"Ai!" Tôn công công tiếp tục đi đưa thuốc.
Tối hôm qua bên trong ngự thư phòng ánh nến sáng suốt cả đêm. Ngày thứ hai, trời vừa rạng sáng toàn bộ nữ nhân trong cung đều biết, có thể là bởi vì nữ nhân bên cạnh quá nhiều , đàn ông cũng không còn bí mật nào .
Sau khi lâm triều, Tả thừa tướng Lý Hưu Văn len lén gọi Tôn công công lại hỏi mọi chuyện:
“Thân thể hoàng thượng có chuyện gì sao?”
"Lý đại nhân ngài phí tâm, thân thể hoàng thượng không có chuyện gì!" Tôn công công theo quy củ trả lời.
"A! Làm phiền công công rồi !" Lý Hưu Văn khách khí nói.
"Lý đại nhân khách khí, lão nô đi trước!" Tôn công công nói xong liền đuổi theo sau hoàng thượng.
Lý Hưu Văn năm nay 21 tuổi, là một nam nhân trẻ tuổi, là người nhận chức Tả thừa tướng của Ân quốc, có một thân hình cao lớn , tướng mạo không khác gì Phan An. Năm ngoái bị Thái hậu tứ hôn, nhưng chẳng biết tại sao lại vô cớ bị hủy bỏ, đến nay còn chưa cưới.
"Nàng tỉnh chưa?" – Tôn công công vừa đuổi đến nơi liền nghe được câu nói đầu tiên.
"Bẩm hoàng thượng , vẫn chưa !" - Tôn công công đi theo sau lưng hắn đáp
"Thuốc uống qua sao?" - Long Tiêu tiếp tục đi. Sau khi lâm triều người mẹ kế này lại đột nhiên triệu kiến hắn, không biết là vì chuyện gì. Hướng mà hắn đang đi chính là hướng Tường Ninh Cung của Hoàng thái hậu .
"Hồi hoàng tượng, tỳ nữ trở lại nói đã uống rồi!" – Tôn công công trở về
Tường Ninh cung
"Hoàng nhi tham gia mẫu hậu, Mẫu hậu thỉnh an!" - Long Tiêu chắp tay thi lễ
"Hoàng nhi mau tới ngồi, mẫu hậu có lời muốn hỏi ngươi?" - Thái hậu cầm tay Long Tiêu kéo đến bên cạnh.
"Nô tì thỉnh an hoàng thượng.” – Đám tần phi quỳ xuống
"Đứng lên đi!" Long Tiêu xem xem các nàng trong lòng liền sáng tỏ nguyên nhân Thái Hậu triệu kiến hắn.
“ Mẫu hậu mời nói!”- Long Tiêu khi ngồi xuống , liền đối mặt mỉm cười.
“ Nghe nói bên trong tẩm cung của hoàng nhi có một nữ nhân không rõ lai lịch, hoàng nhi còn đem tẩm cung nhường lại cho nàng ở, có chuyện này sao?”- Thái Hậu nghiêm túc nhìn Long Tiêu hỏi.
“ Có một cô gái quả thật không giả, là hoàng nhi mới phong tần phi, nhưng là phần trẫm đem tẩm cung nhường lại không biết là mẫu hậu từ đâu nghe được”- Long Tiêu nheo mắt nhìn mấy vị tần phi.
Không người nào dám nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của hắn, người nào cũng đều cúi đầu, lại không dám ra tiếng.
“ Kia hoàng nhi vì sao thức trắng đâm không trở về tẩm cung, rồi lại không đi qua cung của các phi tần.”- Thái Hu hiểu rõ con mình làm việc sẽ có chủ chương nhưng cuc đồi thoại này chẳng qua là nói cho đám phi tử nghe.
"Hoàng nhi xử lý quốc sự đều ở Ngự Thư Phòng, hôm qua tấu chương so bình thường nhiều hơn một chút.”- Vẻ mặt Long Tiêu mệt mỏi nói.
"Bổn cung biết quốc sự quan trọng, nhưng là không thể quá mệt nhọc, thân thể hoàng nhi quan trọng hơn nha!" -Thái hậu bắt đầu tình ý sâu xa mà nói.
"Mẫu hậu yên tâm, hài nhi sẽ chú ý đấy! Nếu như không có chuyện khác, hoàng nhi xin được cáo lui trước!" - Long Tiêu vừa nói đứng dậy.
“ Ừ, hoàng nhi nên nghỉ ngơi thật tốt, thân thể quan trọng hơn!” – Thái hậu giảo hoạt nhanh chóng đem chuyện này xử lí.
"Nô tì cung tiễn hoàng thượng!" - Các vị Tần phi đứng dậy đưa mắt nhìn Long Tiêu đã đi xa.
Mọi người thấy Thái hậu cũng không còn biện pháp, thật là không trông cậy vào, tất cả liền nhanh chóng mà giải tán.
Bên trong tẩm cung
"Hoàng thượng!” – Bốn tỳ nữ quỳ xuống nghênh đón Long Tiêu.
"Đứng lên!" Long Tiêu thuận miệng một câu, liền đi thẳng đến bên cạnh Nhất Thuần.
“ Mau tỉnh lại cho trẫm.”- Long Tiêu dùng hai tay nắm lấy bả vai của nàng nói.
"Tại sao còn chưa chết!" – Nhất Thuần lẩm bẩm nói xong nhưng vẫn không có mở mắt.
" Ngươi là muốn chết phải không? Trẫm thành toàn ngươi!" – Hắn đem tay bóp lấy cái cổ nhỏ bé của nàng, ánh mắt hung tợn nhìn về phía nàng.
Nàng không có giãy giụa, không có nỉ non, sắc mặt từ từ thay đổi tái nhợt!
"Đáng chết!" – Hắn buông tay, trong lòng buồn bực, gào thét nghĩ, hắn không được tức giận. Nữ nhân chỉ là một công cụ làm ấm giường, có thể kêu tới cũng có thể đuổi đi.