làm ra nó mới được.” Hà Duyệt mỉm cười đối mặt với Lưu Trưởng Sử, nói:“ Độ lớn nhỏ đều thích hợp Lưu Trưởng Sử vất vả rồi, Thải Hà, mau đem hoa quế cao bản quân làm ra đây, làm phiền Lưu Trưởng Sử thay bản quân ân cần hỏi thăm các cung nữ Hoán Y Cục.”

Lễ không cao trọng lòng thành, người này cùng những chủ tử khác bất đồng còn nghĩ đến các tú nữ Hoán Y Cục mệt nhọc vất vả, Lưu Trưởng Sử nhịn không được nhìn Hà Duyệt thêm một cái, hé miệng mỉm cười cung kính nói:“ Nô tỳ ở đây thay mặt nhóm tú nữ Hoán Y Cục tạ Duyệt Trung Thị ban thưởng.”

Đưa qua hoa quế cao được đóng gói cẩn thận, sau khi Lưu Trưởng Dử tiếp nhận thỉnh an rời đi, Hà Duyệt một hơi thật nhanh thay trên người một kiện áo dài tím, hỏi:“ Thải Hà còn hoa quế cao không?”

“Hồi chủ tử không có.” Hà Duyệt nghe Thải Hà trả lời nhịn không được thầm oán nói:“ Ngươi như thế nào không lưu lại một ít a, ta có chút đói bụng.” Thải Hà cười trộm vài tiếng,“ Chủ tử đừng vội, Thải Hà giờ đi làm ngay.”

“ Quên đi... quên đi, vẫn là chờ tới ngự thiện thì hơn.” Hà Duyệt vuốt vải dệt, đột nhiên nhớ tới một sự việc còn chưa tìm hiểu, nghiêng đầu hỏi:“ Thải Hà, ngươi vừa rồi nhắc đến Thiên Tự Chương là có chuyện gì?”

“Hồi chủ tử, Thiên Tự Chương là ngày đặc điển hiến tế của Huyền Minh Quốc chúng ta, tục xưng tế thiên, phục ngày (?) hằng năm đều tổ chức.” Thời cổ đại khoa học kỹ thuật không phát triển, chế độ phong kiến nghiêm trọng, tế thiên cũng là một loại mê tín phù hộ quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa Hà Duyệt nghĩ rằng điều này cùng mình không quan hệ đi!

Thải Hà đại khái đoán được tâm tư Hà Duyệt, nói:“ Chủ tử, Thiên Tự Chương đang đến gần, hậu cung phi tử cùng nam thị sẽ gặp gỡ, sau Hòa Hương Viên ba lần chính là Thiên Vũ Chương, nam thị cấp Thượng Thị cùng nữ phi cấp Chiêu Nghi trở lên đều phải tham gia.”

Nam nữ hậu cung gặp mặt, Hà Duyệt có chút kinh ngạc, hắn vẫn nghĩ rằng hậu cung nam chỉ có nam thị quản nam thị, nữ phi quản nữ phi, cũng không muốn có chuyện gì xấu phát sinh còn Thiên Vũ Chương hẳn là cùng mình không liên quan, “Ta cần chuẩn bị cái gì?”

“Chủ tử cái gì cũng không cần chuẩn bị, lễ phục của chủ tử Hoán Y Cục đã đưa tới, chỉ cần tới lúc Hòa Hương Viên gặp gỡ, chủ tử chỉ cần cẩn trọng lời nói và việc làm là được.”

Hà Duyệt gật gật đầu, tiếp tục hỏi:“ Thế ngày gặp mặt là khi nào?”

“Ba ngày sau.”

Hà Duyệt kinh ngạc, không nghĩ tới lại nhanh như vậy, xem ra phải tìm hiểu kĩ hơn về việc liên quan tới Thiên Tự Chương kia, tìm ai thì tốt đây? Đúng rồi, Chu Tử Hoa hẳn là biết rõ ràng, “Dùng xong ngọ thiện theo ta đi Bạch Oanh Điện.”

“Chủ tử tìm Chu Thượng Thị?”

Hà Duyệt gật gật đầu:“ Ta cùng hắn quan hệ cũng không tệ lắm.” Thải Hà trầm mặc không nói, thu thập lại lễ phục vừa đưa tới xong liền đi làm ngự thiện.

Dùng ngự thiện xong nghỉ ngơi một lát, Hà Duyệt liền rời cung đi tới Bạch Oanh Điện nơi Chu Tử Hoa ở. Còn chưa tới chính điện Hà Duyệt đã bị một đạo bạch quang hấp dẫn, đứng ở trước cửa nhìn đao quang lóe ra lần lượt thay đổi, trong cường ngạnh lại không mất tia ôn nhu, một phen kiếm giống như cánh tay di chuyển linh hoạt hơn nữa thân mình Chu Tử Hoa bao quanh một làn khí chất tiên nhân, khuynh quốc khuynh thành.

Múa kiếm quan trọng ở linh hoạt, khí phách, rất ít người có thể thực hiện một bài múa kiếm tạo ra mỹ cảm cho nên bình thường múa kiếm đều là nam tử, chạy lấy đà nhảy xuống, giống như lông chim linh hoạt, kiếm trên tay vỗ lên, Chu Tử Hoa thấy Hà Duyệt mỉm cười ngoài cửa liền đưa kiếm cho nô tài tiếp nhận khăn tay lau lau mồ hôi từ cung nữ, cười nói:“ Duyệt Quân hôm nay sao lại rảnh rỗi tới tìm ta?”

Hà Duyệt lấy hoa quế cao từ trong tay Thải Hà nói:“ Tới tìm ngươi nói chuyện phiếm a.”

“Nói chuyện phiếm sợ là không phải, tìm ta hỏi việc đi!” Hà Duyệt cảm thán Chu Tử Hoa thật thông minh, ngây ngô cười vài tiếng, tiến lên hướng Lê Hoa Đình mà đi.

Đứng dưới Lê Hoa Đình, nghe chung quanh hương hoa lê thản nhiên truyền đến, tâm tình cũng thoải mái không còn câu nệ, uống một ngụm trà ngồi xuống hỏi:“ Cảnh vật nơi đây của ngươi quả là không tồi, so với nơi đó của ta không biết tốt hơn bao nhiêu lần.”

Chu Tử Hoa cười cười:“ Chờ vị phân của ngươi đi lên rồi sẽ như vậy thôi.”

Hà Duyệt phất phất tay, “Vẫn là quên đi, hậu cung nhiều nữ phi nam thị như vậy cũng không tới lượt ta đâu.”

Chu Tử Hoa không hiểu ý trong lời nói của Hà Duyệt, nghi hoặc hỏi:“ Hà Duyệt không muốn nhận sủng ái của Hoàng Thượng, thượng vị sao?”

Vô nghĩa, hắn là một nam nhân lại để nam nhân khác áp, mười vạn lần cũng không nguyện ý, bất quá nếu thật sự bị Hoàng Thượng cho gọi thì không thị tẩm thế nào được? Hà Duyệt nhớ tới một kịch truyền hình kia chiếu cảnh một cung phi bị tha ra ngoài chém, nhịn không được sờ sờ đầu, kích động lắc đầu nói:“ Vẫn là không được hiện tại vị trí này là tốt rồi, nếu đi lên sợ cái đầu cũng khó giữ.”

“Vị trí càng cao chứng tỏ địch nhân càng nhiều, vị trí của ngươi bây giờ nhiều việc không thể tự làm chủ bất quá tránh né được hậu cung tranh đấu quả thật cũng rất tốt.”

“Lời này của Chu Thượng Thị sai rồi!” Thải Hà chen vào nói, Chu Tử Hoa nghiêng đầu nhìn cung nữ phía sau Hà Duyệt nghi vấn hỏi:“ Ngươi nói xem vì sao sai?”

Thải Hà cung kính thỉnh an, nói:“ Nô tỳ mạo muội, xin Chu Thượng Thị tha thứ, nô tỳ phản bác là vì thân ở vị trí thấp cũng không có nghĩa là sẽ bình yên thoát được tranh đấu hậu cung, nếu hai vị chủ tử phân vị càng cao sẽ có thể giảm bớt một bậc đau khổ.”

Thải Hà nói lời này thật sâu kích thích Hà Duyệt cùng Chu Tử Hoa, Chu Tử Hoa tiến cung phải cố gắng rất nhiều mới leo lên được vị trí này, thống khổ này Chu Tử Hoa hiểu được, về phần Hà Duyệt tuy rằng xuyên qua đây mới có một tháng nhưng cũng cảm thấy hậu cung nơi đây thật khủng bố, không có địa vị, việc đánh mất tính mạng cũng không kì quái, tỷ như Triệu Hạ Thị vừa biến mất không lâu.

“Bây giờ để ý, chỉ cần hãm sâu trong hậu cung này, không thể bình yên tránh né, hôm nay khả năng bình an ngày mai không nhất thiết có thể bình an, đây là hậu cung.” Chu Tử Hoa đau thương nói.

Hà Duyệt nhìn nhìn Chu Tử Hoa, không quá thích không khí bi thương này cười vỗ vỗ bả vai Chu Tử Hoa nói:“ Sợ cái gì? Chuyện tương lai vậy chờ tương lai chúng ta phiền não đi, chỉ cần trước mắt làm tốt việc của mình là tốt rồi.”

“Chủ tử nói rất đúng, nô tỳ mạo muội thỉnh Chu Thượng Thị trách phạt.”

Chu Tử Hoa nhìn nhìn Thải Hà, thở dài một hơi, “Thôi...ngươi nói những việc này cũng là thật lấy cái gì trách phạt? Duyệt Quân nói đúng, còn chưa phát sinh việc gì lại lo lắng sỡ hãi không đâu, trước mắt chúng ta cứ chuẩn bị tốt Thiên Tự Chương là được rồi.”

“Đúng rồi nói đến Thiên Tự Chương ta hôm nay chính là tới gặp Tử Hoa vì cái này, Thiên Tự Chương là xảy ra chuyện gì? Còn có cái gì Thiên Vũ Chương, Hòa Hương Viên ta có điểm không hiểu?”

Chu Tử Hoa cười cười, liền cẩn thận giảng giải cho Hà Duyệt về Thiên Tự Chương, kết hợp cùng Thải Hà, Hà Duyệt xem như đã hiểu. Thiên Tự Chương chính là ngày lễ tế thiên, đại khái là trung tuần tháng bảy, tổ chức ba ngày, ngày đầu tiên là Hoàng Đế tế thiên đại xá thiên hạ, ngày hôm sau là nhân dân tế điện cùng khai trương tặng lương thực, ngày thứ ba là Thiên Sơn quỳ lạy, Thiên Sơn quỳ lạy là Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu hoặc Quân Thị quỳ lạy thiên thần khẩn cầu mưa thuận gió hòa thiên hạ thái bình, Huyền Minh Quốc hưng thịnh, bất quá bởi vì không có Hoàng Hậu và Quân Thị cho nên Thái Hậu sẽ chỉ thị nữ phi hay nam thị nào đi cùng Hoàng Thượng.

Về phần Thiên Vũ Chương, đó là một hồi thịnh yến trước Thiên Tự Chương cùng với tiệc dạ hội ở thời hiện đại giống nhau, mà Hòa Hương Viên là dịp các nam thị nữ phi gặp mặt, về phần vì sao ban đầu không thấy mặt, là Huyền Minh Quốc cung quy. ( phần cuối hơi khó hiểu)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.