***ma pháp thuấn phát: phóng ra trong chớp mắt
*****
Minh Phong ngồi dưới đất, hai tay đặt bên đan điền. Chậm rãi vận hạnh nội
lực trong cơ thể, sau 36 vòng Minh Phong đã có thể thoải mái khống chế
nội lực, để nó tự do vận chuyển trong cơ thể. Tu luyện nội lực tới trình độ này cho dù không tận lực khống chế cơ thể cũng sẽ tự động tu luyện,
chính là so với tự thân tu luyện vẫn kém hơn một chút.
Thả lỏng tâm trí, để cảm giác toàn cơ thể bắt đầu mở rộng ra bên ngoài.
Này chính là thứ gọi là nguyên tố sao? Cơ thể cảm giác xung quanh mình xuất hiện các đốm sáng, Minh Phong rõ ràng cảm nhận được các đốm sáng hỏa
hồng cùng nâu nhạt rất thân thiết với mình hơn, theo bản năng hấp thụ nó vào cơ thể, sau đó dựa theo phương thức vận hành nội lực mà vận hành
chúng nó. Nguyên tố vừa vận hành tiến vào kinh mạch lập tức chuyển hóa
thành nguồn năng lượng hoàn toàn bất đồng với nội lực, Minh Phong gọi nó là ma lực. Sau khi có nguồn ma lực, cơ thể Minh Phong dường như sinh ra một lực hút, càng có nhiều đốm sáng bị hút vào cơ thể cậu, cậu cảm nhận rất rõ ràng, lúc những đốm sáng vận hành qua đại não mang đến cảm giác
mát lạnh, lực tinh thần cũng theo đó mà tăng trưởng.
Tiếp đó, ma
ực cùng nội lực cùng kéo về đan điền, hai thứ cùng vận hành nhưng lại
phân biệt rõ rệt, mặc kệ cố gắng thế nào cũng không dung hợp được. Lúc
thu công thì nội lực nằm nguyên trong đan điền, mà ma pháp nguyên tố
chuyển hóa thành ma lực chạy tới tuyến yên trong đại não.
Trước
kia Minh Phong từng thấy trong sách cổ nói thần lực của nhân loại được
chứa đựng trong thức hải, mà thức hải nằm gần tuyến yên đại não, hiện
giờ xem ra cách nói kia khá có lí.
Vận công xong, Minh Phong cảm
nhận lại lực tinh thần của mình, chỉ ngắn ngủi có một ngày đã tăng cao
rất lớn, nội lực cũng có tiến bộ rõ rệt. Nhưng cậu không biết tốc độ
hiện tại của mình có tính là nhanh hay không, dù sao thực lực của nhân
loại trên tinh cầu này thực sự vượt qua sự tưởng tượng của cậu rất
nhiều.
Lấy đồng hồ trong túi không gian, vận công hết 6h, hiện
giờ đã là 9h tối. (Nơi này một ngày vẫn có 24h, chính là thời mỗi giờ
lại gấp đôi bình thường.)
Túi không gian là thành tựu nghiên cứu
lớn nhất của Minh Phong. Trước mắt, túi không gian túi lớn cũng chỉ có
tác dụng duy nhất là đựng đồ. Bất quá lần đầu tiên mở ra cần nguồn năng
lượng rất lớn, lúc còn ở địa cầu, Minh Phong đang trong thời kì hiếu kì
liền vận dùng quyền lợi hiếm có trong tay, mở cho mình một túi không
gian thật lờn. Hiện giờ xem ra nó là một hành động vô cùng sáng suốt,
đối với Minh Phong hiện giờ thì nó có rất nhiều công dụng.
Tùy ý
ngồi dựa lưng vào thạch bích phía sau, Minh Phong miễn cưỡng nhắm mắt
lại. Nhìn có vẻ nhàn nhã nhưng kì thật Minh Phong đang sửa chữa lại
những thứ Bội La cài đặt vào bộ não cậu. Theo lời Bội La, tinh cầu này
có rất nhiều nơi không thể dò xét được, hình ảnh vệ tinh cũng không hiển thị, vì thế bảo cậu phải cẩn thận một chút, phỏng chừng những nơi đó là vùng cấm trong truyền thuyết. Mặc dù cách bộ lạc của cậu hiện giờ rất
xa, nhưng ai biết được ngày nào đó sẽ gặp phải, đến lúc đó ngàn vạn lần
đừng tiến vào, nếu thực sự cần phải vào thì trước tiên phải dò xét hư
thật rồi quyết định.
Còn nữa, Bội La còn lưu lại bản đồ từ bộ lạc tới căn cứ cho Minh Phong, để ngày nào đó cậu muốn trở về thì còn biết
đường mà tìm. Máy liên lạc đặt trong túi không gian, còn có một ít dụng
cụ chữa bệnh đơn giản cùng thuốc, có thể cấp cứu tạm thời, còn một ít đồ lặt vặt khác, Minh Phong tự chỉnh lý.
Còn phương pháp tu luyện
của Minh Phong, Bội La đề nghị cứ dùng phương pháp tu luyện nội lực, như vậy có thể song song tu luyện cả nội lực cùng ma pháp, còn rèn luyện
luôn cơ thể và tăng trưởng lực tinh thần. Đó chính là phương thức Minh
Phong vừa thực hiện khi nãy. Bất quá Bội La đề nghị Minh Phong đừng mạo
hiểm dung hợp nội lực cùng ma pháp, hai sức mạnh này Bội La vẫn chưa
phân tích được, chính là phỏng chừng nếu cường ép dung hợp rất có thể
gây ra phản ứng tổng hợp hạt nhân, cơ thể ‘bùm’ một tiếng nổ tung. Loại
tình huống này nếu xảy ra, cho dù không chết cũng bị thương nặng.
Tốt hơn hết cứ chờ một thời gian, nghiên cứu rõ ràng rồi hãy thử dung hợp,
kì thật cho dù không dung hợp cũng không sao cả. Theo Bội La nghiên cứu, hai loại năng lực này không hề đối chọi nhau, dù sao phương thức tu
luyện cũng giống, có thể cùng tăng trưởng tu vi cả hai, cớ sao lại không làm.
Không thể không nói Bội La thực sự rất hiểu Minh Phong, là
một nhà nghiên cứu khoa học, Minh Phong không thiếu nhất chính là tinh
thần nghiên cứu cùng thí nghiệm. Vừa rồi lúc tu luyện Minh Phong phái
hiện hai loại năng lượng có chút khác thường, nếu Bội La không nhắc nhở
thì sớm muộn gì cậu cũng thử dung hợp hai loại năng lượng này.
Bất quá bây giờ tạm thời cứ vậy, nếu Bội La đã bắt đầu nghiên cứu, Minh
Phong cũng yên tâm giao cho nó. Đối với năng lực của Bội La, Minh Phong
rất tin tưởng. Cậu chỉ không tin tưởng nhân phẩm nó mà thôi, nếu nó có
cái thứ gọi là nhân phẩm kia.
Ngoài ra Bội La còn nói với Minh
Phong, tu luyện hoàn toàn có thể thay thế việc ngủ, nếu muốn cậu có thể
tu luyện liên tục. Nghe nói lần đầu tiên bế quan rất quan trọng cho sau
này, Bội La đề nghị Minh Phong cố gắng một chút, coi như là làm trụ cột
kiên cố cho việc tu luyện ngày sau.
Mặc khác, Bội La còn chuyển
rất nhiều tư liệu nó nghiên cứu được trong những năm gần đây cho Minh
Phong. Mấy thứ này có rất nhiều, phỏng chừng Minh Phong phải tốn một
khoảng thời gian dài mới tiêu hóa hết số tri thức kia.
Sau khi biết tu luyện có thể thay thế cho giấc ngủ mà không làm hại cơ thể, Minh Phong lập tức tiến vào trạng thái tu luyện.
Sau khi tiến vào trạng thái này, Minh Phong dễ dàng cảm nhận hai nguồn năng lượng không ngừng vận chuyển bên trong kinh mạch, một là nội lực có màu trắng thuần, tinh cầu này ngoại trừ nguyên tố năng lượng tràn đầy, còn
có nguồn nguyên khí thiên nhiên cần thiết cho việc tu luyện nội lực, so
với nguyên khí cạn kiệt thời đại công nghệ cao trên hành tinh xanh nơi
này mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Minh Phong lúc ở địa cầu tu luyện thế nào cũng không có tiến triển, nhưng hiện giờ lại đang gia tăng với
tốc độ kinh hỉ, cứ mỗi vòng nội lực tiến vào đan điền thì tổng nội lực
lại tăng thêm một phần, nếu cứ như vậy tu luyện nội lực hẳn có thể rất
nhanh lấp đầy đan điền, chờ đến lúc đó mình sẽ nén nội lực thành dịch
thể, cuối cùng phá tan hai mạch nhâm đốc là có thể tiến vào tiên thiên
chi cảnh.
Nếu tốc độ tu luyện nội lực làm Minh Phong kinh hỉ, thì tu luyện ma lực làm cậu có chút hoảng sợ. Cứ mỗi vòng lại có vô số
nguyên tố hỏa thổ bị hấp thu vào trong cơ thể cậu để chuyển hóa thành ma lực, theo ma lực gia tăng, số lượng nguyên tố có thể hấp thu lại gia
tăng. Minh Phong hoài nghi, cứ ấn theo tốc độ này liệu một ngày nào đó
đại não mình bị quá đầy mà bùng nổ nay không, tuy theo lí luận ma lực
cũng chỉ là một loại năng lượng như nội lực, hẳn là có thể nén bớt,
chính là đừng quên một điều, nơi tồn trữ ma lực chính là đại não a, nếu
không cẩn thận thì tiêu là cái chắc.
Bất quá may mắn, tuy ma lực
gia tăng theo tốc độ có thể dùng mắt thường nhìn thấy nhưng tuyến yên
trên đại não không có bất cứ cảm giác bất thường nào, nếu muốn nhét đầy
nơi đó—— nga, nói đúng hơn là thức hải—— thì còn rất lâu.
Đã có
ma lực thì có thể bắt đầu khai phát chiêu thức. Điều này Minh Phong rất
có lòng tin, trong đầu có không ít tiểu thuyết huyền huyễn Bội La nhét
vào trước kia, bên trong viết rất nhiều về ma pháp, tuy không thể hoàn
toàn rập khuôn—— Minh Phong theo chủ nghĩa thực dụng xem các loại ma
pháp kia thoạt nhìn hoa lệ nhưng kì thực không hề có uy lực mà lại lãng
phí lực tinh thần—— nhưng vẫn có rất nhiều điểm có thể tham khảo. Hơn
nữa là một nhà nghiên cứu khoa học, Minh Phong biết rõ làm thế nào để
vận chuyển năng lượng có uy lực nhất hoặc kéo dài sức mạnh.
Minh
Phong có thuộc tính hỏa cùng thổ, cho tới giờ cả hai nguồn năng lực tựa
hồ không hề phân ra cái nào cao cái nào thấp. Đối với nhân loại nơi này, dòng sinh mệnh dài đằng đẳng đủ để họ tu luyện cả hai loại hoặc nhiều
hơn nữa đến mức tận cùng.
Hỏa nguyên tố là nguyên tố có tính công kích mạnh nhất trong tất cả nguyên tố, trọng điểm cần khai phá là kỹ
năng công kích; còn thổ nguyên tố có năng lực phòng thủ mạnh nhất trong
các loại nguyên tố, trọng điểm khai phá là kỹ năng phòng ngự. Đương
nhiên, cũng không phải hỏa nguyên tố không thể xử dụng để phòng ngự mà
thổ nguyên tố không thể công kích, đó chính là vấn đề trọng điểm.
Khoảng thời gian sau đó, Minh Phong chia 24h trong ngày thành ba phần: thứ
nhất, thời gian dài nhất chính là ngồi thiền, ước chừng 12h, phần thứ
hai là tu luyện kỹ năng, khoảng 8h và phần thứ 3 chính là sửa sang chỉnh lý lại số tri thức Bội La truyền tới, ước chừng 4h.
Không thể
không nói Minh Phong không hổ là một nhà nghiên cứu khoa học, ở khoa
Uyển sống cuộc sống nghiên cứu khoa học buồn tẻ suốt mười mấy năm đã rèn được tính nhẫn nại cùng ý chí cường đại không gì sánh được. Cho dù suốt ngày không hề nghỉ ngơi, chỉ kiên trì quá trình tu luyện cùng học tập
buồn tẻ cũng không hề cảm thấy khổ sở.
Nói tới tu luyện kỹ năng,
đây cũng là chuyện khó nhất. Nói việc tu luyện hệ hỏa, kỹ năng đơn giản
nhất nhưng cũng là trụ cột nhất chính là cầu lửa. Tựa hồ nó chỉ là một
việc vô cùng đơn giản, chỉ cần dùng ma lực khống chế hỏa nguyên tố ở
xung quanh tập hợp lại một chỗ rồi ném ra là được. Nhưng mà, Minh Phong
không nghĩ vậy. Uy lực của cầu lửa không cố định, ma lực bên trong hỏa
cầu nhiều ít thế nào thì uy lực của nó thế ấy. Minh Phong từng thử qua,
với ma lực của cậu hiện tại tùy tiện bắn ra tiểu hỏa cầu chỉ có thể lưu
lại một vệt sém nhỏ trên thạch bích, nhưng nếu cẩn thận nén nguyên tố
lại, đồng dạng nhiêu đó ma lực, tiểu hỏa cầu lại có thể đâm thủng một lỗ to trên thạch bích.
Vì thế, bước đầu tiên tu luyện cầu lửa là phải tận lực nén càng nhiều hỏa nguyên tố.
Có bước đầu tiên đương nhiên sẽ có bước thứ hai thứ ba, bước hai chính là
tận lực giảm thời gian phát ra hỏa cầu. Thứ nhất lúc ngưng tụ tiểu hỏa
cầu đại khái cần 5s, nén hỏa cầu tới cực hạn cần 1p, điều này theo ma
lực tăng trưởng có thể giảm bớt, nhưng Minh Phong tin tưởng cho dù không thông qua ma lực tăng trưởng cũng có thể rút ngắn thời gian, vì thế cậu có bước thứ hai chính là luyện tập ma pháp thuấn phát.
Để làm
được hai điều này, chỉ hai kĩ năng cầu lửa cùng tường đất thôi Minh
Phong đã dùng hết một tháng thời gian. Càng miễn bàn tới các ma pháp
phức tạp cỡ trung cùng cỡ lớn.
Đồng dạng một tháng thời gian này, ma lực Minh Phong rốt cuộc cũng đạt tới cực hạn, mỗi lần ma lực chuyển
vào thức hải đều có cảm giác trướng đầy. Sau khi thảo luận với Bội La,
hai người đều cho rằng ma lực đã tích lũy tới cực hạn, tựa như nội lực
mỗi lần nồi đầy đan điền sẽ nén lại thành dạng dịch để nâng lên một tầng cao mới, hiện tại ma lực của Minh Phong cũng cần đột phá.
Phiền toái chính là bọn họ không biết làm thế nào để ma lực biến hóa, nếu không cẩn thận có thể hỏng bét.
Muốn đình chỉ vận hành cũng không được, hiện giờ nội lực cùng ma lực trong
cơ thể Minh Phong không ngừng vận hạnh, chính là không nhanh bằng lúc
chuyên tâm tu luyện mà thôi. Vì thế cho dù Minh Phong muốn ma lực ngừng
tăng trưởng cũng không được. Không có biện pháp, cậu đành phải ngừng lại việc tu luyện 12h mỗi ngày, chuyển thành tu luyện kỹ năng 16h, ngủ 4h,
học tập 4h. Cũng nhờ một tháng tu luyện trước đó nên mỗi lần thi triển
hỏa cầu thuật cùng thổ tường thuật Minh Phong chỉ tiêu hao một lượng ma
lực rất nhỏ, bằng không cậu thực sự không đủ ma lực để luyện tập suốt
16h. Hơn nữa làm vậy thực sự cũng có điểm tốt, lúc bắt đầu, Minh Phong
cơ hồ mỗi ngày đều dùng hết ma lực của mình, sau đó cậu cảm thấy lượng
ma lực có thể tích lũy theo mỗi lần cạn kiệt mà gia tăng.
Cho dù
vậy, theo số lần gia tăng, dung lượng tăng dần dần ít đi, nhưng ma lực
gia tăng mỗi phút mỗi giây lại không ngừng. Rốt cuộc một tháng sau, lúc
Minh Phong hơi hài lòng với cầu lửa cùng tường đất thì ma lực cũng đến
cực hạn. Một ngày nọ, Minh Phong cảm thấy thức hải trướng đau càng lúc
càng nghiêm trọng, mỗi khi ma lực gia tăng thêm, cậu có cảm giác đầu
mình trướng đến mức sắp bùng nổ.
Theo thời gian trôi qua, cảm giác trướng đau này cũng ngày càng nghiêm trọng hơn.
“Bội La, đầu ta đau quá.”
Minh Phong mở máy liên lạc, nói với Bội La.
Bội La im lặng nhìn biểu tình lạnh nhạt của Minh Phong: “Biểu tình của anh không giống đang bị đau đầu a.”
“Đừng dài dòng nữa, ngươi nghiên cứu thế nào rồi?”
“Theo nghiên cứu thì biện pháp tốt nhất lúc này là anh toàn lực vận chuyển
toàn bộ ma lực cùng nội lực phỏng chừng có thể biến chất, bất quá nếu
quá đầy——” Những lời phía sau Bội La ói, bất quá cả hai bọn họ đều biết
nếu quá đầy khả năng xấu nhất là gì. Hiện giờ, cho dù lập tức chạy về
căn cứ hay bộ lạc cũng không còn kịp rồi.
“Được rồi, liều mạng thôi.”
Ngồi xếp bằng, dựa theo lời Bội La, Minh Phong vận chuyển toàn bộ nội lực
cùng ma lực, ma lực đã rất thâm hậu, mỗi lần vận chuyển sẽ thu hút số
lượng nguyên tố kinh người chuyển hoán thành ma lực cùng tiến vào thức
hải.
Đầu càng lúc càng đau, lúc sắp đạt tới cực hạn thì Minh Phong hôn mê, đại não ‘oanh’ một tiếng, mất đi ý thức.