Xuyên Qua: Cưỡng Chế Nhiều Phu

Chương 39: Chương 39: Tranh nhau đặt tên cho nữ anh




Editor: Yuki

Là nam hài hay nữ hài không quan trọng, quan trọng là Kiều Kiều. Trước khi thiếu niên thành thân, các phụ thân đã nói với bọn họ, nữ nhân ở cữ không tốt sẽ để lại bệnh, cho nên Kiều Kiều cần phải được ở cữ thật tốt.

Nhị thái tử lập tức dặn dò tùy tùng, đi phòng bếp kêu đầu bếp tỉ mỉ chuẩn bị thức ăn cho sản phụ, phải dùng nguyên liệu tốt nhất để nấu ăn.

Đại phu đỡ đẻ Giáp ôm tã lót màu đỏ ra tới tươi cười đầy mặt chúc mừng Nhị thái tử. Ông và đồng bạn bị vị quý nhân này ép ở lại đây, sau khi thai phụ sinh sản, nhiệm vụ bọn họ liền hoàn thành, có thể về nhà.

Giơ tay ngăn cản Chu Tín An vội vàng muốn ôm tã lót, Nhị thái tử ôm quá tã lót khóe miệng mỉm cười, “Tình hình phu nhân sao rồi?” Ven đường, hắn tuyên bố với người ngoài rằng thai phụ Đỗ Kiều Kiều là thê tử của mình.

Đại phu đỡ đẻ Giáp khom người nói: “Điện hạ, sản phụ sinh sản thuận lợi, chỉ cần ở cữ thật tốt là có thể khôi phục sức khỏe.” Không ai nói với bọn họ thiếu niên mười sáu bảy tuổi hoa phục bội kiếm dẫn đầu là người nào, bọn họ chỉ nghe thuộc hạ của thiếu niên gọi thiếu niên là điện hạ.

Đắc ý mà liếc liếc mắt nhìn Chu Tín An đang đè nén tức giận, Nhị thái tử nói: “Người tới, thưởng nhóm đại phu mỗi người năm mươi lượng vạn bạc trắng.” Hắn lại nói với đại phu, “Nửa tháng sau, các ngươi lại đi cũng không trễ.” Nửa tháng sau, Kiều Kiều liền có thể nằm ở trong xe ngựa tiếp tục ở cữ.

Đại phu dỡ đẻ Giáp bất đắc dĩ, đành phải nói: “Cảm ơn đại nhân ban thưởng.” Thứ dân không dám từ chối mệnh lệnh của quý tộc!

Chờ đại phu vừa rời khỏi, Chu Tín An gấp không thể chờ nói, “Trả hài tử cho ta!” Hắn là hôn phu của Kiều Kiều, cho nên hài tử của Kiều Kiều cũng là hài tử của hắn, nhi nữ của Nhan Tử Phong phải gọi hắn là nhị phụ.

Hừ!

Nhị thái tử cúi đầu nhìn nữ anh trong tay.Làn da nữ anh hồng hồng, mở hai tròng mắt trong suốt nhẹ nhàng như thủy tinh đen, cái miệng nhỏ giống Kiều Kiều như đúc.

“Đây là đôi mắt phượng của Vân gia bọn ta.” Hắn cười nói, “Quả nhiên là nữ nhi của biểu ca ta.” Kiều Kiều là mắt hạnh, Chu Tín An là mắt đào hoa, Nhan Tử Phong kế thừa Thái Dương trưởng công chúa, tức đôi mắt phượng của hoàng tộc.

“Trả hài tử lại cho ta!” Chu Tín An gấp không thể chờ nói. Nếu không phải lo lắng thương tổn nữ anh mới sinh, hắn đã ra tay đoạt lại.

Đôi mắt lộc cộc vừa chuyển, Nhị thái tử không có ý tốt mà cười to nói: “Tối nay thu nguyệt phá lệ sáng ngời, bổn Thái Tử quyết định ban tên cho nữ anh mới sinh là Nhan Minh Nguyệt.”

Chu Tín An lập tức cự tuyệt nói: “Tử Phong còn sống, huynh ấy sẽ đặt tên cho nữ nhi.” Vì để các phụ thân cảm nhận được vui sướng khi nữ nhi ra đời, quyền đặt tên đứa bé mới sinh thuộc về phụ thân thân sinh, chỉ có phụ thân bởi vì nguyên nhân gì đó, thí dụ như tử vong, không thể đặt tên cho nữ nhi mới sinh, mới có thể để tổ phụ hoặc là nâm nhân khác của gia tộc phụ hệ đặt tên cho con.

“Nhan Minh Nguyệt!” Nhị thái tử lạnh lùng mà uy hiếp nói, “Chỉ có cái tên Minh Nguyệt này mới có thể được bổn Thái Tử che chở.”

Chu Tín An lập tức minh bạch hắn uy hiếp và ngầm có ý bảo vệ, đành phải nói: “Nếu Kiều Kiều không phản đối, vậy kêu Minh Nguyệt cũng được.” Hai vị Thái Tử thực chấp nhất đối với Kiều Kiều, có lẽ cũng chỉ có Kiều Kiều mới có thể khuyên bảo hai bọn họ trong việc “nhỏ” này.

○○○

Đỗ Kiều Kiều ngủ một giấc dậy, biết được nữ nhi đã bị Nhị thái tử lòng dạ hẹp hòi giành đặt tên trước là Nhan Minh Nguyệt, rất là bình tĩnh, nói với Chu Tín An ôm tã lót: “Tên này cũng không tồi, chỉ cần Tử Phong không phản đối, kêu Minh Nguyệt cũng được.” Bọn họ hoàn toàn không cần phải đấu đá với Nhị thái tử vì chuyện nhỏ này.

Đỗ Kiều Kiều nửa nằm nửa ngồi dựa vào cái đệm thật dày duỗi tay với Chu Tín An.

Chu Tín An lập tức đem tã lót đưa cho Đỗ Kiều Kiều, thương tiếc nói: “Nàng đừng nhọc lòng, nghỉ ngơi thật tốt đi.” Sau khi sản phụ sinh nở sẽ ngủ thật lâu, việc đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là cho đứa bé mới sinh bú sữa lần đầu. Hiện tại, Nhị thái tử không chút quan hệ với sản phụ lại da mặt dày tiến vào phòng, quả thực hoàn toàn không có liêm sỉ.

Đỗ Kiều Kiều ôm nữ nhi cẩn thận chăm sóc tiểu gia hỏa lăn lộn thật lâu, sau đó nói: “Nhũ danh của bé kêu là Tiểu Trư là được, chúng ta sẽ nuôi bé đến trắng trẻo mập mạp, giống như heo con.”

Nàng ngẩng đầu nhìn Nhị thái tử không phải hôn phu của mình nhưng ngang ngược muốn vào nói: “Ngươi cảm thấy cái nhũ danh Tiểu Trư này thế nào?” Tín An ôm con ở giữa Nhị thái tử, bé mới sinh vốn dĩ liền rất dễ dàng chết non, vạn nhất Nhị thái tử cảm thấy Tử Phong và nữ nhi của nàng sẽ gây trở ngại đến hắn, thì nữ nhi này có lẽ liền chết non. Hoàng gia không có tình,khi huynh đệ cùng phụ cùng mẫu sinh liên lụy đến ích lợi thật lớn vẫn sẽ hạ tử thủ như cũ, huống chi là hài tử người khác?

“Tiểu trư? Sao nàng lại thích dùng tiểu ếch xanh tiểu trư như thế?” Đối mặt Đỗ Kiều Kiều sắc mặt tái nhợt, thân thể suy yếu, Nhị thái tử phá lệ dịu dàng, “ở cữ thật tốt, chăm sóc tốt cho nữ nhi. Ta bảo đảm, nữ nhi của nàng nhất định có thể trắng trẻo mập mạp như tiểu trư.” Cho dù nàng chưa kết hôn đã có thai sinh hạ hài tử, hắn cũng vẫn là muốn cưới nàng, cho nên hắn không chỉ có không thể động tay động chân như hoài nghi của nàng, còn phải bảo đảm người nàng để ý sẽ không chết vì huynh đệ bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.