Xuyên Qua Làm Tô Gia Áo

Chương 3: Chương 3: Ngày Đầu Tiên Đi Học.




“Gia Áo Gia Áo, hôm nay chúng ta đi làm tóc nha, sắp đến khai giảng rồi.” Bạch Tiểu Diệp ôm cánh tay Tô Gia Áo, vui vẻ bước vào tiệm làm tóc.

”Gia Áo, cậu thấy màu này hợp với mình không?”

Bạch Tiểu Diệp là một thục nữ chân chính, nhuộm tóc cũng muốn thành màu hồng. Trường cô thi vào là trường tư nhân nên học sinh rất thoải mái trong cách ăn mặc, đây có lẽ là lí do Bạch Tiểu Diệp chọn trường này đi, dù sao thì các trường phố thông bình thường cũng lấy điểm có cao đâu.

”Có rực rỡ quá không?”

Cô bạn ỉu xìu: “Đúng là hơi chói mắt, hay Gia Áo, cậu chọn giúp tớ một màu xem.”

Cô chỉ vào màu hồng cam nhàn nhạt, trong truyện cô bạn rất dễ thương với mái tóc màu này.

Quả nhiên hai mắt Bạch Tiểu Diệp sáng lên: “Oa, Tô Gia Áo, không ngờ cậu cũng có gu thẩm mỹ ghê đấy, tớ nhuộm màu này, rất hợp với tớ. Gia Áo, cậu cũng chọn màu đi.”

Kết quả, cái người vừa nói bạn mình chọn màu hồng quá chói mắt kia, lại đi chọn màu tím đỏ rực rỡ như tắc kè làm cô bạn đứng bên kéo kéo khoé miệng không thôi.

Vào buổi học đầu tiên của năm học, sáng sớm cô bạn Bạch Tiểu Diệp đã hớn hở kéo cô đi.

Thực ra Gia Áo cũng rất lo lắng. Theo như những gì cô nhớ, đây là phân cảnh bắt đầu bộ truyện, Tô Gia Áo sẽ gặp Quý Thuần Khanh và Tiêu Yêu Cảnh vào hôm nay. Không được, phải để lại ấn tượng tốt với phu lang tương lai thôi, cô đã xuyên vào câu chuyện, không lí gì phải bắt cô sống theo ý muốn kẻ khác được, dù là tác giả - chúa toàn năng của thế giới này cũng vậy.

”Không cần quá khẩn trương đâu, chỉ là buổi học đầu tiên thôi mà Gia Áo.” Gia Áo cũng dễ thương quá đi, chỉ là ngày đầu tiên, mà lại có thể căng thẳng đến nắm tay, các khớp trắng bệch thế kia, giống như ngày đầu hẹn hò không đâu á.

Phải chuyển sự chú ý mới được, như vậy Gia Áo sẽ không căng thẳng nữa. Đúng rồi! “Gia Áo, đây là bạn học mới đẹp trai nhất của lớp chúng ta, Tiêu Yêu Cảnh. Cậu xem, không phải hàng thường đâu, tấm hình này rất khó có được đấy, nhưng mà tớ dám khẳng định, trong thời gian ngắn nhất định lên giá.”

Gia Áo khinh bỉ nhìn cô bạn đang tự sướng với đống hình ảnh kia, khoe với cô mà cô chỉ xem được mặt sau thôi làm sao đánh giá được? “Cậu hành động nhanh thiệt, mới khai giảng mà thôi.” Cô còn chưa để ý tới ai nữa, cô bạn này đã có thể tìm ra trai đẹp rồi.

”Lòng si tình có thể bất chấp tất cả, nhất là đối với trai đẹp như vậy.”

“...” Vẫn là uống coca của cô thôi, cậu bạn này mê trai hết thuốc chữa rồi.

Thấy bạn không phản ứng, Bạch Tiểu Diệp nổi cáu: “Trừ cậu, Tô Gia Áo, cậu muốn giả làm con nít cả đời này sao?”

”Không quan tâm.” Đương nhiên, Tô Gia Áo cô đã có vị hôn phu, hôm nay sẽ gặp nhau nha, khẩn trương quá, hơi sức đâu để ý người khác.

”Thật đúng là phục cậu, không thể thưởng thức cái đẹp một chút sao? Nhìn cho kĩ vô!” Cáu tiết, Bạch Tiểu Diệp dí tấm ảnh vào sát mặt cô bạn cứ đơ như tượng gỗ.

Uhm, trong hình là cậu thanh niên cao gầy nhưng cơ bắp rất rắn chắc, mái tóc xanh nước biển chói lọi, màu mắt cũng xanh thẳm, khuyên đeo đầy người, trang phục như ngôi sao lên sân khấu. Đúng là đậm mùi vị mỹ nam hư hỏng, loại hình này gần đây rất là thu hút nữ sinh chú ý. Nhưng mà cô đã gặp qua rồi, còn nói chuyện qua nữa, chắc chắc Bạch Tiểu Diệp mà biết sẽ gato chết luôn.

”Tiêu Yêu Cảnh? Không ổn chút nào, ăn mặc quá mát mẻ, như một thiếu niên hư hỏng, đầy mùi giả tạo như kiểu ngôi sao ý. Còn nữa, cái tên này có vấn đề, Tiêu Yêu Cảnh? Tiểu Yêu Tinh? Ba mẹ cậu ta cố ý sao? Chắc họ hài hước lắm nhỉ?”

”Đúng vậy, mẹ tôi đúng là có chút cố ý!”

Giọng nói lạnh lùng vang lên từ sau lưng, hai người quay đầu lại, thấy thiếu niên trong ảnh đang từ thành tường nhảy xuống, doạ cô bạn Bạch Tiểu Diệp lắp bắp: “Tiêu...Tiêu...”

Tiêu Yêu Cảnh lại gần Gia Áo. “Tiểu Yêu Tinh đúng không? Mát mẻ, giả tạo, tự cao là sao?”

”Xin lỗi, tôi không cố ý!” Nếu là Gia Áo trước đây thì hẳn đã bị doạ cho lắp bắp như Bạch Tiểu Diệp đi? Chỉ tiếc cô không phải.

”Cậu tất nhiên không cố ý, đến thằng ngu như tôi cũng không phải không nghe thấy gì!” Tiêu Yêu Cảnh gằn giọng, giật lấy tấm hình trên tay Bạch Tiểu Diệp, xoay người đi. Vừa đi vừa không quên lầm bầm. “Vô tư đúng không?” Sau đó xé mấy tấm ảnh của chính mình thành từng mảnh nhỏ, vừa đi vừa xỉa xói vọng lại: “Quái lạ, sáng sớm đạp trúng phân chó sao? Lên cái trường tàn tạ này, còn bị mấy đứa yêu tinh bất nam bất nữ này bình luận. Ám khí!”

Hừ, tên này quá đáng rồi nhé, cái dáng cao ngạo ấy chỉ muốn đấm cho vài phát. “Này, cậu đứng lại đó, thái độ đó là sao hả?” Tưởng Tô Gia Áo này dễ bắt nạt lắm sao? Phải cho cậu một trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.