Xuyên Qua: Cưỡng Chế Nhiều Phu

Chương 9: Chương 9: Biến thái! Ném cho hắn một cái tát




Editor: Yuki ~

Hoàng Hậu nương nương tản bộ ngắm hoa ở Ngự Hoa Viên, Chu phu nhân dẫn Đỗ Kiều Kiều tiến đến yết kiến.

Nhìn hai mẹ con quỳ gối trước mặt, vẻ mặt Hoàng Hậu nương nương trần đầy tươi cười: “Chu phu nhân miễn lễ. Đỗ tiểu thư miễn lễ.”

Chu phu nhân và Đỗ Kiều Kiều lập tức tạ ơn, sau đó đứng dậy.

Đỗ Kiều Kiều cúi đầu bốn mươi lăm độ, đôi tay nắm bụng, khí chất dịu dàng kính cẩn nghe theo. Nàng nhìn lướt qua Hoàng Hậu nương nương một chút. Đương kim Hoàng Hậu nương nương nhìn qua khoảng bốn mươi tuổi, mặt như trăng tròn, thân hình đẫy đà. Người đời công nhận, nữ nhân có thể ăn có thể ngủ thân thể sẽ đặc biệt khỏe mạnh, nên tất cả nam nhân đều thích nuôi nấng thê tử của mình. Các nhóm phu nhân có địa vị cao và gia cảnh tốt đều có thân hình như thùng nước, đẫy đà giống như Hoàng Hậu nương nương vậy, nữ nhân có ngực có mông coi như mỹ phụ tuyệt sắc.

Hoàng Hậu nương nương có chút thân thiết với Chu phu nhân, hàn huyên vài câu với Chu phu nhân lập tức cẩn thận đoan trang rũ mi rũ mắt điềm đạm nho nhã như người thiếu nữ: “Chu phu nhân, tiểu nữ nhi của ngươi lớn lên thật đẹp, chỉ là có chút gầy.” Bà nói. Con dâu này là do Anh hoàng Cảnh đế đột nhiên hạ thánh chỉ đính hôn, trước đó bà không nghe được chút tin tức gì cả.

“Nương nương, thân thể tiểu nữ Kiều Kiều còn đang trưởng thành, nên bây giờ có chút gầy.” Chu phu nhân cung kính nói. Tiểu nữ nhi của nàng có chút gầy trong mắt người đời, chẳng qua bắt đầu từ khi ra đời đến nay, Kiều Kiều chưa từng sinh bệnh.

Hoàng Hậu nương nương cười nói: “Thân thể tốt là được. Hai vị bệ hạ đã chỉ định Đỗ tiểu thư là Thái tử phi, sau này thân thể của nàng tự nhiên sẽ được các thái y ở Thái Y Viện điều dưỡng.”

Đỗ Kiều Kiều nghe được thực 囧, thực bất đắc dĩ. Nữ nhân à, ngươi tồn tại chính là vì nam nhân.

Hoàng Hậu nương nương hứng thú bừng bừng hỏi Đỗ Kiều Kiều một ít về phương diện cầm kỳ thư họa, cũng có thêm một ít hiểu biết về nàng.

Nơi xa, hai thiếu niên áo vàng mang theo một đám cung nô đã đi tới.

“Hài nhi bái kiến mẫu hậu.” Hai vị thiếu niên hành lễ với Hoàng Hậu nương nương.

Chu phu nhân dẫn Đỗ Kiều Kiều đến hành lễ: “Thần thiếp bái kiến Đại thái tử, Nhị thái tử.” Hậu cung ít hài tử, song bào thai có dáng vẻ mười hai mười ba tuổi chỉ có thể là Đại thái tử Nhị thái tử.

Đỗ Kiều Kiều theo mẫu thân hành lễ với hai vị Thái Tử, trong lòng có chút khẩn trương. Dung mạo và tính cách chân thật của bọn họ như thế nào, có sẽ sống chung hay không? Nam nhân của thế giới này trông coi nữ nhân rất chặt, nếu nàng không hài lòng nhóm vị hôn phu, muốn giả chết, nữ giả nam mang theo tiền bạc của mình đào hôn đều không làm được.

“Chu phu nhân miễn lễ, Đỗ tiểu thư miễn lễ.” Đại thái tử Vân Duệ Phong nho nhã lễ độ mà nói, tròng mắt đen nhánh cuồn cuồn kích động mà chỉ có huynh đệ bọn họ mới biết được.

Nhị thái tử Vân Duệ Hoa nhìn chằm chằm Đỗ Kiều Kiều, giống như mãnh hổ đói khát thấy được một con tiểu bạch thỏ.

Hoàng Hậu nương nương tức khắc cười, nói: “Chu phu nhân, hoa hải đường ở phía tây Xuân Vũ Lâu đã bắt đầu nở rộ rất đẹp, ngươi và bổn cung cùng nhau đi qua thưởng thức, để bọn nhỏ tâm sự đi.” Bọn nhỏ đều đã là vị hôn phu và hôn thê, nên tiếp xúc, hiểu biết lẫn nhau nhiều hơn một chút.

Chu phu nhân tự nhiên cũng biết đạo lý này, khom người nói: “Nương nương, thần thiếp tuân mệnh.” Trực tiếp ném Đỗ Kiều Kiều lại, cùng Hoàng Hậu nương nương đi rồi.

( ╥╯﹏╰╥) Đỗ Kiều Kiều lại thực bất đắc dĩ mà cung tiễn Hoàng Hậu nương nương và mẫu thân mình rời đi.

Đại thái tử Vân Duệ Phong cười nói: “Kiều Kiều, đừng mãi cúi đầu, để ta nhìn nàng một chút.”

Nhị thái tử Vân Duệ Hoa bước một bước rộng tới trước mặt Đỗ Kiều Kiều, “Kiều Kiều, Ngự Hoa Viên có nuôi gấu trúc, bọn ta dẫn nàng đi xem.”

Kiều Kiều? Ta và các ngươi rất quen thuộc sao? Gấu trúc? Lỗ tai ta không có nghe lầm chứ? Thế giới này có quốc bảo gấu trúc, hơn nữa còn có ở Ngự Hoa Viên?

Đỗ Kiều Kiều không dám tin tưởng mà ngẩng đầu lên.

“Kiều Kiều......” Một cổ kích động tràn ngập vào đầu, Vân Duệ Hoa cầm lòng không đậu mà đến dùng sức “chụt” một cái lên khuôn mặt trong trắng lộ hồng của Đỗ Kiều Kiều.

“Hoa đệ!” Đại thái tử Vân Duệ Phong không nghĩ tới đệ đệ sinh đôi nhìn thấy Kiều Kiều sẽ kích động như vậy, xúc động đến, hoàn toàn trở nên không có đầu óc.

Biến thái!

Đỗ Kiều Kiều không cần nghĩ ngợi mà giơ tay vứt một cái tát.

“Chát”, sau một tiếng tát tay thanh thúy, khuôn mặt trắng nõn của Nhị thái tử Vân Duệ Hoa lập tức hiện ra rõ màu đỏ của dấu tay.

“Cô nương!” Đại An Tiểu An vẫn luôn cúi đầu đứng phía sau Đỗ Kiều Kiều sợ tới mức hồn phi phách tán, lập tức quỳ xuống đất “bình bịch”, cầu xin nói: “Thái Tử điện hạ, xin tha thứ cho cô nương nhà ta.” Nam tôn nữ ti, nữ nhân đánh nam nhân là tội. Đánh Thái Tử, đế quân tương lai, đây sợ là tử tội.

Cả đám cung nô và hoạn quan bên cạnh hai vị Thái Tử đều sợ ngây người. Lá gan của thái tử phi tương lai thật lớn, lại có thể ném một cái tát cho Nhị thái tử. Nhị thái tử luôn luôn có thù tất báo, sợ là vị Thái tử phi này sẽ không may chết trẻ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.